8

Ghê-đê-ôn lại thắng dân Ma-đi-an nữa. – Ghê-đê-ôn qua đời

1 Người Ép-ra-im bèn nói cùng Ghê-đê-ôn rằng: Vì sao ông đã đãi chúng tôi như vậy? Khi ông đi giao chiến cùng dân Ma-đi-an, sao không gọi chúng tôi đi với? Chúng cãi cùng người cách dữ dội. 2 Nhưng người đáp cùng chúng rằng: Sánh với anh em, tôi há có làm được điều chi? Sự mót nho của Ép-ra-im há chẳng hơn mùa gặt nho của A-bi-ê-xe sao? 3 Đức Chúa Trời đã phó Ô-rép và Xê-ép là hai quan trưởng dân Ma-đi-an, vào tay anh em. Đem sánh với anh em, tôi nào có làm được điều gì? Khi người nói lời ấy rồi, cơn giận của chúng bèn nguôi.
4 Ghê-đê-ôn đi tới sông Giô-đanh, sang qua cùng ba trăm người đồng theo mình; dẫu mệt nhọc, họ cũng cứ rượt theo quân nghịch. 5 Người bèn nói cùng dân Su-cốt rằng: Ta xin các ngươi hãy cấp một vài ổ bánh cho dân theo ta, vì chúng mệt nhọc; ta đương đuổi theo Xê-bách và Xanh-mu-na, hai vua Ma-đi-an. 6 Nhưng các quan trưởng Su-cốt đáp rằng: Chớ thì ông đã cầm nơi tay mình cườm tay của Xê-bách và Xanh-mu-na chưa, nên chúng tôi phải cấp bánh cho đạo binh ông? 7 Ghê-đê-ôn la lên rằng: Thế thì, khi Đức Giê-hô-va đã phó Xê-bách và Xanh-mu-na vào tay ta, ta sẽ lấy chông đồng vắng và nhánh gai mà đánh thịt các ngươi! 8 Từ đó, người đi lên đến Phê-nu-ên và cũng nói một cách ấy với dân Phê-nu-ên. Dân Phê-nu-ên đáp cùng người y như dân Su-cốt đã đáp. 9 Vậy, người cũng nói với dân Phê-nu-ên rằng: Khi ta trở về bình an, ắt sẽ phá hủy cái tháp nầy.
10 Xê-bách và Xanh-mu-na ở tại Cạt-cô với quân binh mình, số chừng mười lăm ngàn người, là kẻ còn sót lại trong đạo binh của các người phương Đông; vì một trăm hai mươi ngàn người có tài cầm gươm đã bị giết. 11 Ghê-đê-ôn đi lên theo đường của những dân ở dưới trại, tại hướng đông Nô-bách và Giô-bê-ha, đánh bại đạo binh vẫn tưởng rằng mình bình an vô sự. 12 Khi Xê-bách và Sanh-mu-na chạy trốn, người đuổi theo bắt được hai vua Ma-đi-an, là Xê-bách và Xanh-mu-na, và đánh cả đạo binh vỡ chạy.
13 Đoạn, Ghê-đê-ôn, con trai Giô-ách, ở trận trở về qua dốc Hê-re, 14 bắt một đứa trai trẻ ở Su-cốt, tra hỏi nó, rồi nó viết khai tên những quan trưởng và trưởng lão của Su-cốt, số được bảy mươi bảy người. 15 Kế đó, người đến cùng dân Su-cốt, mà nói rằng: Nầy Xê-bách và Xanh-mu-na mà các ngươi đã mắng ta rằng: Chớ thì ông đã cầm cườm tay Xê-bách và Xanh-mu-na nơi tay mình chưa, nên chúng tôi phải cấp bánh cho dân mệt nhọc của ông? 16 Vậy, người bắt các trưởng lão của thành, lấy chông gai nơi đồng vắng mà đánh phạt những người Su-cốt; 17 cũng phá hủy tháp Phê-nu-ên và giết những người của thành ấy.
