4

Lời khuyên bảo và ngăm đe

1 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi Y-sơ-ra-ên, nếu ngươi trở về cùng ta, nếu trở về cùng ta, và nếu ngươi bỏ những việc gớm ghiếc khỏi trước mắt ta, thì ngươi sẽ chẳng bị dời đi nữa. 2 Ngươi sẽ lấy sự thật thà, ngay thẳng, công bình, mà thề rằng: Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống, các nước sẽ được phước bởi Ngài và vinh hiển trong Ngài.
3 Vả, Đức Giê-hô-va phán cùng người Giu-đa và cùng Giê-ru-sa-lem như vầy: Hãy cày mở ruộng mới các ngươi, chớ gieo trong gai gốc. 4 Hỡi các ngươi, là người Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem, hãy tự cắt bì mình cho Đức Giê-hô-va, và cất dương bì khỏi lòng ngươi! Bằng chẳng vậy, cơn giận ta sẽ phừng lên như lửa, đốt cháy các ngươi, không ai dập tắt được, vì việc ác các ngươi đã làm.
5 Hãy rao ra trong Giu-đa; hãy truyền trong Giê-ru-sa-lem rằng: Hãy thổi kèn trong đất. Hãy kêu lớn tiếng rằng: Khá nhóm nhau lại và đi vào các thành bền vững. 6 Khá dựng cờ hướng về Si-ôn! Hãy trốn đi, đừng dừng lại! Vì ta khiến từ phương bắc đến một tai nạn, tức là một sự hư hại lớn. 7 Sư tử ra từ rừng nó, kẻ hủy diệt các nước bắt đầu ra đi khỏi chỗ mình, đặng làm cho đất ngươi ra hoang vu; các thành ngươi trở nên gò đống, và không có người ở. 8 Vậy nên, các ngươi hãy thắt bao gai, khóc và than thở, vì cơn giận phừng phừng của Đức Giê-hô-va chưa lìa khỏi chúng ta đâu. 9 Đức Giê-hô-va phán: Trong ngày đó, vua và các quan trưởng sửng sốt trong lòng; các thầy tế lễ bỡ ngỡ, các kẻ tiên tri lấy làm lạ.
10 Bấy giờ tôi nói: Ôi! Hỡi Chúa Giê-hô-va! Thật Ngài đã phỉnh dân nầy và Giê-ru-sa-lem lắm, mà nói rằng: Các ngươi sẽ được bình an! Nhưng lưỡi gươm đã thấu đến sự sống.
11 Trong thời đó, sẽ nói cùng dân nầy và Giê-ru-sa-lem rằng: Gió nóng đến từ các gò trọi nơi đồng vắng, thổi trên con gái dân ta, nhưng chẳng dùng để dê lúa được, và cũng chẳng làm cho sạch được. 12 Lại có gió lớn hơn nữa vì ta mà đến. Nay ta sẽ rao sự đoán xét nghịch cùng chúng nó.
13 Nầy, nó sẽ lên như một đám mây, xe cộ nó dường cơn gió lốc, ngựa nó lẹ như chim ưng. Khốn cho chúng ta, vì bị hủy diệt! 14 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy làm sạch hết điều ác trong lòng ngươi, hầu cho ngươi được cứu. Ngươi nuôi những ý tưởng gian ác trong lòng cho đến chừng nào? 15 Vì có tiếng đến từ đất Đan, từ gò Ép-ra-im, rao truyền tai vạ. 16 Hãy báo cho các nước! Hãy rao cho Giê-ru-sa-lem rằng: Kẻ vây hãm từ phương xa mà đến, và kêu la nghịch cùng các thành Giu-đa. 17 Chúng nó vây Giê-ru-sa-lem như kẻ giữ ruộng; vì thành ấy đã nổi loạn nghịch cùng ta, Đức Giê-hô-va phán vậy. 18 Đó là những sự mà đường lối và việc làm của ngươi đã chuốc lấy cho ngươi; đó là sự gian ác ngươi! Thật, sự ấy là cay đắng, thấu đến trong lòng ngươi.
19 Ôi! Tôi đau lòng, đau lòng! Cơn đau đớn quặn thắt lòng tôi; lòng đương bối rối trong tôi. Tôi không thể làm thinh! Hỡi linh hồn tôi, vì mầy nghe giọng kèn và tiếng giặc giã. 20 Hủy diệt càng thêm hủy diệt, báo tin chẳng dứt, cả đất bị phá tán; nhà tạm tôi thình lình bị hủy, màn cháng tôi bỗng chốc bị hư! 21 Tôi sẽ thấy cờ và nghe tiếng kèn cho đến chừng nào? 22 Thật dân ta là ngu muội, chúng nó chẳng nhìn biết ta. Ấy là những con cái khờ dại, không có trí khôn, khéo làm điều ác, mà không biết làm điều thiện.
23 Tôi xem đất: Nầy, là vô hình và trống không; xem các từng trời: thì không có sự sáng. 24 Tôi xem các núi, thấy đều rúng động; mọi gò đều lung lay. 25 Tôi xem: Chẳng còn một người, hết thảy chim trời đều trốn tránh. 26 Tôi xem thấy ruộng tốt đã trở nên đồng vắng, hết thảy các thành đều bị hủy phá trước mặt Đức Giê-hô-va, bởi cơn nóng giận của Ngài.
27 Vì Đức Giê-hô-va phán như vầy: Cả đất sẽ hoang vu, nhưng ta không diệt hết. 28 Bởi cớ đó, đất sẽ sầu thảm, các từng trời sẽ tối đen. Vì ta đã phán, đã định, thì chẳng đổi ý, chẳng xây lại.
29 Nghe tiếng ồn lính kỵ và lính bắn cung, thì hết thảy các thành đều chạy trốn; núp trong rừng cây, leo lên vầng đá; các thành đều bị bỏ, chẳng có người ở. 30 Còn ngươi, khi đã bị phá hủy, thì sẽ làm gì? Ngươi dầu có mặc áo màu tím, trang sức đồ vàng, lấy mực vẽ mắt, làm cho mình ra đẹp, cũng là vô ích: Người yêu ngươi cũng khinh ngươi, mà đòi sự sống của ngươi. 31 Vì ta nghe tiếng, như tiếng đàn bà đẻ, tiếng thảm thương như tiếng đàn bà đẻ con so. Ấy là tiếng con gái Si-ôn, thở và dang tay ra mà rằng: Khốn nạn cho tôi! Linh hồn tôi đã ngất đi trước mặt kẻ giết người!

