24

Lời tiên tri về sự lập lại Y-sơ-ra-ên

(Từ đoạn 24 đến đoạn 27)

Sự phán xét chung cả

1 Nầy, Đức Giê-hô-va làm cho đất trống không và hoang vu; Ngài lật đổ mặt đất và làm tan lạc dân cư. 2 Thầy tế lễ như chúng dân, ông chủ như đầy tớ trai, bà chủ như đầy tớ gái, kẻ bán như người mua, kẻ cho mượn như người mượn, kẻ lấy lợi như người nộp lợi, ai cũng đồng một thể. 3 Trên đất sẽ đều trống không và hoang vu cả; vì Đức Giê-hô-va đã phán lời ấy.
4 Đất thảm thương và tồi tàn; thế gian lụn bại và tồi tàn; những dân cao nhứt trên đất hao mòn đi. 5 Đất bị dân cư làm ô uế, vì họ đã phạm luật pháp, trái điều răn, dứt giao ước đời đời. 6 Vậy nên sự rủa sả thiêu nuốt đất, những người ở trên nó mắc tội. Vì cớ đó dân trên đất bị đốt cháy, chỉ còn ít người sót lại.
7 Rượu mới than vãn, cây nho tàn héo, mọi kẻ vốn có lòng vui đều than thở; 8 những kẻ đánh trống không đánh nữa, tiếng mừng rỡ hết rồi, giọng vui đàn cầm đã dứt. 9 Chẳng còn vừa uống rượu vừa hát nữa; những tay ghiền rượu cho rượu mạnh là cay đắng.
10 Thành hoang loạn đã đổ nát; nhà cửa đều đóng lại, không ai vào được. 11 Người ta kêu la trong đường phố vì cớ rượu; mọi sự vui đều trở nên tăm tối; sự mừng rỡ trong xứ đi đâu rồi! 12 Trong thành vắng vẻ, cửa thành phá hoại! 13 Vì giữa các dân trên đất sẽ giống như lúc người ta rung cây ô-li-ve, và như khi mót trái nho sau mùa hái trái.
14 Những kẻ nầy sẽ cất tiếng lên, kêu rao; từ nơi biển kêu lớn tiếng vui mừng vì sự uy nghiêm Đức Giê-hô-va. 15 Vậy hãy tôn vinh Đức Giê-hô-va trong phương đông, hãy tôn vinh danh Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, trong các cù lao biển! 16 Chúng ta đã nghe từ nơi đầu cùng đất hát rằng: Vinh hiển cho kẻ công bình! Nhưng tôi nói: Tôi bị gầy mòn, tôi bị gầy mòn! Khốn nạn cho tôi! Những kẻ gian dối làm gian dối, phải, kẻ gian dối làm gian dối lắm! 17 Hỡi dân cư trên đất, sự kinh hãi, hầm và bẫy đến trên ngươi. 18 Kẻ nào trốn khỏi tiếng kinh hãi, sẽ sa xuống hầm; nếu lên khỏi hầm, sẽ mắc vào lưới. Vì các cửa sổ trên trời đều mở ra, các nền dưới đất đều rung rinh. 19 Đất đều tan nát, đất đều vỡ lở, đất đều rúng động. 20 Đất lay động như người say; lỏng chỏng như cái võng, tội lỗi chất lên trên nặng trĩu, nó sẽ đổ xuống và không dậy được nữa! 21 Xảy ra trong ngày đó, Đức Giê-hô-va sẽ phạt các cơ binh nơi cao ở trên trời, phạt các vua thế gian ở trên đất. 22 Họ sẽ nhóm lại cùng nhau, bị cầm trong hầm như tù bị nhốt trong ngục; cách lâu ngày, sẽ đều bị phạt. 23 Mặt trăng sẽ xấu hổ, mặt trời sẽ mắc cỡ; vì Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ trị vì trên núi Si-ôn, tại Giê-ru-sa-lem; và sự vinh hiển sẽ chói lói trước mặt các trưởng lão.

