3

Gióp rủa sả ngày sanh mình

1 Sau việc ấy, Gióp mở miệng rủa ngày sanh mình. 2 Gióp bèn cất tiếng nói rằng:
3 Ngày ta đã sanh ra, khá hư mất đi;
 Còn đêm đã nói rằng: Có được thai dựng một con trai, hãy tiêu diệt đi!
4 Nguyện ngày ấy bị ra tăm tối!
 Nguyện Đức Chúa Trời từ trên cao chớ thèm kể đến,
 Và ánh sáng đừng chiếu trên nó!
5 Chớ gì tối tăm và bóng sự chết nhìn nhận nó,
 Áng mây kéo phủ trên nó,
 Và nhật thực làm cho nó kinh khiếp.
6 Nguyện sự tối tăm mịt mịt hãm lấy đêm ấy;
 Chớ cho nó đồng lạc với các ngày của năm;
 Đừng kể nó vào số của các tháng!
7 Phải, nguyện cho đêm ấy bị son sẻ ;
 Tiếng vui cười chớ vang ra trong khoảng nó!
8 Ai hay rủa sả ngày, và có tài chọc Lê-vi-a-than dậy,
 Hãy rủa sả nó!
9 Nguyện sao chạng vạng đêm ấy phải tối tăm;
 Nó mong ánh sáng, mà ánh sáng lại chẳng có,
 Chớ cho nó thấy rạng đông mở ra!
10 Bởi vì đêm ấy không bế cửa lòng hoài thai ta,
 Chẳng có giấu sự đau đớn khỏi mắt ta.

11 Nhân sao tôi chẳng chết từ trong tử cung?
 Nhân sao không tắt hơi khi lọt lòng mẹ?
12 Cớ sao hai đầu gối đỡ lấy tôi,
 Và vú để cho tôi bú?
13 Bằng chẳng vậy, bây giờ ắt tôi đã nằm an tịnh,
 Được ngủ và nghỉ ngơi
14 Cùng các vua và mưu sĩ của thế gian,
 Đã cất mình những lăng tẩm;
15 Hoặc với các quan trưởng có vàng,
 Và chất bạc đầy cung điện mình;
16 Hoặc tôi chẳng hề có, như một thai sảo biệt tăm,
 giống các con trẻ không thấy ánh sáng.
17 Ở đó kẻ hung ác thôi rày rạc,
 Và các người mỏn sức được an nghỉ;
18 Ở đó những kẻ bị tù đồng nhau được bình tịnh,
 Không còn nghe tiếng của kẻ hà hiếp nữa.
19 Tại nơi ấy nhỏ và lớn đều ở cùng nhau,
 Và kẻ tôi mọi được phóng khỏi ách chủ mình.

20 Cớ sao ban ánh sáng cho kẻ hoạn nạn,
 Và sanh mạng cho kẻ có lòng đầy đắng cay?
21 Người như thế mong chết, mà lại không được chết;
 Cầu thác hơn là tìm kiếm bửu vật giấu kín;
22 Khi người ấy tìm được mồ mả,
 Thì vui vẻ và nức lòng mừng rỡ thay.
23 Người nào không biết đường mình phải theo,
 Và bị Đức Chúa Trời vây bọc bốn bên, sao lại được sự sống?
24 Vì trước khi ăn, tôi đã than siết,
 Tiếng kêu van tôi tuôn trôi như nước.
25 Vì việc tôi sợ hãi đã thấu đến tôi;
 Điều tôi kinh khủng lại xảy ra cho tôi.
26 Tôi chẳng được an lạc, chẳng được bình tịnh, chẳng được an nghỉ;
 Song nỗi rối loạn đã áp đến!