4

Tơlơi Yahweh Iâu Mơthưr Kiăng Kơ Kơhma̱l

  1Yahweh pơhaih tui anai, “Tơdah ƀing gih kiăng wơ̆t glaĭ sĭt, Ơ ƀing Israel hơi,
   wơ̆t glaĭ pơ Kâo bĕ.
  Tơdah ƀing gih mă pơđuaĭ hĭ khul rup trah hơƀak drak mơ̆ng anăp Kâo
   laih anŭn ƀu đuaĭ jrôk jơlan dơ̆ng tah,
  2tui anŭn ƀing gih dưi ƀuăn rơ̆ng tui anai, ‘Kâo ƀuăn rơ̆ng amăng anăn Yahweh yuakơ Ñu jing Pô hơdip,’
   laih anŭn tơdah ƀing gih ngă sĭt tui hăng tơlơi ƀing gih ƀuăn rơ̆ng amăng jơlan tơpă laih anŭn tơpă hơnơ̆ng,
  sĭt tui anŭn Yahweh či bơni hiam kơ ƀing lŏn čar pơkŏn
   laih anŭn ƀing gơñu či pơư pơang yuakơ tơlơi Yahweh ngă anŭn yơh.”
3Anai yơh jing tơlơi Yahweh pơhiăp hăng ƀing mơnuih lŏn čar Yudah laih anŭn kơ ƀing mơnuih amăng plei phŭn Yerusalaim:
  “Prap pre bĕ pran jua gih kar hăng mơnuih pŭng hơma aka jŭ pla
   laih anŭn ƀu sai pơjĕh amăng khul rơ̆k drơi ôh.
  4Ơ ƀing mơnuih amăng anih lŏn Yudah laih anŭn ƀing mơnuih amăng plei Yerusalaim hơi,
   khăt klĭ gih pô bĕ kơ Yahweh tui hăng tơlơi pơgop gih,
   samơ̆ ăt khăt hĭ bĕ tơlơi soh sat mơ̆ng pran jua gih,
  huĭdah tơlơi hil Kâo či hĭr hăr laih anŭn pơrai hĭ ƀing gih kar hăng apui ƀơ̆ng
   yuakơ tơlơi sat ƀai ƀing gih hơmâo ngă laih.
   Sĭt tơlơi hil Kâo či čuh tơl ƀu hơmâo hlơi pô dưi pơthăm hĭ ôh.”

