5

Tội lỗi của Giê-ru-sa-lem đã đầy dẫy

1 Hãy đi dạo các đường phố Giê-ru-sa-lem, và nhìn xem. Hãy dò hỏi tìm kiếm nơi các chợ, thử có thấy một người chăng, nếu có một người làm sự công bình, tìm sự trung tín, thì ta sẽ tha thứ cho thành ấy. 2 Dầu chúng nó nói rằng: Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống! Ấy cũng là thề dối!
3 Hỡi Đức Giê-hô-va, há chẳng phải mắt Ngài đoái xem sự trung tín sao?… Ngài đánh chúng nó, chúng nó chẳng biết lo buồn, Ngài diệt đi, chúng nó chẳng chịu dạy dỗ. Chúng nó tự làm cứng mặt mình hơn vầng đá, chẳng khứng trở lại. 4 Tôi bèn nói: Đó thật là kẻ nghèo hèn, ngu muội, vì không biết đường lối của Đức Giê-hô-va, luật pháp của Đức Chúa Trời mình. 5 Tôi sẽ đến cùng những người sang trọng mà nói với họ, vì họ biết rõ đường lối của Đức Giê-hô-va, sự công bình của Đức Chúa Trời mình… Song, những người nầy hợp ý cùng nhau mà bẻ ách dứt dây! 6 Vậy nên sư tử trong rừng sẽ giết họ đi, muông sói nơi sa mạc diệt họ đi, beo đương rình ngoài thành họ, hễ ai ra khỏi đó, sẽ bị cắn xé! Vì tội lỗi của họ rất nhiều, sự bội nghịch của họ càng thêm.
7 Ta tha thứ ngươi sao được? Các con trai ngươi đã lìa bỏ ta, thề bởi những thần không phải là thần. Ta đã khiến chúng nó ăn no, mà chúng nó thì phạm tội tà dâm, nhóm nhau cả lũ trong nhà đĩ. 8 Chúng nó cũng như con ngựa mập chạy lung, mỗi một người theo sau vợ kẻ lân cận mình mà hí. 9 Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ chẳng thăm phạt vì những sự đó hay sao? Thần ta há chẳng trả thù một nước như vậy hay sao? 10 Hãy leo lên những vách tường nó và phá đổ đi; nhưng đừng diệt hết. Hãy tỉa bỏ những nhánh nó, vì chẳng thuộc về Đức Giê-hô-va. 11 Vì nhà Y-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa đã dùng cách quỉ quyệt đối với ta, Đức Giê-hô-va phán vậy. 12 Chúng nó đã chối bỏ Đức Giê-hô-va, và nói rằng: Chẳng phải là Ngài! Hoạn nạn sẽ chẳng lâm trên chúng ta; chúng ta sẽ chẳng gặp gươm dao đói kém. 13 Các đấng tiên tri sẽ trở nên gió, đạo chẳng ở trong họ; họ sẽ gặp phải như vậy. 14 Vậy nên Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân phán như vầy: Vì các ngươi đã nói lời đó, nầy, ta sẽ khiến lời ta nên như lửa trong miệng ngươi, dân nầy sẽ như củi, và lửa ấy sẽ nuốt nó.
15 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, ta sẽ khiến một dân tộc mạnh, tức một dân tộc cũ, một dân tộc mà ngươi chẳng biết tiếng, chẳng hiểu lời, từ phương xa đến nghịch cùng ngươi. 16 Cái bao tên nó giống như mồ mả mở ra; chúng nó đều là mạnh bạo. 17 Nó sẽ ăn mùa màng và bánh ngươi, là vật mà con trai con gái ngươi phải ăn; nó sẽ ăn bầy chiên và bầy bò ngươi, ăn cây nho và cây vả ngươi. Nó sẽ lấy gươm hủy phá các thành vững bền của ngươi, là nơi mà ngươi trông cậy! 18 Đức Giê-hô-va phán: Dầu vậy, cũng trong những ngày đó, ta sẽ chẳng diệt hết các ngươi đâu.
19 Xảy ra khi các ngươi nói rằng: Sao Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi đã làm mọi sự nầy cho chúng tôi? Thì ngươi khá bảo chúng nó rằng: Như các ngươi đã lìa bỏ ta và hầu việc các thần ngoại trong đất mình thể nào, thì các ngươi cũng sẽ hầu việc các dân ngoại trong một đất chẳng thuộc về mình thể ấy.
20 Hãy rao những lời nầy cho nhà Gia-cốp; hãy truyền ra trong Giu-đa, nói rằng: 21 Hỡi dân ngu muội và không hiểu biết, là dân có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe kia, hãy nghe điều nầy. 22 Đức Giê-hô-va phán: Các ngươi chẳng kính sợ ta, chẳng run rẩy trước mặt ta sao? Ta là Đấng đã lấy cát làm bờ cõi biển, bởi một mạng lịnh đời đời, không vượt qua được. Sóng biển dầu động, cũng không thắng được; biển dầu gầm rống, cũng không qua khỏi nó; 23 nhưng dân nầy thì lại có lòng ngoa ngạnh và bạn nghịch, hết thảy đều dấy loạn và đi. 24 Chúng nó chẳng nói trong lòng rằng: Chúng ta hãy kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình tức là Đấng tùy thời ban cho mưa đầu mùa và mưa cuối mùa, lại vì chúng ta giữ các tuần lễ nhứt định về mùa gặt. 25 Sự gian ác các ngươi đã làm cho những sự ấy xa các ngươi; tội lỗi các ngươi ngăn trở các ngươi được phước. 26 Vì trong vòng dân ta có những kẻ ác; chúng nó hay rình rập, như người nhử chim, gài bẫy giăng lưới, mà bắt người ta. 27 Nhà chúng nó đầy sự dối trá, cũng như lồng đầy chim vậy, vì đó chúng nó trở nên lớn và giàu. 28 Chúng nó mập béo và mởn mờ. Sự hung ác chúng nó quá đỗi; chẳng xét lẽ cho kẻ mồ côi, hầu cho được thạnh lợi! Chúng nó chẳng làm sự công bình cho kẻ nghèo.
29 Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ chẳng thăm phạt về những sự ấy sao? Thần ta chẳng trả thù một nước dường ấy sao? 30 Trong đất nầy đã xảy ra sự lạ lùng đáng gớm. 31 Những kẻ tiên tri nói tiên tri dối, các thầy tế lễ bởi đó mà cầm quyền! Dân ta đều lấy làm ưa thích. Khi đến cuối cùng, các ngươi sẽ làm thế nào?

