31

1 Năm thứ mười một, ngày mồng một tháng ba, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, hãy nói cùng Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, và cùng cả đoàn dân người rằng: Sự tôn đại của ngươi so sánh cùng ai? 3 Hãy xem A-si-ri: ngày trước nó giống như cây hương bách của Li-ban, nhánh đẹp đẽ, bóng diềm dà, cây cao, và ngọn nó lên đến mây. 4 Các dòng nước nuôi nó, có vực sâu chảy nước chung quanh chỗ nó trồng mà làm cho nó lớn lên, và tưới các suối mình cho mọi cây cối ở trong đồng. 5 Vậy nên cây hương bách ấy cao hơn hết thảy các cây trong đồng; nhánh nó lớn lên, và tượt nó nứt thêm ra, là nhờ có nhiều nước làm cho nó nẩy nở. 6 Mọi giống chim trời làm ổ trong những nhánh nó; mọi giống thú đồng đẻ con dưới những tượt nó, và hết thảy các dân tộc lớn đều ở dưới bóng nó. 7 Nó là xinh tốt bởi thân nó cao, bởi tượt nó dài; vì rễ nó đâm trong chỗ nhiều nước. 8 Chẳng có cây hương bách nào trong vườn Đức Chúa Trời che khuất nó được; cây tùng không bằng cái nhánh nó, cây bàng không bằng cái tượt nó. Chẳng có cây nào của vườn Đức Chúa Trời xinh tốt bằng nó cả. 9 Ta đã làm cho nó xinh tốt bởi muôn vàn nhánh nó, và hết thảy những cây của Ê-đen, là những cây trong vườn Đức Chúa Trời đều ganh gổ nó.
10 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì ngươi cao lớn, và nó đã vượt ngọn nó đến tận mây, và lòng nó đã kiêu ngạo vì mình cao lớn; 11 nên ta sẽ phó nó trong tay một đấng mạnh của các nước, người chắc sẽ xử với nó; ta đã đuổi nó ra vì những tội ác nó. 12 Một dân hung bạo trong hết thảy các dân ngoại đã chặt nó và bỏ lại. Những nhánh nó rớt xuống trên các núi và trong mọi nơi trũng; những tượt nó bị gãy nơi bờ khe, và mọi dân trên đất tránh xa bóng nó và lìa bỏ nó. 13 Mọi loài chim trời sẽ đậu trên sự đổ nát của nó, và mọi loài thú đồng sẽ đến nghỉ trên những tượt nó, 14 hầu cho chẳng có cây nào trồng gần nước dám kiêu ngạo về sự cao mình, hay là vượt ngọn lên đến tận mây, và cho không có những cây nào được các dòng nước tưới rộng cho mà khoe mình cao lớn; vì chúng nó hết thảy bị phó cho sự chết, cho vực sâu của đất, ở giữa con cái loài người, với những kẻ xuống trong hầm hố!
15 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ngày mà nó xuống nơi Âm phủ, ta đã khiến kẻ thương khóc vì cớ nó, ta lấp vực sâu; ngăn cấm các sông chảy mạnh, và những dòng nước lớn bị tắt lại. Ta khiến Li-ban buồn rầu vì cớ nó, và mọi cây ngoài đồng vì nó bị suy tàn. 16 Ta làm cho các dân tộc nghe tiếng nó đổ xuống mà rúng động, khi ta quăng nó xuống đến Âm phủ, với hết thảy những kẻ xuống trong hầm hố! Bấy giờ mọi cây của Ê-đen, những cây rất xinh, những cây rất tốt của Li-ban, hết thảy những cây ngày trước được nhiều nước tưới, đều được yên ủi trong nơi vực sâu của đất. 17 Chúng nó cũng đã xuống với nó trong nơi Âm phủ, kề những kẻ đã bị gươm giết, những kẻ ngày trước vốn là cánh tay của nó và ở dưới bóng nó giữa các dân.
18 Trong những cây của vườn Ê-đen, thì ngươi là giống ai về sự vinh hiển tôn trọng? Ngươi cũng sẽ bị xô xuống cùng với các cây của Ê-đen trong nơi vực sâu của đất; ngươi sẽ nằm chính giữa những kẻ không chịu cắt bì, với những kẻ đã bị gươm giết. Pha-ra-ôn và hết thảy dân chúng người sẽ như vậy, Chúa Giê-hô-va phán.

31

Egypt Cut Down Like a Great Tree

1Now it came to pass in the eleventh year, in the third month, on the first day of the month, that the word of the Lord came to me, saying, 2“Son of man, say to Pharaoh king of Egypt and to his multitude:
  ‘Whom are you like in your greatness?
   3Indeed Assyria was a cedar in Lebanon,
   With fine branches that shaded the forest,
   And of high stature;
   And its top was among the thick boughs.
   4The waters made it grow;
   Underground waters gave it height,
   With their rivers running around the place where it was planted,
   And sent out rivulets to all the trees of the field.
  5‘Therefore its height was exalted above all the trees of the field;
   Its boughs were multiplied,
   And its branches became long because of the abundance of water,
   As it sent them out.
   6All the birds of the heavens made their nests in its boughs;
   Under its branches all the beasts of the field brought forth their young;
   And in its shadow all great nations made their home.
  7‘Thus it was beautiful in greatness and in the length of its branches,
   Because its roots reached to abundant waters.
   8The cedars in the garden of God could not hide it;
   The fir trees were not like its boughs,
   And the chestnut trees were not like its branches;
   No tree in the garden of God was like it in beauty.
   9I made it beautiful with a multitude of branches,
   So that all the trees of Eden envied it,
   That were in the garden of God.’
10“Therefore thus says the Lord God: ‘Because you have increased in height, and it set its top among the thick boughs, and its heart was lifted up in its height, 11therefore I will deliver it into the hand of the mighty one of the nations, and he shall surely deal with it; I have driven it out for its wickedness. 12And aliens, the most terrible of the nations, have cut it down and left it; its branches have fallen on the mountains and in all the valleys; its boughs lie broken by all the rivers of the land; and all the peoples of the earth have gone from under its shadow and left it.
  13‘On its ruin will remain all the birds of the heavens,
   And all the beasts of the field will come to its branches—
14‘So that no trees by the waters may ever again exalt themselves for their height, nor set their tops among the thick boughs, that no tree which drinks water may ever be high enough to reach up to them.
  ‘For they have all been delivered to death,
   To the depths of the earth,
   Among the children of men who go down to the Pit.’
15“Thus says the Lord God: ‘In the day when it went down to hell, I caused mourning. I covered the deep because of it. I restrained its rivers, and the great waters were held back. I caused Lebanon to mourn for it, and all the trees of the field wilted because of it. 16I made the nations shake at the sound of its fall, when I cast it down to hell together with those who descend into the Pit; and all the trees of Eden, the choice and best of Lebanon, all that drink water, were comforted in the depths of the earth. 17They also went down to hell with it, with those slain by the sword; and those who were its strong arm dwelt in its shadows among the nations.
18‘To which of the trees in Eden will you then be likened in glory and greatness? Yet you shall be brought down with the trees of Eden to the depths of the earth; you shall lie in the midst of the uncircumcised, with those slain by the sword. This is Pharaoh and all his multitude,’ says the Lord God.”