Tơlơi Răm Rai Či Truh Mơ̆ng Lŏn Čar Gah Dư̱r

  5Yahweh pơđar kơ ƀing laĭ pơthâo tui anai, “Pơthâo bĕ kơ ƀing ană plei amăng anih lŏn Yudah laih anŭn pơhaih bĕ kơ ƀing ană plei amăng plei Yerusalaim.
   Ayŭp bĕ tơdiăp amăng djŏp anih lŏn anŭn!
   Pơhiăp kraih bĕ tui anai:
   ‘Pơƀut glaĭ hrŏm hơbĭt bĕ!
   Brơi bĕ ƀing ta đuaĭ kơdŏp pơ khul plei pla kơđông kơjăp!’
  6Yơr bĕ gru kơnăl kiăng kơ kơčrâo jơlan nao pơ anih Ziôn!
   Brơi bĕ ƀing ană plei đuaĭ kơdŏp pơ anih kơđông kơjăp anăm akaih hĭ ôh!
  Kâo hlak ba rai tơlơi răm rai mơ̆ng lŏn čar gah dư̱r,
   jing tơlơi răm rai kơtang biă mă yơh.”

  7Pô pơrai ƀing lŏn čar hơmâo tơbiă laih,
   kar hăng rơmung dŭl hơmâo tơbiă laih mơ̆ng pa̱r ñu.
  Pô anŭn hơmâo đuaĭ hĭ laih mơ̆ng anih ñu
   kiăng kơ pơrăm hĭ anih lŏn gih.
  Khul plei pla gih či răm rai hĭ
   ƀu hơmâo mơnuih dŏ dơ̆ng tah.
  8Hơnŭn yơh, buh ao tâo bĕ,
   čŏk hia hăng pơkrao bĕ,
  yuakơ Yahweh hlak hil kheñ đet kơ ƀing Yudah,
   ƀu či đuaĭ ataih hĭ ôh mơ̆ng ƀing ta.

