5

Bà Ê-xơ-tê bày bữa tiệc dâng cho vua và Ha-man. – Ha-man dựng trụ hình toan giết Mạc-đô-chê

1 Ngày thứ ba, bà Ê-xơ-tê mặc đồ triều phục, và ra chầu đứng tại nội viện, đối trước cung điện vua. Vua đương ngự trên ngôi tại trong cung điện trước cửa đền. 2 Vừa khi vua thấy hoàng hậu Ê-xơ-tê đứng chầu nơi nội viện, thì bà được ơn trước mặt vua; vua giơ ra cho bà Ê-xơ-tê cây phủ việt vàng ở nơi tay mình. Bà Ê-xơ-tê lại gần và rờ đầu cây phủ việt. 3 Vua nói với bà rằng: Hỡi hoàng hậu Ê-xơ-tê, ngươi muốn chi? Cầu xin điều gì? Dầu xin đến phân nửa nước, cũng sẽ ban cho ngươi. 4 Ê-xơ-tê nói: Nếu nhiệm ý vua, xin vua và Ha-man ngày nay hãy đến dự tiệc yến mà tôi đã dọn cho vua. 5 Vua bèn bảo rằng: Hãy kíp vời Ha-man đến, đặng làm y như hoàng hậu đã nói. Đoạn, vua và Ha-man đi đến dự tiệc yến của bà Ê-xơ-tê đã dọn.
6 Trong lúc dự tiệc rượu, vua hỏi bà Ê-xơ tê rằng: Nàng xin điều gì? tất sẽ nhậm cho. Nàng cầu khẩn việc gì? Dầu đến phân nửa nước, cũng sẽ ban cho. 7 Bà Ê-xơ-tê đáp rằng: Nầy điều tôi cầu xin và sự tôi ước ao: 8 Nếu tôi được ơn trước mặt vua, và nếu vua lấy làm thiện mà nhậm lời tôi cầu xin và làm điều tôi ước ao, xin vua và Ha-man hãy đến dự tiệc yến mà tôi sẽ dọn, rồi ngày mai tôi sẽ làm theo lời vua dạy biểu.
9 Trong ngày đó, Ha-man đi ra vui vẻ và lòng hớn hở. Nhưng khi Ha-man thấy Mạc-đô-chê ở nơi cửa vua không đứng dậy, cũng không chuyển động vì mình, bèn đầy dẫy lòng giận dữ Mạc-đô-chê. 10 Dẫu vậy, Ha-man nín giận lại, trở về nhà mình, sai người gọi đến các bạn hữu và Xê-rết là vợ mình. 11 Ha-man thuật cho chúng sự giàu có sang trọng mình, số đông con cái mình, và mọi sự vua làm cho mình được sang cả, thể nào vua cất mình cao hơn các quan trưởng và thần bộc của vua. 12 Ha-man cũng nói: Trừ ra một mình ta, hoàng hậu Ê-xơ-tê chẳng vời ai cùng vua đến dự tiệc yến của bà đã dọn; và ngày mai ta lại được mời dự nơi nhà người với vua. 13 Song mọi điều đó chẳng ích gì cho ta cả, hễ lâu chừng nào ta thấy Mạc-đô-chê, người Giu-đa, ngồi tại cửa vua. 14 Xê-rết, vợ người, và các bạn hữu người đều nói rằng: Hãy biểu dựng một mộc hình, cao năm mươi thước; rồi sớm mai, hãy cầu vua khiến cho người ta treo Mạc-đô-chê tại đó; đoạn ông hãy khoái lạc đi dự tiệc yến cùng vua. Điều đó lấy làm đẹp lòng Ha-man; người bèn truyền dựng cây mộc hình.

5

Esther’s Banquet

1Now it happened on the third day that Esther put on her royal robes and stood in the inner court of the king’s palace, across from the king’s house, while the king sat on his royal throne in the royal house, facing the entrance of the house. 2So it was, when the king saw Queen Esther standing in the court, thatshe found favor in his sight, and the king held out to Esther the golden scepter that was in his hand. Then Esther went near and touched the top of the scepter.
3And the king said to her, “What do you wish, Queen Esther? What is your request? It shall be given to you—up to half the kingdom!”
4So Esther answered, “If it pleases the king, let the king and Haman come today to the banquet that I have prepared for him.”
5Then the king said, “Bring Haman quickly, that he may do as Esther has said.” So the king and Haman went to the banquet that Esther had prepared.
6At the banquet of wine the king said to Esther, “What is your petition? It shall be granted you. What is your request, up to half the kingdom? It shall be done!”
7Then Esther answered and said, “My petition and request is this: 8If I have found favor in the sight of the king, and if it pleases the king to grant my petition and fulfill my request, then let the king and Haman come to the banquet which I will prepare for them, and tomorrow I will do as the king has said.”

Haman’s Plot Against Mordecai

9So Haman went out that day joyful and with a glad heart; but when Haman saw Mordecai in the king’s gate, and that he did not stand or tremble before him, he was filled with indignation against Mordecai. 10Nevertheless Haman restrained himself and went home, and he sent and called for his friends and his wife Zeresh. 11Then Haman told them of his great riches, the multitude of his children, everything in which the king had promoted him, and how he had advanced him above the officials and servants of the king.
12Moreover Haman said, “Besides, Queen Esther invited no one but me to come in with the king to the banquet that she prepared; and tomorrow I am again invited by her, along with the king. 13Yet all this avails me nothing, so long as I see Mordecai the Jew sitting at the king’s gate.”
14Then his wife Zeresh and all his friends said to him, “Let a gallows be made, fifty cubits high, and in the morning suggest to the king that Mordecai be hanged on it; then go merrily with the king to the banquet.”
 And the thing pleased Haman; so he had the gallows made.