17

Đức Chúa Trời không cho Đa-vít cất đền cho Ngài

1 Khi Đa-vít ở trong nhà mình, bèn nói với tiên tri Na-than rằng: Nầy ta ở trong nhà bằng gỗ bá hương, còn hòm giao ước của Đức Giê-hô-va ở dưới những bức màn. 2 Na-than tâu với Đa-vít rằng: Hãy làm theo điều ở trong lòng vua, vì Đức Chúa Trời ở cùng vua.
3 Xảy trong đêm đó, có lời của Đức Chúa Trời phán cùng Na-than rằng: 4 Hãy đi nói cùng Đa-vít, tôi tớ ta rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ngươi chớ cất đền cho ta ở; 5 vì từ khi ta dẫn Y-sơ-ra-ên lên khỏi Ê-díp-tô cho đến ngày nay, ta không ở trong đền nào hết; nhưng ta ở từ trại nầy đến trại kia, từ nhà tạm nầy đến nhà tạm nọ. 6 Phàm nơi nào ta đồng đi cùng cả Y-sơ-ra-ên, ta há có phán biểu một người nào trong các quan xét Y-sơ-ra-ên, tức người mà ta truyền bảo chăn dân ta, mà rằng: Sao các ngươi không cất cho ta một cái đền bằng gỗ bá hương? 7 Bây giờ, ngươi hãy nói cùng Đa-vít tôi tớ ta như vầy: Đức Giê-hô-va của vạn quân phán như vầy: Ta đã lấy ngươi từ chuồng chiên, từ sau những con chiên, đặng lập ngươi làm vua chúa trên dân Y-sơ-ra-ên ta; 8 phàm nơi nào ngươi đã đi, ta vẫn ở cùng ngươi, trừ diệt các thù nghịch khỏi trước mặt ngươi; ta sẽ làm cho ngươi được danh lớn, như danh của kẻ cao trọng ở trên đất. 9 Ta sẽ sắm sẵn một chốn ở cho dân Y-sơ-ra-ên ta, vun trồng chúng để chúng ở nơi mình, sẽ không còn bị khuấy rối, con loài ác sẽ chẳng làm bại hoại chúng như khi trước nữa, 10 như từ ngày ta đã lập quan xét trên dân Y-sơ-ra-ên ta; ta sẽ khiến các thù nghịch ngươi phục dưới ngươi. Lại ta báo cho ngươi biết rằng Đức Giê-hô-va sẽ cất cho ngươi một cái nhà. 11 Xảy khi các ngày ngươi đã mãn và ngươi phải về cùng tổ phụ ngươi, ắt ta sẽ lập dòng dõi ngươi lên là con trai của ngươi, đặng kế vị ngươi; ta sẽ làm cho nước người vững chắc. 12 Người ấy sẽ cất cho ta một cái đền, và ta sẽ làm cho ngôi nước người vững bền đến đời đời. 13 Ta sẽ làm cha người, người đó sẽ làm con ta; sự nhân từ ta sẽ chẳng cất khỏi người đâu, như ta đã cất khỏi kẻ ở trước ngươi; 14 song ta sẽ lập người đời đời tại trong nhà ta và tại trong nước ta; còn ngôi nước người sẽ được vững chắc cho đến mãi mãi. 15 Na-than theo các lời nầy và sự mặc thị nầy mà tâu lại với Đa-vít.

Lời cầu nguyện của Đa-vít

16 Vua Đa-vít vào, ngồi trước mặt Đức Giê-hô-va, mà thưa rằng: Giê-hô-va Đức Chúa Trời ôi! tôi là ai và nhà tôi là gì, mà Chúa đem tôi đến đây? 17 Đức Chúa Trời ôi! ơn đó Chúa lấy làm nhỏ mọn thay; nhưng Giê-hô-va Đức Chúa Trời ôi! Chúa có hứa ban ơn cho nhà của tôi tớ Chúa trong buổi tương lai đến lâu dài, và có đoái xem tôi theo hàng người cao trọng! 18 Chúa làm cho đầy tớ Ngài được sang trọng như thế, thì Đa-vít còn nói gì được nữa? vì Chúa biết đầy tớ Chúa. 19 Đức Giê-hô-va ôi! Ngài đã theo ý lòng mình mà làm các việc lớn nầy cho đầy tớ của Ngài, đặng bày ra các sự cả thể nầy. 20 Ôi Đức Giê-hô-va, chẳng có ai giống như Ngài, và cứ theo mọi điều lỗ tai chúng tôi đã nghe, ngoài Ngài chẳng có ai là Đức Chúa Trời. 21 Chớ thì trên thế gian có dân tộc nào giống như dân Y-sơ-ra-ên của Chúa, một dân tộc mà Đức Chúa Trời đi chuộc lại làm dân riêng của Ngài, sao? Nhờ sự cả thể đáng kính đáng sợ, Chúa được danh rất lớn, đuổi các dân tộc khỏi trước mặt dân của Chúa, là dân Chúa đã chuộc lại khỏi xứ Ê-díp-tô. 22 Vì dân Y-sơ-ra-ên, Chúa đã khiến thành dân riêng của Ngài đến đời đời; còn Đức Giê-hô-va ôi, Ngài trở nên Đức Chúa Trời của họ. 23 Bây giờ, Đức Giê-hô-va ôi! nguyện lời Ngài đã hứa về tôi tớ Ngài và về nhà nó được ứng nghiệm đến đời đời, cầu Chúa làm y như Ngài đã phán. 24 Nguyện điều ấy được vững chắc, và danh Chúa được tôn vinh đời đời, để người ta nói rằng: Đức Giê-hô-va vạn quân, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, tức là Đức Chúa Trời cho Y-sơ-ra-ên; còn nhà Đa-vít, là tôi tớ Chúa, được đứng vững trước mặt Chúa! 25 Đức Chúa Trời tôi ôi! Chúa có bày tỏ cho kẻ tôi tớ Chúa biết rằng Chúa sẽ lập một cái nhà cho người; bởi đó cho nên kẻ tôi tớ Chúa dám cầu nguyện ở trước mặt Chúa. 26 Đức Giê-hô-va ôi! Ngài là Đức Chúa Trời, Ngài đã hứa điều lành nầy với tôi tớ Chúa; 27 thế thì, nay cầu xin Chúa ban phước cho nhà kẻ tôi tớ Chúa, hầu cho nó hằng còn ở trước mặt Chúa; vì, Đức Giê-hô-va ôi! hễ Ngài ban phước cho nó, thì nó sẽ được phước đến đời đời.

