2

Lời tiên tri về nước Giu-đa

(Từ đoạn 2 đến đoạn 45)

Sự quở trách và sửa trị

1 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng tôi rằng: 2 Hãy đi, kêu vào tai Giê-ru-sa-lem rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ta còn nhớ về ngươi lòng nhân từ của ngươi lúc đang thơ, tình yêu mến trong khi ngươi mới kết bạn, là khi ngươi theo ta nơi đồng vắng, trong đất không gieo trồng. 3 Y-sơ-ra-ên vốn là dân biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va; vốn là trái đầu mùa của hoa lợi Ngài. Phàm những kẻ nuốt dân ấy sẽ có tội; tai vạ sẽ lâm trên họ, Đức Giê-hô-va phán vậy.
4 Hỡi nhà Gia-cốp, cùng các họ hàng nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va! 5 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Tổ phụ các ngươi có thấy điều không công bình gì trong ta, mà đã xa ta, bước theo sự hư không, và trở nên người vô ích? 6 Họ không nói: Chớ nào Đức Giê-hô-va ở đâu? Ấy là Đấng đã đem chúng ta lên khỏi đất Ê-díp-tô, đã dắt chúng ta qua đồng vắng, trong đất sa mạc đầy hầm hố, trong đất khô khan và có bóng sự chết, là đất chẳng một người nào đi qua, và không ai ở. 7 Ta đã đem các ngươi vào trong một đất có nhiều hoa quả, để ăn trái và hưởng lợi nó. Nhưng, vừa vào đó, các ngươi đã làm ô uế đất ta, đã làm cho sản nghiệp ta thành ra gớm ghiếc.
8 Các thầy tế lễ không còn nói: Nào Đức Giê-hô-va ở đâu? Những người giảng luật pháp chẳng biết ta nữa. Những kẻ chăn giữ đã bội nghịch cùng ta. Các tiên tri đã nhân danh Ba-anh mà nói tiên tri, đi theo những sự không ích gì cả. 9 Đức Giê-hô-va phán: Vì cớ đó ta sẽ còn tranh cạnh cùng các ngươi, cho đến con cháu của con cháu các ngươi nữa.
10 Hãy qua các cù lao Kít-tim mà xem! Hãy khiến người đến Kê-đa, và xét kỹ; xem thử có việc như vậy chăng. 11 Có nước nào thay đổi thần của mình, mặc dầu ấy chẳng phải là thần không? Nhưng dân ta đã đổi vinh hiển mình lấy vật vô ích! 12 Hỡi các từng trời, hãy lấy làm lạ về sự đó; hãy kinh hãi gớm ghê, hãy rất tiêu điều, Đức Giê-hô-va phán. 13 Dân ta đã làm hai điều ác: Chúng nó đã lìa bỏ ta, là nguồn nước sống, mà tự đào lấy hồ, thật, hồ nứt ra, không chứa nước được. 14 Y-sơ-ra-ên là đầy tớ, hay là tôi mọi sanh trong nhà? Vậy sao nó đã bị phó cho sự cướp? 15 Các sư tử con gầm thét, rống lên inh ỏi nghịch cùng nó, làm cho đất nó thành ra hoang vu. Các thành nó bị đốt cháy, không có người ở nữa. 16 Con cháu của Nốp và Tác-pha-nết cũng đã làm giập sọ ngươi.
17 Mọi điều đó há chẳng phải xảy ra cho ngươi vì đã lìa bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, khi Ngài dắt ngươi trên đường sao? 18 Hiện bây giờ, ngươi có việc gì mà đi đường qua Ê-díp-tô đặng uống nước Si-ho? Có việc gì mà đi trong đường A-si-ri đặng uống nước Sông cái? 19 Tội ác ngươi sẽ sửa phạt ngươi, sự bội nghịch ngươi sẽ trách ngươi, nên ngươi khá biết và thấy rằng lìa bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, và chẳng có lòng kính sợ ta, ấy là một sự xấu xa cay đắng, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy.