24

Sự Phán Xét Quả Đất

  1Nầy CHÚA sẽ tàn phá quả đất
   Và làm cho nó hoang tàn.
  Ngài sẽ bóp méo mặt đất
   Và làm dân cư tan lạc.
  2Thầy tế lễ cũng như dân chúng,
   Tôi trai cũng như ông chủ,
   Tớ gái cũng như bà chủ,
   Người mua cũng như kẻ bán,
   Kẻ cho mượn cũng như người mượn,
   Chủ nợ cũng như người thiếu nợ;
  3Quả đất sẽ bị tàn phá, tan nát,
   Bị cướp bóc và chiếm đoạt.

  4Quả đất sẽ bị khô hạn và tàn héo,
   Thế giới mòn mỏi và tàn héo,
   Những kẻ được tôn trọng trên đất mòn mỏi.
  5Quả đất bị dân cư làm ô uế;
   Vì họ không tuân luật,
  Vi phạm điều lệ,
   Phạm giao ước đời đời.
  6Cho nên sự rủa sả đã ăn nuốt đất,
   Dân cư phải mắc tội.
  Cho nên dân cư trên đất bị thiêu đốt,
   Chỉ có ít người còn sót lại.
  7Rượu mới khô hạn, cây nho mòn mỏi,
   Mọi tấm lòng vui tươi đều than thở.
  8Tiếng trống vui vẻ đã dứt,
   Tiếng vui nhộn đã ngừng,
   Tiếng đàn vui vẻ đã tắt.
  9Người ta không còn uống rượu ca hát,
   Rượu mạnh trở nên đắng cho người uống.
  10Thành rối loạn đã sụp đổ,
   Mọi nhà đều đóng cửa, không ai vào được.
  11Người ta kêu la trên đường phố để tìm rượu,
   Mọi sự hân hoan trở nên tối tăm,
   Mọi sự vui vẻ trên đất biến mất.
  12Trong thành chỉ còn tiêu điều,
   Cổng thành bị đập phá tan nát.
  13Các dân trên đất sẽ như vậy,
   Sẽ như cây ô-liu bị rung;
  Như mót nho sau khi
   Mùa hái nho đã hết.
  14Họ cất tiếng ca hát vui mừng,
   Từ biển cả họ tung hô sự uy nghiêm của CHÚA.
  15Cho nên hỡi người ở phương đông, hãy tôn vinh CHÚA.
   Hỡi người ở các hải đảo hãy tôn vinh danh CHÚA,
   Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên
  16Từ đầu cùng quả đất chúng tôi nghe những bài hát ca ngợi:
   “Hãy tôn vinh Đấng Công Chính.”
  Nhưng tôi nói: “Tôi mệt mỏi, tôi mệt mỏi,
   Khốn nạn cho tôi.
  Những kẻ phản bội,
   Những kẻ phản bội phản trắc lắm.”
  17Hỡi dân cư trên đất, kinh hoàng,
   Hầm hố và bẫy lưới đang chờ đợi các ngươi.
  18Người nào trốn thoát khi nghe tiếng kinh hoàng
   Sẽ rơi xuống hố.
  Người trèo lên miệng hố
   Sẽ bị mắc bẫy
  Vì các cửa sổ trên trời đều mở,
   Các nền của đất đều rung chuyển.
  19Quả đất bị vỡ tan tành;
   Đất bị nứt rạn,
   Đất bị rung chuyển dữ dội.
  20Đất nghiêng ngả như người say;
   Lắc lư như chiếc chòi tranh.
  Tội lỗi nặng trĩu trên đất;
   Nó sẽ sụp đổ và không dậy được nữa.
  21Vào ngày ấy CHÚA sẽ hình phạt
   Các cơ binh trên trời
   Và các vua chúa của loài người dưới đất.
  22Họ sẽ bị tập trung lại
   Như tù binh dưới hầm sâu
  Và bị nhốt trong ngục.
   Sau nhiều ngày họ sẽ bị hình phạt.
  23Mặt trăng sẽ bối rối, mặt trời sẽ hổ thẹn
   Vì CHÚA Vạn Quân sẽ cai trị
  Trên núi Si-ôn tại Giê-ru-sa-lem
   Một cách vinh quang trước mặt các trưởng lão.