9

Lời tiên tri về Đấng Mê-si sẽ cai trị. – Sự ngăm đe Ép-ra-im

1 Dân đi trong nơi tối tăm đã thấy sự sáng lớn; và sự sáng đã chiếu trên những kẻ ở xứ thuộc về bóng của sự chết. 2 Chúa đã làm cho dân nầy thêm nhiều; và thêm sự vui cho họ. Mọi người đều vui mừng trước mặt Chúa, như vui mừng trong ngày mùa gặt, như người ta reo vui trong lúc chia của cướp. 3 Vì Chúa đã bẻ cái ách họ mang, cái roi đánh trên vai họ, cái gậy của kẻ hà hiếp, như trong ngày của Ma-đi-an. 4 Cả giày dép của kẻ đánh giặc trong khi giao chiến, cùng cả áo xống vấy máu, đều dùng để đốt và làm đồ chụm lửa.
5 Vì có một con trẻ sanh cho chúng ta, tức là một con trai ban cho chúng ta; quyền cai trị sẽ nấy trên vai Ngài. Ngài sẽ được xưng là Đấng Lạ lùng, là Đấng Mưu luận, là Đức Chúa Trời Quyền năng, là Cha Đời đời, là Chúa Bình an. 6 Quyền cai trị và sự bình an của Ngài cứ thêm mãi không thôi, ở trên ngôi Đa-vít và trên nước Ngài, đặng làm cho nước bền vững, và lập lên trong sự chánh trực công bình, từ nay cho đến đời đời. Thật, lòng sốt sắng của Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ làm nên sự ấy!
7 Chúa đã giáng một lời trong Gia-cốp, và lời ấy đổ xuống trên Y-sơ-ra-ên. 8 Cả dân sẽ biết điều đó, tức là Ép-ra-im cùng dân cư Sa-ma-ri, họ đem lòng kiêu căng ỷ thị mà nói rằng: 9 Gạch đã đổ, nhưng chúng ta sẽ xây bằng đá đẽo; cây sung đã bị đốn, nhưng chúng ta sẽ thay bằng cây hương bách. 10 Vậy nên, Đức Giê-hô-va sẽ khiến kẻ đối địch ở Rê-xin dấy lên nghịch cùng dân sự, và khích chọc kẻ cừu thù, 11 dân Sy-ri đằng trước, dân Phi-li-tin đằng sau, hả miệng nuốt Y-sơ-ra-ên. Dầu vậy, cơn giận Ngài chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra!
12 Nhưng mà dân sự chẳng xây về Đấng đánh mình, chẳng tin Đức Giê-hô-va vạn quân. 13 Cho nên chỉ trong một ngày, Đức Giê-hô-va sẽ dứt đầu và đuôi, cây kè và cây lác của Y-sơ-ra-ên. 14 Đầu, tức là trưởng lão và kẻ tôn trọng; đuôi, tức là người tiên tri dạy sự nói dối. 15 Những kẻ dắt dân nầy làm cho họ sai lạc, còn những kẻ chịu dắt bị diệt mất. 16 Vậy nên, Chúa chẳng đẹp lòng về bọn trai trẻ của họ, và chẳng thương xót đến kẻ mồ côi góa bụa chút nào; vì họ đều là khinh lờn, gian ác, miệng nào cũng nói điều càn dỡ. Dầu vậy, cơn giận Ngài chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra!
17 Vì sự hung ác hừng lên như lửa thiêu cháy gai gốc và chà chuôm, đốt các nơi rậm trong rừng, trụ khói cuộn lên. 18 Đất bị thiêu đốt bởi cơn giận của Đức Giê-hô-va vạn quân, dân sự trở nên mồi của lửa; chẳng ai thương tiếc anh em mình. 19 Có kẻ cướp bên hữu, mà vẫn cứ đói; có kẻ ăn bên tả, mà chẳng được no; ai nấy ăn thịt chính cánh tay mình. 20 Ma-na-se nghịch cùng Ép-ra-im, Ép-ra-im nghịch cùng Ma-na-se, và cả hai đều nghịch cùng Giu-đa!…
 Dầu vậy, cơn giận của Đức Giê-hô-va chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra.

9

The Government of the Promised Son

  1Nevertheless the gloom will not be upon her who is distressed,
   As when at first He lightly esteemed
   The land of Zebulun and the land of Naphtali,
   And afterward more heavily oppressed her,
   By the way of the sea, beyond the Jordan,
   In Galilee of the Gentiles.
   2The people who walked in darkness
   Have seen a great light;
   Those who dwelt in the land of the shadow of death,
   Upon them a light has shined.
  3You have multiplied the nation
   And increased its joy;
   They rejoice before You
   According to the joy of harvest,
   As men rejoice when they divide the spoil.
   4For You have broken the yoke of his burden
   And the staff of his shoulder,
   The rod of his oppressor,
   As in the day of Midian.
   5For every warrior’s sandal from the noisy battle,
   And garments rolled in blood,
   Will be used for burning and fuel of fire.
  6For unto us a Child is born,
   Unto us a Son is given;
   And the government will be upon His shoulder.
   And His name will be called
   Wonderful, Counselor, Mighty God,
   Everlasting Father, Prince of Peace.
   7Of the increase of His government and peace
   There will be no end,
   Upon the throne of David and over His kingdom,
   To order it and establish it with judgment and justice
   From that time forward, even forever.
   The zeal of the Lord of hosts will perform this.

The Punishment of Samaria

  8The Lord sent a word against Jacob,
   And it has fallen on Israel.
   9All the people will know—
   Ephraim and the inhabitant of Samaria—
   Who say in pride and arrogance of heart:
   10“The bricks have fallen down,
   But we will rebuild with hewn stones;
   The sycamores are cut down,
   But we will replace them with cedars.”
   11Therefore the Lord shall set up
   The adversaries of Rezin against him,
   And spur his enemies on,
   12The Syrians before and the Philistines behind;
   And they shall devour Israel with an open mouth.
  For all this His anger is not turned away,
   But His hand is stretched out still.
  13For the people do not turn to Him who strikes them,
   Nor do they seek the Lord of hosts.
   14Therefore the Lord will cut off head and tail from Israel,
   Palm branch and bulrush in one day.
   15The elder and honorable, he is the head;
   The prophet who teaches lies, he is the tail.
   16For the leaders of this people cause them to err,
   And those who are led by them are destroyed.
   17Therefore the Lord will have no joy in their young men,
   Nor have mercy on their fatherless and widows;
   For everyone is a hypocrite and an evildoer,
   And every mouth speaks folly.
  For all this His anger is not turned away,
   But His hand is stretched out still.
  18For wickedness burns as the fire;
   It shall devour the briers and thorns,
   And kindle in the thickets of the forest;
   They shall mount up like rising smoke.
   19Through the wrath of the Lord of hosts
   The land is burned up,
   And the people shall be as fuel for the fire;
   No man shall spare his brother.
   20And he shall snatch on the right hand
   And be hungry;
   He shall devour on the left hand
   And not be satisfied;
   Every man shall eat the flesh of his own arm.
   21Manasseh shall devour Ephraim, and Ephraim Manasseh;
   Together they shall beagainst Judah.
  For all this His anger is not turned away,
   But His hand is stretched out still.