33

Lời hứa cho dân Chúa sẽ được giải cứu và lại dấy lên

1 Khốn thay cho người chưa bị hại mà hại người, chưa bị dối mà dối người! Khi ngươi hại người vừa rồi, chính ngươi sẽ bị hại; khi ngươi dối người vừa rồi, đến phiên ngươi sẽ bị dối.
2 Hỡi Đức Giê-hô-va, hãy thương xót chúng tôi! Chúng tôi trông đợi nơi Chúa: xin Chúa làm cánh tay cho chúng tôi mỗi buổi sớm mai, giải cứu chúng tôi trong cơn hoạn nạn! 3 Nghe tiếng ồn ào, các dân đều trốn tránh; khi Chúa dấy lên, các nước đều vỡ tan. 4 Của cải các ngươi sẽ bị thâu lại như con sâu thâu lại; người ta sấn đến trên nó như cào cào nhảy tới. 5 Đức Giê-hô-va là cao trọng, vì Ngài ở nơi cao. Ngài làm cho Si-ôn đầy dẫy sự công bình và chánh trực. 6 Ngày giờ của ngươi sẽ được sự bền vững, sự giải cứu dư dật, sự khôn ngoan, sự thông biết, sự kính sợ Đức Giê-hô-va sẽ là vật châu báu của ngươi.
7 Nầy, những kẻ mạnh bạo đương kêu rêu ở ngoài; các sứ giả cầu hòa khóc lóc đắng cay. 8 Đường cái hoang loạn, người ta không qua lại nữa; kẻ thù đã dứt lời giao ước, khinh dể các thành ấp, chẳng thèm kể đến nhân dân. 9 Đất đai thảm sầu hao mòn. Li-ban xấu hổ và khô héo. Sa-rôn giống như nơi sa mạc; Ba-san và Cạt-mên cây cối điêu tàn.
10 Đức Giê-hô-va phán: Bây giờ ta sẽ chỗi dậy; bây giờ ta sẽ dấy mình lên; bây giờ ta sẽ lên cao! 11 Các ngươi sẽ có nghén rơm rạ và sẽ đẻ ra cỏ rác. Hơi các ngươi thở ra tức là lửa thiêu nuốt mình. 12 Các dân sự sẽ như vôi đương sôi nổ, như gai đã chặt bị đốt trong lửa.
13 Các ngươi là kẻ ở xa, hãy nghe việc ta đã làm; còn các ngươi là kẻ ở gần, hãy nhận biết năng lực ta. 14 Những kẻ phạm tội đã kinh hãi trong Si-ôn; bọn vô đạo đã run rẩy. Ai trong chúng ta ở được với đám lửa thiêu nuốt? Ai trong chúng ta ở được với sự thiêu đốt đời đời? 15 Ấy là kẻ bước theo công bình, nói ra chánh trực; khinh món lợi hoạnh tài, vung tay chẳng lấy của hối lộ; bưng tai chẳng nghe chuyện đổ huyết, bịt mắt chẳng thấy điều ác. 16 Kẻ đó sẽ ở trong nơi cao; các vầng đá bền vững sẽ là đồn lũy nó; bánh nó sẽ được ban cho; nước nó sẽ không bao giờ thiếu.
17 Mắt ngươi sẽ ngắm xem vua trong sự tốt đẹp Ngài, sẽ thấy đất mở rộng. 18 Lòng ngươi sẽ suy ngẫm sự kinh khiếp: Chớ nào kẻ đánh thuế ở đâu? kẻ cầm cân ở đâu? Kẻ đếm những đồn lũy ở đâu? 19 Ngươi sẽ chẳng còn thấy dân cường bạo nữa, là dân nói tiếng líu lo khó nghe, tiếng mọi rợ không hiểu được.
20 Hãy nhìn xem Si-ôn, là thành của các kỳ lễ trọng thể chúng ta! Mắt ngươi sẽ thấy Giê-ru-sa-lem, là chỗ ở yên lặng, là trại sẽ không dời đi nữa, các nọc nó chẳng hề nhổ lên, chẳng có một cái dây nào đứt! 21 Vì Đức Giê-hô-va sẽ ở đó với chúng ta trong sự oai nghi, là nơi có sông ngòi rất rộng, không thuyền chèo đi lại, chẳng tàu lớn vượt qua. 22 Thật, Đức Giê-hô-va là quan xét chúng ta, Đức Giê-hô-va là Đấng lập luật cho chúng ta, Đức Giê-hô-va là vua chúng ta; chính Ngài sẽ cứu chúng ta! 23 Những dây của ngươi đã cởi ra, không thể chằng chân cột và giương buồm được. Bấy giờ người ta sẽ chia của cướp bộn bề; kẻ què bắt lấy phần của đó. 24 Dân cư sẽ không nói rằng: Tôi đau. Kẻ ở trong nó sẽ được tha tội.