20 Xưa kia ta đã bẻ ách ngươi, bứt xiềng ngươi, mà ngươi nói rằng: Tôi không vâng phục nữa; vì trên mỗi đồi cao, dưới mỗi cây xanh, ngươi đã cúi mình mà hành dâm. 21 Ta đã trồng ngươi như cây nho tốt, giống đều rặc cả; mà cớ sao ngươi đã đốc ra nhánh xấu của gốc nho lạ cho ta? 22 Dầu ngươi lấy hỏa tiêu và dùng nhiều diêm cường rửa mình, tội lỗi ngươi cũng còn ghi mãi trước mặt ta, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
23 Sao ngươi dám nói rằng: Ta không bị ô uế; ta chẳng từng đi theo thần tượng Ba-anh? Hãy xem đường ngươi trong nơi trũng; nhận biết điều ngươi đã làm, như lạc đà một gu lanh lẹ và buông tuồng, 24 như lừa cái rừng, quen nơi đồng vắng, động tình dục mà hút gió. Trong cơn nóng nảy, ai hay xây trở nó được ư? Những kẻ tìm nó không cần mệt nhọc, đến trong tháng nó thì sẽ tìm được. 25 Hãy giữ cho chân ngươi chớ để trần, cổ ngươi chớ khát! Nhưng ngươi nói rằng: Ấy là vô ích; không, vì ta thích kẻ lạ và sẽ theo chúng nó.
26 Như kẻ trộm bị bắt, xấu hổ thể nào, thì nhà Y-sơ-ra-ên, nào vua, nào quan trưởng, nào thầy tế lễ, nào kẻ tiên tri, cũng sẽ xấu hổ thể ấy. 27 Chúng nói với gỗ rằng: Ngài là cha tôi; với đá rằng: Ngài đã sanh ra tôi. Vì chúng đã xây lưng lại cùng ta, mà không xây mặt lại với ta. Đoạn, đến ngày hoạn nạn, chúng sẽ nói rằng: Hãy chỗi dậy, cứu lấy chúng tôi! 28 Vậy chớ nào các thần mà các ngươi đã làm ra cho mình ở đâu? Nếu các thần ấy có thể cứu các ngươi trong kỳ hoạn nạn thì hãy chỗi dậy mà cứu! Hỡi Giu-đa, vì số các thần ngươi cũng bằng các thành ngươi!
29 Sao ngươi biện luận cùng ta? Các ngươi thảy đều đã phạm tội nghịch cùng ta, Đức Giê-hô-va phán vậy. 30 Ta đã đánh con cái các ngươi là vô ích: chúng nó chẳng chịu sự dạy dỗ. Gươm các ngươi đã nuốt các kẻ tiên tri mình, như sư tử phá hại. 31 Hỡi dòng dõi nầy! Hãy rõ lời Đức Giê-hô-va phán: Ta há là một đồng vắng hay là một đất tối tăm mờ mịt cho dân Y-sơ-ra-ên sao? Làm sao dân ta có nói rằng: Chúng tôi đã buông tuồng, không đến cùng Ngài nữa? 32 Con gái đồng trinh há quên đồ trang sức mình, nàng dâu mới há quên áo đẹp của mình sao? Nhưng dân ta đã quên ta từ những ngày không tính ra được.
33 Sao ngươi cứ dọn đường mình để tìm tình ái! Đến nỗi đã dạy cho những đàn bà xấu nết theo lối mình. 34 Nơi vạt áo ngươi cũng đã thấy máu của kẻ nghèo nàn vô tội, chẳng phải vì cớ nó đào ngạch, bèn là vì cớ mọi điều đó. 35 Ngươi lại còn nói rằng: Tôi là vô tội, thật cơn giận của Ngài lìa khỏi tôi! Nầy, vì ngươi nói rằng: Tôi không có tội, ừ, ta sẽ đoán xét ngươi. 36 Sao ngươi chạy mau để đổi đường ngươi? Xưa kia ngươi xấu hổ về A-si-ri, nay cũng sẽ xấu hổ về Ê-díp-tô. 37 Ngươi sẽ chắp tay lên trên đầu, mà đi ra từ nơi đó. Vì Đức Giê-hô-va ruồng bỏ những kẻ mà ngươi trông cậy, ngươi sẽ chẳng được thạnh vượng gì bởi chúng nó.