18 Đoạn, người nói cùng Xê-bách và Sanh-mu-na rằng: Các người kia mà hai ngươi đã giết tại Tha-bô là làm sao? Hai vua đáp: Chúng nó cũng như ngươi; mỗi người đều có hình vóc như một hoàng tử. 19 Người tiếp: Ấy là anh em ta, con của mẹ ta. Quả thật, ta chỉ Đức Giê-hô-va hằng sống mà thề, nếu hai ngươi đã để anh em ta sống, thì nay ta không giết hai ngươi! 20 Đoạn, Ghê-đê-ôn nói cùng Giê-the, con đầu lòng mình, mà rằng: Hãy chỗi dậy, giết họ đi. Nhưng người trẻ chẳng rút gươm ra vì sợ; người vẫn còn thiếu niên. 21 Xê-bách và Xanh-mu-na nói: Chánh ngươi hãy chỗi dậy đánh chúng ta đi; vì hễ người thể nào thì sức thể ấy. Ghê-đê-ôn bèn chỗi dậy, giết Xê-bách và Xanh-mu-na; đoạn lấy đồ trang sức hình như trăng lưỡi liềm ở nơi cổ lạc đà của hai vua.
22 Bấy giờ, những người Y-sơ-ra-ên nói cùng Ghê-đê-ôn rằng: Xin ông, con trai, và cháu ông hãy quản trị chúng tôi, vì ông đã giải cứu chúng tôi khỏi tay dân Ma-đi-an. 23 Nhưng Ghê-đê-ôn đáp cùng chúng rằng: Ta chẳng quản trị các ngươi, con trai ta cũng không quản trị các ngươi đâu; Đức Giê-hô-va sẽ quản trị các ngươi.
24 Đoạn, Ghê-đê-ôn nói cùng chúng rằng: Ta chỉ xin các ngươi một điều nầy, là mỗi người trong các ngươi phải giao cho ta những vòng mình đã đoạt lấy. (Vả, quân nghịch có những vòng vàng, vì chúng nó vốn là dân Ích-ma-ên). 25 Chúng đáp: Chúng tôi sẵn lòng giao cho ông. Họ trải một áo tơi ra, rồi hết thảy đều ném vào đó những vòng của mình đã đoạt lấy. 26 Những vòng vàng mà Ghê-đê-ôn đã xin, cân được một ngàn bảy trăm siếc-lơ vàng, không kể những đồ trang sức hình như trăng lưỡi liềm, hoa tai, và áo sắc điều của vua Ma-đi-an thường mặc, cùng những kiềng nơi cổ lạc đà. 27 Ghê-đê-ôn lấy vật đó làm một cái ê-phót, để trong thành mình tại Óp-ra. Cả Y-sơ-ra-ên đều cúng thờ cái ê-phót đó; nó trở thành một cái bẫy cho Ghê-đê-ôn và cả nhà người.
28 Dân Ma-đi-an bị phục trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, chẳng cất đầu lên được nữa; nên trong đời Ghê-đê-ôn, xứ được hòa bình trọn bốn mươi năm. 29 Giê-ru-ba-anh, con trai Giô-ách, trở về và ở trong nhà mình. 30 Vả, Ghê-đê-ôn sanh được bảy mươi con trai, vì người có nhiều vợ. 31 Vợ lẽ người ở tại Si-chem, cũng sanh cho người một con trai, đặt tên là A-bi-mê-léc.
32 Đoạn, Ghê-đê-ôn, con trai Giô-ách, qua đời, tuổi tác đã cao, được chôn trong mả của Giô-ách, cha người, tại Óp-ra, là thành dân A-bi-ê-xê-rít.
33 Sau khi Ghê-đê-ôn qua đời, dân Y-sơ-ra-ên trở lại hành dâm cùng các Ba-anh, và chọn Ba-anh-Bê-rít làm thần. 34 Như vậy, dân Y-sơ-ra-ên không nhớ đến Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, là Đấng đã giải cứu họ khỏi tay các kẻ thù nghịch ở chung quanh; 35 và cũng không có lòng thảo chút nào với nhà Giê-ru-ba-anh, là Ghê-đê-ôn, về các ơn mà người đã làm cho Y-sơ-ra-ên.

