8

Sa-lô-môn xây các thành

1 Cuối hai mươi năm, sau khi Sa-lô-môn đã xây cất xong cái đền của Đức Giê-hô-va và cái cung mình, 2 thì Sa-lô-môn cũng sửa xây lại các thành mà vua Hu-ram đã nhường cho người, và khiến cho dân Y-sơ-ra-ên ở đó. 3 Sa-lô-môn đi đến đánh Ha-mát-Xô-ba và thắng được. 4 Người xây thành Tát-mốt trong đồng vắng, và xây các thành dùng làm kho tàng tại xứ Ha-mát. 5 Người cũng xây Bết-Hô-rôn trên và Bết-Hô-rôn dưới, là những thành bền vững, có vách tường, cửa và then khóa; 6 lại xây thành Ba-lát và các thành làm kho tàng của Sa-lô-môn, các thành để chứa xe, và các thành cho lính kỵ người ở; phàm điều gì Sa-lô-môn ước ao xây cất, hoặc tại Giê-ru-sa-lem, trên Li-ban, hay là trong khắp xứ phục dưới quyền người, thì đều xây cất cả. 7 Hết thảy những người còn sống sót lại trong dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Phê-rê-sít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít, không thuộc về Y-sơ-ra-ên, 8 tức là những con cháu chúng nó hãy còn lại trong xứ, mà dân Y-sơ-ra-ên không diệt hết, thì trong chúng nó Sa-lô-môn bắt kẻ làm xâu cho đến ngày nay. 9 Nhưng về dân Y-sơ-ra-ên, Sa-lô-môn không bắt ai làm xâu hết, vì họ làm quân lính, quan tướng, quan cai xe, và lính kỵ của người. 10 Còn về quan trưởng của Sa-lô-môn đặt lên để quản đốc dân sự làm công việc, số là hai trăm năm mươi người.
11 Sa-lô-môn sai rước công chúa Pha-ra-ôn ở thành Đa-vít lên cung mà người đã cất cho nàng; vì người nói rằng: Vợ ta chẳng nên ở trong cung Đa-vít, vua Y-sơ-ra-ên, vì nơi nào hòm của Đức Giê-hô-va đến, thì đã nên thánh rồi.
12 Bấy giờ, Sa-lô-môn dâng của lễ thiêu cho Đức Giê-hô-va tại trên bàn thờ của Giê-hô-va mà người đã xây trước hiên cửa; 13 lại tùy theo lệ luật của Môi-se, người dâng mỗi ngày của lễ phải dâng, cùng trong các ngày sa-bát, ngày mồng một, và hằng năm nhằm ba lễ trọng thể, tức lễ bánh không men, lễ các tuần lễ, và lễ lều tạm. 14 Tùy theo lệnh truyền của Đa-vít, cha mình, người phân định ban thứ của những thầy tế lễ trong phần việc họ, và lập người Lê-vi trong chức sự họ, đặng ngợi khen Chúa và hầu việc tại trước mặt những thầy tế lễ, cứ công việc ngày nào theo ngày nấy; tại mỗi cửa cũng đặt kẻ giữ cửa, cứ theo phiên mình, vì Đa-vít, người của Đức Chúa Trời, đã truyền lịnh như vậy. 15 Phàm điều gì vua đã phán dạy những thầy lễ và người Lê-vi, hoặc về kho tàng hay là về việc khác, thì họ chẳng bỏ bê chút nào. 16 Vả, các vật liệu mà Sa-lô-môn dùng về việc cất đền của Đức Giê-hô-va, đều đã sắm sửa từ ngày đặt nền cho đến khi công việc xong. Đền của Đức Giê-hô-va đã cất xong là như vậy.
17 Khi ấy Sa-lô-môn đi đến Ê-xi-ôn-Ghê-be và Ê-lốt, tại trên mé biển, trong xứ Ê-đôm. 18 Hu-ram bởi tay các tôi tớ mình, gửi đến cho người những tàu và các thủy thủ thạo nghề đi biển; chúng đi với các tôi tớ của Sa-lô-môn đến Ô-phia, lấy tại đó bốn trăm năm mươi ta-lâng vàng, và chở về cho vua Sa-lô-môn.

8

Solomon’s Additional Achievements

1It came to pass at the end of twenty years, when Solomon had built the house of the Lord and his own house, 2that the cities which Hiram had given to Solomon, Solomon built them; and he settled the children of Israel there. 3And Solomon went to Hamath Zobah and seized it. 4He also built Tadmor in the wilderness, and all the storage cities which he built in Hamath. 5He built Upper Beth Horon and Lower Beth Horon, fortified cities with walls, gates, and bars, 6also Baalath and all the storage cities that Solomon had, and all the chariot cities and the cities of the cavalry, and all that Solomon desired to build in Jerusalem, in Lebanon, and in all the land of his dominion.
7All the people who were left of the Hittites, Amorites, Perizzites, Hivites, and Jebusites, who were not of Israel— 8that is, their descendants who were left in the land after them, whom the children of Israel did not destroy—from these Solomon raised forced labor, as it is to this day. 9But Solomon did not make the children of Israel servants for his work. Some were men of war, captains of his officers, captains of his chariots, and his cavalry. 10And others were chiefs of the officials of King Solomon: two hundred and fifty, who ruled over the people.
11Now Solomon brought the daughter of Pharaoh up from the City of David to the house he had built for her, for he said, “My wife shall not dwell in the house of David king of Israel, because the places to which the ark of the Lord has come are holy.”
12Then Solomon offered burnt offerings to the Lord on the altar of the Lord which he had built before the vestibule, 13according to the daily rate, offering according to the commandment of Moses, for the Sabbaths, the New Moons, and the three appointed yearly feasts—the Feast of Unleavened Bread, the Feast of Weeks, and the Feast of Tabernacles. 14And, according to the order of David his father, he appointed the divisions of the priests for their service, the Levites for their duties (to praise and serve before the priests) as the duty of each day required, and the gatekeepers by their divisions at each gate; for so David the man of God had commanded. 15They did not depart from the command of the king to the priests and Levites concerning any matter or concerning the treasuries.
16Now all the work of Solomon was well-ordered from the day of the foundation of the house of the Lord until it was finished. So the house of the Lord was completed.
17Then Solomon went to Ezion Geber and Elath on the seacoast, in the land of Edom. 18And Hiram sent him ships by the hand of his servants, and servants who knew the sea. They went with the servants of Solomon to Ophir, and acquired four hundred and fifty talents of gold from there, and brought it to King Solomon.