62

Sự trông cậy và lời hứa về sự cứu rỗi

1 Ta vì cớ Si-ôn sẽ chẳng làm thinh, vì cớ Giê-ru-sa-lem sẽ chẳng an nghỉ, cho đến chừng nào sự công bình nó rực rỡ như sự sáng, và sự cứu rỗi nó chói lòa như ngọn đèn… 2 Bấy giờ các nước sẽ thấy sự công bình ngươi, các vua sẽ thấy sự vinh hiển ngươi, ngươi sẽ được xưng bằng tên mới mà miệng Đức Giê-hô-va đặt cho. 3 Ngươi sẽ làm mão triều thiên đẹp đẽ trong tay Đức Giê-hô-va, làm mão miện vua trong tay Đức Chúa Trời ngươi. 4 Người ta sẽ chẳng gọi ngươi là Kẻ bị bỏ nữa, chẳng gọi đất ngươi là Đất hoang vu nữa; nhưng sẽ gọi ngươi là Kẻ mà ta ưa thích; và đất ngươi sẽ được xưng là Kẻ có chồng; vì Đức Giê-hô-va sẽ ưa thích ngươi, và đất ngươi sẽ có chồng. 5 Như người trai tráng cưới người nữ đồng trinh, thì các con trai ngươi cũng sẽ cưới ngươi; chàng rể mới vui mừng vì vợ mới mình, Đức Chúa Trời ngươi cũng vui mừng vì ngươi.
6 Hỡi Giê-ru-sa-lem, ta đã đặt các vọng canh trên thành ngươi; cả ngày và đêm chúng nó chẳng hề im lặng. Hỡi các ngươi là kẻ nhắc nhở Đức Giê-hô-va, chớ có nghỉ ngơi chút nào. 7 Đừng để Ngài an nghỉ cho đến chừng nào đã lập lại Giê-ru-sa-lem và dùng nó làm sự ngợi khen trong cả đất! 8 Đức Giê-hô-va đã chỉ tay hữu mình và cánh tay quyền năng mình mà thề rằng: Ta chắc sẽ chẳng ban lúa mì ngươi cho kẻ thù ngươi ăn nữa, những người dân ngoại sẽ chẳng còn uống rượu nho mới ngươi mà ngươi đã khó nhọc làm ra. 9 Song những kẻ có gặt sẽ ăn hoa lợi mình, và khen ngợi Đức Giê-hô-va; những kẻ có hái nho sẽ uống rượu mình trong hành lang của nơi thánh ta.
10 Hãy đi qua, bởi cửa thành đi qua; hãy ban bằng đường của dân; hãy đắp đường, hãy đắp đường cái; bỏ hết đá; dựng một cờ xí cho các dân tộc. 11 Nầy, Đức Giê-hô-va đã rao truyền ra đến đầu cùng đất rằng: Hãy bảo con gái Si-ôn rằng: Nầy, sự cứu rỗi ngươi đến! Phần thưởng đi theo Ngài, và sự thưởng đi trước Ngài. 12 Người ta sẽ gọi chúng nó là Dân thánh, tức những Kẻ được chuộc của Đức Giê-hô-va; còn ngươi, sẽ được xưng là Thành hay tìm đến, tức Thành không bị bỏ.

62

Assurance of Zion’s Salvation

  1For Zion’s sake I will not hold My peace,
   And for Jerusalem’s sake I will not rest,
   Until her righteousness goes forth as brightness,
   And her salvation as a lamp that burns.
   2The Gentiles shall see your righteousness,
   And all kings your glory.
   You shall be called by a new name,
   Which the mouth of the Lord will name.
   3You shall also be a crown of glory
   In the hand of the Lord,
   And a royal diadem
   In the hand of your God.
   4You shall no longer be termed Forsaken,
   Nor shall your land any more be termed Desolate;
   But you shall be called Hephzibah, and your land Beulah;
   For the Lord delights in you,
   And your land shall be married.
   5For as a young man marries a virgin,
   So shall your sons marry you;
   And as the bridegroom rejoices over the bride,
   So shall your God rejoice over you.
  6I have set watchmen on your walls, O Jerusalem;
   They shall never hold their peace day or night.
   You who make mention of the Lord, do not keep silent,
   7And give Him no rest till He establishes
   And till He makes Jerusalem a praise in the earth.
  8The Lord has sworn by His right hand
   And by the arm of His strength:
   “Surely I will no longer give your grain
   As food for your enemies;
   And the sons of the foreigner shall not drink your new wine,
   For which you have labored.
   9But those who have gathered it shall eat it,
   And praise the Lord;
   Those who have brought it together shall drink it in My holy courts.”
  10Go through,
   Go through the gates!
   Prepare the way for the people;
   Build up,
   Build up the highway!
   Take out the stones,
   Lift up a banner for the peoples!
  11Indeed the Lord has proclaimed
   To the end of the world:
   “Say to the daughter of Zion,
   ‘Surely your salvation is coming;
   Behold, His reward is with Him,
   And His work before Him.’ ”
   12And they shall call them The Holy People,
   The Redeemed of the Lord;
   And you shall be called Sought Out,
   A City Not Forsaken.