  9Yahweh pơhaih tui anai, “Amăng rơnŭk anŭn,
   pơtao laih anŭn ƀing khua moa či tah hơtai,
   ƀing khua ngă yang či huĭ bra̱l,
   laih anŭn ƀing pô pơala či kơtuă hli̱ng hla̱ng yơh.”
10Giŏng anŭn, kâo, Yirmeyah laĭ tui anai, “Ơ Khua Yang Yahweh, Ih hơmâo pơblư̆ hĭ laih ƀing ană plei Yudah wơ̆t hăng ƀing mơnuih plei phŭn Yerusalaim anai hlo̱m ƀo̱m yơh! Ih laĭ ƀing gơñu či dŏ hơđơ̆ng kơjăp, samơ̆ ră anai đao gưm rŏh ayăt hlak dŏ ƀơi ƀing gơñu.”
11Ăt amăng rơnŭk anŭn mơ̆n, Yahweh či ruai kơ ƀing ană plei anai wơ̆t hăng ƀing mơnuih plei Yerusalaim tui anai, “Angĭn pơiă mơ̆ng khul bŏl čư̆ amăng tơdron ha̱r thut kơtang pơ ƀing ană plei Kâo anŭn, ƀu djơ̆ kiăng kơ pưh pơđuaĭ hĭ pơdai ƀôdah hrŏh pơđuaĭ hĭ braih ôh. 12Samơ̆ angĭn rai mơ̆ng Kâo anŭn jing angĭn kơtang hloh. Kâo yơh pơhaih khul tơlơi phat kơđi anŭn kiăng kơ pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing gơñu.”
  13Yahweh laĭ dơ̆ng hăng ƀing Yerusalaim tui anai, “Lăng bĕ! Pô rŏh ayăt rai kar hăng kơthul rơbŭ kơthel,
   rơdêh aseh ñu rai kar hăng angĭn hơkruăh,
   khul aseh ñu jing hơmăr hloh kơ khul čim si̱ng yơh.”
   Ƀing Yerusalaim laĭ tui anai, “Răm ƀăm yơh kơ ƀing ta! Ƀing ta či răm rai yơh!”
14Yahweh laĭ tui anai,
  “Ơ ƀing Yerusalaim hơi, rao hĭ bĕ tơlơi soh sat mơ̆ng pran jua gih kiăng kơ ƀing gih dưi klaih.
   Hơdôm sui dơ̆ng ƀing gih či djă̱ pioh hơdôm tơlơi pơmĭn sat ƀai amăng jua pơmĭn gih lĕ?
  15Sa čô laĭ pơthâo mơ̆ng plei Dan gah dư̱r,
   laih anŭn sa čô mơ̆ng khul bŏl čư̆ Ephraim jĕ pơ plei phŭn Yerusalaim
   pơhaih tơlơi răm rai tui anai:
  16Ruai bĕ tơlơi anai kơ khul lŏn čar pơkŏn,
   laih anŭn pơhaih bĕ tơlơi anai kơ plei phŭn Yerusalaim,
  ‘Sa tơpul ƀing ling tơhan blah hruă hlak rai mơ̆ng anih lŏn ataih,
   laih anŭn tơpul anŭn ur kraih pơhaih tơlơi pơblah pơkơdơ̆ng glaĭ hăng khul plei pla lŏn čar Yudah.
  17Ƀing gơñu wang dar plei pla anŭn kar hăng mơnuih mơnam gak wai đang hơma yơh,
   yuakơ hăng Kâo, Yahweh yơh, plei anŭn hơmâo tơgŭ pơkơdơ̆ng glaĭ laih,’ ”
 Anŭn jing tơlơi Yahweh pơhiăp pơhaih laih.
  18“Ƀing gih hơmâo ba rai laih tơlơi răm rai anŭn ƀơi gih pô
   yuakơ tơlơi hơdip hơdơ̆ng laih anŭn khul bruă mơnuă ih pô yơh.
  Anŭn yơh jing tơlơi pơkơhma̱l gih.
   Ruă phĭ̱ biă mă yơh tơlơi rơngot hơning gih!
   Tơlơi pơkơhma̱l gih anŭn hơmâo klâŏ hĭ laih pran jua gih!”

Pô Pơala Yirmeyah Pap Biă Mă Kơ Ƀing Yudah

19Pô pơala Yirmeyah laĭ tui anai,
  “Sĭt yơh pran jua kâo rơngot hơning, rơngot hơning biă mă!
   Kâo ruă nuă biă mă.
  Sĭt yơh tơlơi tơnap tap pran jua kâo!
   Pran jua kâo tơthŭk tơthăk amăng lăm kâo,
   kâo ƀu thâo dŏ rơiăt hĭ ôh,
  yuakơ kâo hơmâo hơmư̆ laih dơnai tơdiăp pơkơđiăng kơ tơlơi pơblah,
   laih anŭn tơlơi ur dreo kơ tơlơi pơblah.
  20Tơlơi răm rai anai, tơlơi răm rai adih truh.
   Abih anih lŏn Yudah le̱ng kơ răm rai hĭ.
  Blĭp blăp khul sang khăn ta răm rai hĭ yơh,
   sĭt khul sang anŭn tơĭ tơhe̱k hĭ abih bang yơh.
  21Hơdôm sui dơ̆ng kâo khŏm ƀuh gru kơnăl tơlơi pơblah truh tơl
   laih anŭn hơmư̆ dơnai tơdiăp pơkơđiăng kơ tơlơi pơblah lĕ?”
22Yahweh laĭ tui anai,
  “Ană plei Kâo jing ƀing mlŭk mơgu.
   Sĭt ƀing gơñu ƀu yap kơnăl kơ Kâo jing hĭ Ơi Adai gơñu ôh.
  Ƀing gơñu jing kar hăng ƀing čơđai aka thâo phe pho ôh.
   Sĭt ƀing gơñu ƀu thâo hluh ôh.
  Ƀing gơñu thâo pơčeh ngă tơlơi sat ƀai.
   Kơđai glaĭ, ƀing gơñu ƀu thâo ngă tơlơi hiam ôh!”