5

Not One Is Upright

  1“Go up and down the streets of Jerusalem,
   look around and consider,
   search through her squares.
  If you can find but one person
   who deals honestly and seeks the truth,
   I will forgive this city.
  2Although they say, ‘As surely as the Lord lives,’
   still they are swearing falsely.”

  3Lord, do not your eyes look for truth?
   You struck them, but they felt no pain;
   you crushed them, but they refused correction.
  They made their faces harder than stone
   and refused to repent.
  4I thought, “These are only the poor;
   they are foolish,
  for they do not know the way of the Lord,
   the requirements of their God.
  5So I will go to the leaders
   and speak to them;
  surely they know the way of the Lord,
   the requirements of their God.”
  But with one accord they too had broken off the yoke
   and torn off the bonds.
  6Therefore a lion from the forest will attack them,
   a wolf from the desert will ravage them,
  a leopard will lie in wait near their towns
   to tear to pieces any who venture out,
  for their rebellion is great
   and their backslidings many.

  7“Why should I forgive you?
   Your children have forsaken me
   and sworn by gods that are not gods.
  I supplied all their needs,
   yet they committed adultery
   and thronged to the houses of prostitutes.
  8They are well-fed, lusty stallions,
   each neighing for another man’s wife.
  9Should I not punish them for this?”
   declares the Lord.
  “Should I not avenge myself
   on such a nation as this?

  10“Go through her vineyards and ravage them,
   but do not destroy them completely.
  Strip off her branches,
   for these people do not belong to the Lord.
  11The people of Israel and the people of Judah
   have been utterly unfaithful to me,”


  12They have lied about the Lord;
   they said, “He will do nothing!
  No harm will come to us;
   we will never see sword or famine.
  13The prophets are but wind
   and the word is not in them;
   so let what they say be done to them.”
14Therefore this is what the Lord God Almighty says:
  “Because the people have spoken these words,
   I will make my words in your mouth a fire
   and these people the wood it consumes.
  15People of Israel,” declares the Lord,
   “I am bringing a distant nation against you—
  an ancient and enduring nation,
   a people whose language you do not know,
   whose speech you do not understand.
  16Their quivers are like an open grave;
   all of them are mighty warriors.
  17They will devour your harvests and food,
   devour your sons and daughters;
  they will devour your flocks and herds,
   devour your vines and fig trees.
  With the sword they will destroy
   the fortified cities in which you trust.
18“Yet even in those days,” declares the Lord, “I will not destroy you completely. 19And when the people ask, ‘Why has the Lord our God done all this to us?’ you will tell them, ‘As you have forsaken me and served foreign gods in your own land, so now you will serve foreigners in a land not your own.’
  20“Announce this to the descendants of Jacob
   and proclaim it in Judah:
  21Hear this, you foolish and senseless people,
   who have eyes but do not see,
   who have ears but do not hear:
  22Should you not fear me?” declares the Lord.
   “Should you not tremble in my presence?
  I made the sand a boundary for the sea,
   an everlasting barrier it cannot cross.
  The waves may roll, but they cannot prevail;
   they may roar, but they cannot cross it.
  23But these people have stubborn and rebellious hearts;
   they have turned aside and gone away.
  24They do not say to themselves,
   ‘Let us fear the Lord our God,
  who gives autumn and spring rains in season,
   who assures us of the regular weeks of harvest.’
  25Your wrongdoings have kept these away;
   your sins have deprived you of good.

  26“Among my people are the wicked
   who lie in wait like men who snare birds
   and like those who set traps to catch people.
  27Like cages full of birds,
   their houses are full of deceit;
  they have become rich and powerful
   28and have grown fat and sleek.
  Their evil deeds have no limit;
   they do not seek justice.
  They do not promote the case of the fatherless;
   they do not defend the just cause of the poor.
  29Should I not punish them for this?”
   declares the Lord.
  “Should I not avenge myself
   on such a nation as this?

  30“A horrible and shocking thing
   has happened in the land:
  31The prophets prophesy lies,
   the priests rule by their own authority,
  and my people love it this way.
   But what will you do in the end?