17

拿单传给大卫的信息

(撒下7.1-17)

1大卫住在自己宫中,对拿单先知说:“看哪,我住在香柏木的宫中,耶和华的约柜却在幔子里。” 2拿单大卫说:“你可以完全照你的心意去做,因为上帝与你同在。”
3当夜上帝的话临到拿单,说: 4“你去对我仆人大卫说:‘耶和华如此说:你不可建造殿宇给我居住。 5自从我领以色列人上来,直到今日,我未曾住过殿宇;我从这会幕到那会幕,从这帐幕到那帐幕 6凡我同以色列人所走的地方,我何曾向以色列的一个士师,就是我吩咐牧养我百姓的,说过这话:你们为何不给我建造香柏木的殿宇呢?’ 7现在,你要对我仆人大卫这样说:‘万军之耶和华如此说:我从羊圈中将你召来,叫你不再牧放羊群,立你作我百姓以色列的君王。 8你无论往哪里去,我都与你同在,剪除你所有的仇敌。我必使你得大名,好像世上伟人的名一样。 9我必为我百姓以色列选定一个地方,栽植他们,使他们住自己的地方,不再受搅扰;凶恶之子也不再像从前那样扰乱他们, 10并不像我命令士师治理我百姓以色列的日子。我必制伏你所有的仇敌,并且我应许你,耶和华必为你建立家室。 11当你寿数满足归你祖先的时候,我必使你的后裔,你自己的儿子接续你;我也必坚定他的国。 12他必为我建造殿宇,我必坚定他的王位,直到永远。 13我要作他的父,他要作我的子;我必不使我的慈爱离开他,像离开在你以前的那位一样。 14我要永远坚立他在我的家和我的国里;他的王位也必坚定,直到永远。’” 15拿单就按这一切话,照这一切异象告诉大卫

感恩的祷告

(撒下7.18-29)

16于是大卫王进去,坐在耶和华面前,说:“耶和华上帝啊,我是谁,我的家算什么,你竟带领我到这地步呢? 17上帝啊,这在你眼中还看为小,你又说到你仆人的家将来的情况。耶和华上帝啊,你看顾我好像看顾尊贵的人。 18你加于仆人的尊荣,大卫还有什么可以对你说呢?你是知道你仆人的。 19耶和华啊,因你仆人的缘故,也照着你的心意,你行这一切大事,为了显明这一切伟大的事。 20耶和华啊,照我们耳中一切所听见的,没有可比你的,除你以外再没有上帝。 21世上有何国能比你的百姓以色列呢?上帝亲自去救赎世上的一国,作自己的子民,又行大而可畏的事,显出你的大名,在你从埃及赎出来的子民面前驱逐了列国。 22你使你的百姓以色列作你的子民,直到永远;你-耶和华也作他们的上帝。 23现在,耶和华啊,你所应许仆人和仆人家的话,求你坚定,直到永远;求你照你所说的而行。 24愿你的名永远坚立,被尊为大,人要说:‘万军之耶和华-以色列的上帝,是以色列的上帝。’这样,你仆人大卫的家必在你面前坚立。 25我的上帝啊,因你启示你的仆人,要为他建立家室,所以仆人大胆在你面前祈祷。 26现在,耶和华啊,惟有你是上帝!你应许将这福气赐给仆人。 27现在,你喜悦赐福给仆人的家,可以永存在你面前。耶和华啊,因你已经赐福,还要赐福到永远。”