2

God’s Case Against Israel

1Moreover the word of the Lord came to me, saying,
  2“Go and cry in the hearing of Jerusalem, saying, ‘Thus says the Lord:
   “I remember you,
   The kindness of your youth,
   The love of your betrothal,
   When you went after Me in the wilderness,
   In a land not sown.
   3Israel was holiness to the Lord,
   The firstfruits of His increase.
   All that devour him will offend;
   Disaster will come upon them,” says the Lord.’ ”
4Hear the word of the Lord, O house of Jacob and all the families of the house of Israel. 5Thus says the Lord:
  “What injustice have your fathers found in Me,
   That they have gone far from Me,
   Have followed idols,
   And have become idolaters?
   6Neither did they say, ‘Where is the Lord,
   Who brought us up out of the land of Egypt,
   Who led us through the wilderness,
   Through a land of deserts and pits,
   Through a land of drought and the shadow of death,
   Through a land that no one crossed
   And where no one dwelt?’
   7I brought you into a bountiful country,
   To eat its fruit and its goodness.
   But when you entered, you defiled My land
   And made My heritage an abomination.
   8The priests did not say, ‘Where is the Lord?’
   And those who handle the law did not know Me;
   The rulers also transgressed against Me;
   The prophets prophesied by Baal,
   And walked after things that do not profit.
  9“Therefore I will yet bring charges against you,” says the Lord,
   “And against your children’s children I will bring charges.
   10For pass beyond the coasts of Cyprus and see,
   Send to Kedar and consider diligently,
   And see if there has been such athing.
   11Has a nation changed its gods,
   Which arenot gods?
   But My people have changed their Glory
   For what does not profit.
   12Be astonished, O heavens, at this,
   And be horribly afraid;
   Be very desolate,” says the Lord.
   13“For My people have committed two evils:
   They have forsaken Me, the fountain of living waters,
   And hewn themselves cisterns—broken cisterns that can hold no water.
  14Is Israel a servant?
   Is he a homeborn slave?
   Why is he plundered?
   15The young lions roared at him, and growled;
   They made his land waste;
   His cities are burned, without inhabitant.
   16Also the people of Noph and Tahpanhes
   Have broken the crown of your head.
   17Have you not brought this on yourself,
   In that you have forsaken the Lord your God
   When He led you in the way?
   18And now why take the road to Egypt,
   To drink the waters of Sihor?
   Or why take the road to Assyria,
   To drink the waters of the River?
   19Your own wickedness will correct you,
   And your backslidings will rebuke you.
   Know therefore and see that it is an evil and bitter thing
   That you have forsaken the Lord your God,
   And the fear of Me is not in you,”
   Says the Lord God of hosts.
  20“For of old I have broken your yoke and burst your bonds;
   And you said, ‘I will not transgress,’
   When on every high hill and under every green tree
   You lay down, playing the harlot.
   21Yet I had planted you a noble vine, a seed of highest quality.
   How then have you turned before Me
   Into the degenerate plant of an alien vine?
   22For though you wash yourself with lye, and use much soap,
   Yet your iniquity is marked before Me,” says the Lord God.
  23“How can you say, ‘I am not polluted,
   I have not gone after the Baals’?
   See your way in the valley;
   Know what you have done:
   You are a swift dromedary breaking loose in her ways,
   24A wild donkey used to the wilderness,
   That sniffs at the wind in her desire;
   In her time of mating, who can turn her away?
   All those who seek her will not weary themselves;
   In her month they will find her.
   25Withhold your foot from being unshod, and your throat from thirst.
   But you said, ‘There is no hope.
   No! For I have loved aliens, and after them I will go.’
  26“As the thief is ashamed when he is found out,
   So is the house of Israel ashamed;
   They and their kings and their princes, and their priests and their prophets,
   27Saying to a tree, ‘You are my father,’
   And to a stone, ‘You gave birth to me.’
   For they have turned their back to Me, and not their face.
   But in the time of their trouble
   They will say, ‘Arise and save us.’
   28But where are your gods that you have made for yourselves?
   Let them arise,
   If they can save you in the time of your trouble;
   For according to the number of your cities
   Are your gods, O Judah.
  29“Why will you plead with Me?
   You all have transgressed against Me,” says the Lord.
   30“In vain I have chastened your children;
   They received no correction.
   Your sword has devoured your prophets
   Like a destroying lion.
  31“O generation, see the word of the Lord!
   Have I been a wilderness to Israel,
   Or a land of darkness?
   Why do My people say, ‘We are lords;
   We will come no more to You’?
   32Can a virgin forget her ornaments,
   Or a bride her attire?
   Yet My people have forgotten Me days without number.
  33“Why do you beautify your way to seek love?
   Therefore you have also taught
   The wicked women your ways.
   34Also on your skirts is found
   The blood of the lives of the poor innocents.
   I have not found it by secret search,
   But plainly on all these things.
   35Yet you say, ‘Because I am innocent,
   Surely His anger shall turn from me.’
   Behold, I will plead My case against you,
   Because you say, ‘I have not sinned.’
   36Why do you gad about so much to change your way?
   Also you shall be ashamed of Egypt as you were ashamed of Assyria.
   37Indeed you will go forth from him
   With your hands on your head;
   For the Lord has rejected your trusted allies,
   And you will not prosper by them.