Yirmeyah Ƀuh Tơlơi Pơƀuh Kơ Tơlơi Răm Rai Anih Lŏn Yudah

23Kâo, Yirmeyah, laĭ tui anai,
  “Kâo lăng pơ lŏn tơnah anai,
   laih anŭn kâo ƀuh lŏn tơnah anŭn jing sŭl kŭl hông hang.
  Kâo ăt lăng pơ khul tal adai adih mơ̆n,
   laih anŭn yang hrơi, yang blan hăng khul pơtŭ đuaĭ hĭ thĕng mơ̆ng adai adih yơh.
  24Kâo lăng ƀơi khul čư̆ čan,
   laih anŭn ƀuh čư̆ čan anŭn pơpư̆ pơgơi.
  Kâo ăt lăng ƀơi abih bang bŏl čư̆ rơyŭh rơyăh mơ̆n,
   laih anŭn ƀuh bŏl čư̆ anŭn nao rai yơh.
  25Kâo lăng laih anŭn ƀu ƀuh mơnuih ôh ƀơi lŏn tơnah anai.
   Kâo ăt ƀuh rĭm čim amăng adai hơmâo pŏr đuaĭ hĭ laih mơ̆n.
  26Kâo lăng laih anŭn ƀuh khul đang hơma kơmơ̆k jing hĭ tơdron ha̱r.
   Kâo ăt ƀuh abih bang plei pla amăng anŭn le̱ng kơ răm rai hĭ ƀơi anăp Yahweh,
   jing ƀơi anăp tơlơi hil kheñ đet Ñu yơh.”
27Anai yơh jing tơlơi Yahweh pơhiăp:
  “Abih anih lŏn či răm rai hĭ,
   samơ̆ Kâo ƀu či pơrai hĭ hlo̱m ƀo̱m ôh.
  28Hơnŭn yơh lŏn tơnah či kơŭ kơuăn
   laih anŭn khul tal adai gah ngŏ či jing hĭ kơnăm,
  yuakơ Kâo hơmâo khưp ngă laih hăng Kâo ƀu či hơƀlơ̆k glaĭ ôh,
   Kâo hơmâo khưp ngă laih hăng Kâo ƀu či pơplih hĭ tơlơi pơmĭn Kâo dơ̆ng tah.”

  29Tơdang hơmư̆ dơnai ƀing tơhan aseh hăng dơnai ƀing tơhan pơnăh hraŏ
   ƀing ană plei rĭm plei pla či đuaĭ hĭ yơh.
  Đơđa mơnuih či đuaĭ nao kơdŏp pơ glai kơmrơ̆ng kơpa̱l,
   laih anŭn đơđa či đĭ kơdŏp ƀơi khul pơtâo.
  Abih bang plei pla arăng či đuaĭ lui hĭ,
   tơl ƀu hơmâo hlơi pô ôh dŏ hơdip amăng khul plei anŭn.

  30Ơ plei Yerusalaim hơi! Hơget tơlơi ih ngă lĕ, Ơ pô jĕ či răm rai hơi?
   Yua hơget buh hơô ih pô hăng ao mriah lĕ?
   Yua hơget pơhrôp ih pô hăng mah lĕ?
   Yua hơget pik mơta ih hăng ia pik lĕ?
  Tơlơi ih pơkra hiam kơ ih pô hrup hăng đah kơmơi rĭh răm jing hĭ đôč đač yơh,
   yuakơ ră anai ƀing pô ih pơmĭn khăp hlak djik djak kơ ih,
   laih anŭn ƀing gơñu kiăng pơdjai hĭ ih.

  31Kâo, Yirmeyah, hơmư̆ asăp ur kar hăng đah kơmơi hlak đih apui,
   jing kar hăng tơlơi pơkrao sa čô tơkeng rai ană blung hlâo.
  Anŭn jing tơlơi asăp ur ƀing ană plei Ziôn suă jua kơtang yơh,
   yơr tơbiă tơngan gơñu kiăng kơ arăng djru hăng laĭ tui anai,
  “Anai nê! Răm ƀăm yơh kơ ƀing gơmơi!
   Arăng rai laih kiăng kơ pơdjai hĭ ƀing gơmơi yơh.”