33

A Prayer in Deep Distress

  1Woe to you who plunder, though you have not been plundered;
   And you who deal treacherously, though they have not dealt treacherously with you!
   When you cease plundering,
   You will be plundered;
   When you make an end of dealing treacherously,
   They will deal treacherously with you.
  2O Lord, be gracious to us;
   We have waited for You.
   Be their arm every morning,
   Our salvation also in the time of trouble.
   3At the noise of the tumult the people shall flee;
   When You lift Yourself up, the nations shall be scattered;
   4And Your plunder shall be gathered
   Like the gathering of the caterpillar;
   As the running to and fro of locusts,
   He shall run upon them.
  5The Lord is exalted, for He dwells on high;
   He has filled Zion with justice and righteousness.
   6Wisdom and knowledge will be the stability of your times,
   And the strength of salvation;
   The fear of the Lordis His treasure.
  7Surely their valiant ones shall cry outside,
   The ambassadors of peace shall weep bitterly.
   8The highways lie waste,
   The traveling man ceases.
   He has broken the covenant,
   He has despised the cities,
   He regards no man.
   9The earth mourns and languishes,
   Lebanon is shamed and shriveled;
   Sharon is like a wilderness,
   And Bashan and Carmel shake off their fruits.

Impending Judgment on Zion

  10“Now I will rise,” says the Lord;
   “Now I will be exalted,
   Now I will lift Myself up.
   11You shall conceive chaff,
   You shall bring forth stubble;
   Your breath, as fire, shall devour you.
   12And the people shall be like the burnings of lime;
   Like thorns cut up they shall be burned in the fire.
   13Hear, you who are afar off, what I have done;
   And you who are near, acknowledge My might.”
  14The sinners in Zion are afraid;
   Fearfulness has seized the hypocrites:
   “Who among us shall dwell with the devouring fire?
   Who among us shall dwell with everlasting burnings?”
   15He who walks righteously and speaks uprightly,
   He who despises the gain of oppressions,
   Who gestures with his hands, refusing bribes,
   Who stops his ears from hearing of bloodshed,
   And shuts his eyes from seeing evil:
   16He will dwell on high;
   His place of defense will be the fortress of rocks;
   Bread will be given him,
   His water will be sure.

The Land of the Majestic King

  17Your eyes will see the King in His beauty;
   They will see the land that is very far off.
   18Your heart will meditate on terror:
   “Where is the scribe?
   Where is he who weighs?
   Where is he who counts the towers?”
   19You will not see a fierce people,
   A people of obscure speech, beyond perception,
   Of a stammering tongue that you cannot understand.
  20Look upon Zion, the city of our appointed feasts;
   Your eyes will see Jerusalem, a quiet home,
   A tabernacle that will not be taken down;
   Not one of its stakes will ever be removed,
   Nor will any of its cords be broken.
   21But there the majestic Lordwill be for us
   A place of broad rivers and streams,
   In which no galley with oars will sail,
   Nor majestic ships pass by
   22(For the Lordis our Judge,
   The Lordis our Lawgiver,
   The Lordis our King;
   He will save us);
   23Your tackle is loosed,
   They could not strengthen their mast,
   They could not spread the sail.
  Then the prey of great plunder is divided;
   The lame take the prey.
   24And the inhabitant will not say, “I am sick”;
   The people who dwell in it will be forgiven their iniquity.