8

基甸追趕米甸王

1以法蓮人對基甸說:「你去與米甸爭戰,沒有召我們同去,你為甚麼這樣待我們呢?」他們就和基甸激烈地爭吵。 2基甸對他們說:「我現在所做的怎麼與你們所做的相比呢?以法蓮拾取剩下的葡萄不強過亞比以謝族所摘的葡萄嗎? 3上帝已把米甸的兩個領袖俄立西伊伯交在你們手中;我所做的怎能與你們所做的相比呢?」基甸說了這話,他們對他的怒氣就消了。
4基甸和跟隨他的三百人來到約旦河,渡了過去;他們雖然疲乏,還是追趕。 5基甸疏割人說:「請你們拿幾塊餅來給跟隨我的百姓,因為他們疲乏了。我正在追擊米甸西巴撒慕拿。」 6疏割人的領袖回答說:「西巴撒慕拿的手掌現在已經在你手裏,因此我們該將餅送給你的軍隊嗎?」 7基甸說:「好吧!耶和華將西巴撒慕拿交在我手之後,我必用曠野的荊棘和枳條鞭打你們。」 8基甸從那裏上到毗努伊勒,對那裏的人也提出同樣的請求;毗努伊勒人給他的答覆跟疏割人的答覆一樣。 9他也對毗努伊勒人說:「我平平安安回來的時候,必拆毀這城樓。」
10那時西巴撒慕拿,以及跟隨他們的軍隊都在加各,約有一萬五千人,是東邊的人全軍所剩下的,因為拿刀戰死的約有十二萬人。 11基甸挪巴約比哈的東邊,從住帳棚人的路上去,趁米甸的軍兵以為安全的時候攻擊他們。 12西巴撒慕拿逃跑;基甸追趕他們,捉住米甸的兩個王西巴撒慕拿,使他們全軍潰散。
13約阿施的兒子基甸從戰場,沿着希列斯斜坡回來, 14捉住疏割人的一個少年,查問他。他就為基甸寫下疏割的領袖和長老的名字,共七十七人。 15基甸到了疏割人那裏,說:「你們從前譏笑我說:『西巴撒慕拿的手掌現在已經在你手裏,因此我們該將餅送給跟隨你的疲乏的人嗎?』看哪,西巴撒慕拿在這裏。」 16於是他拿住城內的長老,用曠野的荊棘和枳條責打疏割人。 17他又拆了毗努伊勒的城樓,殺了城裏的人。
18基甸西巴撒慕拿說:「你們在他泊山所殺的人是甚麼樣子的?」他們說:「他們很像你,個個都有王子的樣子。」 19基甸說:「他們都是我的兄弟,我母親的兒子。我指着永生的耶和華起誓,你們若存留他們的性命,我就不殺你們了。」 20他對他的長子益帖說:「你起來殺他們!」但是這少年害怕,不敢拔刀,因為他還是個少年。 21西巴撒慕拿說:「你自己起來殺我們吧!因為人如何,力量也如何。」基甸就起來,殺了西巴撒慕拿,取了他們駱駝頸項上的月牙圈。

基甸在俄弗拉設立以弗得

22以色列人對基甸說:「你既然救我們脫離米甸的手,願你治理我們,你的兒子孫子也治理我們。」 23基甸對他們說:「我不治理你們,我的兒子也不治理你們,耶和華會治理你們。」 24基甸又對他們說:「我有一件事求你們,請你們各人把所奪的耳環給我。」因敵人都戴金耳環,他們是以實瑪利人。 25以色列人說:「我們情願送給你!」他們就鋪開一件外衣,各人將所奪的耳環丟在上面。 26基甸所要求的金耳環,重一千七百舍客勒金子。此外還有米甸王所戴的月牙圈、耳環,和所穿的紫色衣服,以及駱駝頸項上的鏈子。 27基甸以此造了一個以弗得,設立在他的本城俄弗拉。全以色列就在那裏拜這以弗得行淫,這就成了基甸和他全家的圈套。 28這樣,米甸就被以色列人制伏了,再也不能抬頭。基甸還在的日子,這地太平四十年。

基甸去世

29約阿施的兒子耶路巴力回去,住在自己家裏。 30基甸有七十個親生的兒子,因為他有許多妻子。 31他在示劍的妾也為他生了一個兒子,基甸給他起名叫亞比米勒 32約阿施的兒子基甸年紀老邁而死,葬在亞比以謝族的俄弗拉,他父親約阿施的墳墓裏。
33基甸死後,以色列人又去隨從諸巴力而行淫,以巴力‧比利土為他們的神明。 34以色列人不記得耶和華-他們的上帝,就是那位拯救他們脫離四圍仇敵之手的, 35也不照着耶路巴力,就是基甸以色列所施的恩惠善待他的家。