3

Y-Yôp Hƀlŏk kơ Hruê Amĭ Kkiêng kơ Ñu

1 Leh klei anăn Y-Yôp ha blŭ leh anăn tăm pah kơ hruê amĭ kkiêng kơ ñu. 2Leh anăn Y-Yôp lač:
  3“Brei hruê arăng kkiêng kơ kâo rai hĕ,
   wăt mlam msĕ mơh arăng lač,
   ‘Arăng kkiêng leh kơ sa čô anak êkei.’
  4Brei hruê anăn jing mmăt!
   Akâo kơ Aê Diê ti dlông amâo duah ôh hruê anăn,
   kăn brei klei mngač mtrang kơ ñu rei.
  5Brei klei ênguôt leh anăn mmăt kpal mă ñu.
   Brei knam guôm ti dlông ñu;
   brei klei mmăt êjai hruê bi huĭ ñu.
  6Mlam anăn — brei klei mmăt kpal djă kơ̆ng ñu!
   Đăm brei ñu hơ̆k mơak ôh mbĭt hŏng jih hruê mkăn hlăm thŭn,
   đăm brei arăng yap ñu ôh mbĭt hŏng jih mlan.
  7Sĭt nik, brei mlam anăn jing msĕ si mniê plao;
   đăm brei arăng hmư̆ asăp ur hơ̆k ôh hlăm ñu.
  8Brei phung tăm pah tăm pah hĕ kơ hruê anăn,
   phung thâo bi êrâo Lêwiathan.
  9Brei jih jang mtŭ ang dar ñu jing mmăt;
   brei ñu čang hmăng kơ mngač, ƀiădah đăm brei mâo ôh,
   kăn ƀuh rei klei mngač aguah.
  10Kyuadah ñu amâo kđăl ôh tian amĭ kâo,
   kăn mdăp rei klei rŭng răng kơ ală kâo.
  11Si ngă kâo amâo djiê ôh ti hruê amĭ kkiêng kơ kâo,
   kbiă mơ̆ng tian amĭ leh anăn hlŏng djiê hĕ?
  12Si ngă kơŭt jum hĕ kâo lĕ?
   Amâodah si ngă ksâo bi mam hĕ kâo?
  13Snăn kâo đih leh anăn dôk ñăt;
   kâo pĭt, leh anăn kâo dôk mdei,
  14mbĭt hŏng phung mtao leh anăn phung khua trông čhai ti lăn ala,
   phung lŏ mdơ̆ng kơ diñu pô mnơ̆ng rai leh,
  15amâodah mbĭt hŏng phung khua mâo mah,
   phung bi bŏ sang diñu hŏng prăk.
  16Amâodah si ngă kâo amâo jing ôh sa čô anak arăng mproh hgăm,
   msĕ si sa čô hđeh amâo tuôm ƀuh klei mngač ôh?
  17Tinăn phung ƀai mdei klei diñu bi rŭng,
   leh anăn tinăn phung êmăn dôk mdei.
  18Tinăn phung mnă dôk mdei mđrăm mbĭt;
   diñu amâo hmư̆ ôh asăp khua bruă.
  19Phung điêt leh anăn phung prŏng dôk tinăn,
   leh anăn hlŭn mâo klei êngiê mơ̆ng khua ñu.
  20Si ngă arăng brei hĕ klei mngač kơ pô knap mñai,
   leh anăn klei hdĭp kơ pô mâo mngăt ênguôt,
  21 pô čang hmăng kơ klei djiê, ƀiădah klei anăn amâo truh ôh,
   leh anăn duah klei anăn lu hĭn kơ pô klei lăn duah ngăn yuôm mdăp leh;
  22pô hơ̆k snăk leh anăn mơak tơdah diñu truh kơ msat?
  23Si ngă arăng brei leh klei mngač kơ sa čô arăng bi hgăm leh êlan ñu,
   pô Aê Diê krư̆ leh?
  24Kyuadah klei kâo krao truh msĕ si kpŭng kâo ƀơ̆ng,
   leh anăn klei kâo ur kčaĭ leh msĕ si êa.
  25Kyuadah klei kâo huĭ hriê kơ kâo,
   leh anăn klei kâo hyưt truh kơ kâo.
  26Kâo amâo dôk mdei ôh, kăn dôk ñăt rei;
   kâo amâo mâo klei êđăp ênang ôh;
   ƀiădah klei rŭng răng truh kơ kâo.”