13

Đức Chúa Jêsus phán về sự thành Giê-ru-sa-lem bị tàn phá và sự Chúa đến

(Mat 24:1,2; Lu 21:5,6)

1 Đức Chúa Jêsus vừa ra khỏi đền thờ, có một người môn đồ thưa cùng Ngài rằng: Thưa thầy, hãy xem đá và các nhà nầy là dường nào! 2 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi thấy các nhà lớn nầy ư? Rồi ra sẽ không còn một hòn đá sót lại trên một hòn khác nữa: Cả thảy đều đổ xuống.
3 Ngài đương ngồi trên núi Ô-li-ve, đối ngang đền thờ, thì Phi-e-rơ, Gia-cơ, Giăng và Anh-rê hỏi riêng Ngài rằng: 4 Xin thầy nói cho chúng tôi biết lúc nào các điều đó xảy đến, và có điềm chi cho người ta biết các sự đó sẽ hoàn thành? 5 Đức Chúa Jêsus khởi phán rằng: Hãy giữ mình kẻo có ai lừa dối các ngươi chăng. 6 Có nhiều kẻ sẽ lấy danh ta mà đến, xưng rằng: Chính ta là Đấng Christ! Họ sẽ dỗ dành nhiều người. 7 Khi các ngươi nghe nói về giặc và nghe tiếng đồn về giặc, thì đừng bối rối: Những sự ấy phải xảy đến; nhưng chưa là cuối cùng. 8 Vì dân nầy sẽ dấy lên nghịch cùng dân khác, nước nọ nghịch cùng nước kia; cũng sẽ có động đất nhiều nơi, và đói kém. Đó chỉ là đầu sự khốn khổ mà thôi. 9 Còn các ngươi, phải giữ mình; họ sẽ nộp các ngươi trước tòa án; các ngươi sẽ bị đánh trong các nhà hội, và vì cớ ta, sẽ đứng trước mặt các quan tổng đốc và các vua, để làm chứng trước mặt họ. 10 Nhưng trước hết Tin lành phải được giảng ra cho khắp muôn dân đã. 11 Vả, khi họ điệu các ngươi đi nộp, chớ có ngại trước về điều mình sẽ nói, nhưng đến giờ đó, hãy nói theo lời sẽ ban cho; vì ấy không phải các ngươi nói, bèn là Đức Thánh Linh vậy. 12 Bấy giờ, anh sẽ nộp em cho phải chết, cha sẽ nộp con; con cái sẽ dấy lên nghịch cùng cha mẹ mình mà làm cho phải chết. 13 Các ngươi sẽ bị mọi người ghen ghét vì danh ta; song ai cứ bền lòng đến cuối cùng, người ấy sẽ được cứu.
14 Khi các ngươi sẽ xem thấy sự tàn nát gớm ghiếc lập ra nơi không nên lập (ai đọc phải để ý), bấy giờ những kẻ ở trong xứ Giu-đê hãy trốn lên núi; 15 ai ở trên mái nhà chớ xuống, và chớ vào trong nhà mà chuyên bất luận vật gì; 16 ai ở ngoài đồng chớ trở về lấy áo xống mình. 17 Trong những ngày đó, khốn cho đàn bà có thai cùng đàn bà cho con bú! 18 Hãy cầu nguyện cho điều đó chớ xảy ra lúc mùa đông. 19 Vì trong những ngày ấy có tai nạn, đến nỗi từ ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất cho đến bây giờ chưa hề có như vậy, và về sau cũng sẽ chẳng hề có nữa. 20 Nếu Chúa chẳng giảm bớt các ngày ấy, thì không có sinh vật nào được cứu; song vì cớ những kẻ Ngài đã chọn, nên Ngài đã giảm bớt các ngày ấy. 21 Khi ấy, dầu có ai bảo các ngươi rằng: Kìa, Đấng Christ ở đây, hay là: Ngài ở đó, thì chớ tin. 22 Những christ giả, tiên tri giả sẽ nổi lên, làm những dấu lạ phép lạ, nếu có thể được thì họ cũng dỗ dành chính những người được chọn. 23 Hãy giữ lấy, ta đã nói trước cho các ngươi cả.
24 Trong những ngày ấy, sau kỳ tai nạn, mặt trời sẽ tối tăm, mặt trăng chẳng chiếu sáng nữa, 25 các ngôi sao sẽ tự trên trời rớt xuống, và thế lực các từng trời sẽ rúng động. 26 Bấy giờ người ta sẽ thấy Con người lấy đại quyền đại vinh ngự đến trên đám mây; 27 Ngài sẽ sai các thiên sứ đặng nhóm những kẻ được chọn ở bốn phương, từ đầu cùng đất cho đến đầu cùng trời.
28 Hãy nghe lời thí dụ về cây vả. Vừa khi nhánh nó trở nên non và nứt lộc, thì biết mùa hạ gần tới. 29 Cũng một lẽ ấy, khi các ngươi thấy các điều đó xảy đến, hãy biết Con người đã tới gần, ở nơi cửa. 30 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, dòng dõi nầy chẳng qua trước khi mọi sự kia xảy tới. 31 Trời đất sẽ qua đi, song lời ta không bao giờ qua đâu.
32 Về ngày và giờ đó, chẳng ai biết chi hết, các thiên sứ trên trời, hay là Con cũng chẳng biết nữa; song chỉ Cha mà thôi. 33 Hãy giữ mình, tỉnh thức; vì các ngươi chẳng biết kỳ đó đến khi nào. 34 Ấy cũng như một người kia đi đường xa, bỏ nhà, giao cho đầy tớ mỗi đứa cai quản một việc, và cũng biểu đứa canh cửa thức canh. 35 Vậy, các ngươi hãy thức canh, vì không biết chủ nhà về lúc nào, hoặc chiều tối, nửa đêm, lúc gà gáy, hay là sớm mai, 36 e cho người về thình lình, gặp các ngươi ngủ chăng. 37 Điều mà ta nói cùng các ngươi, ta cũng nói cho mọi người: Hãy tỉnh thức!

13

Yêsu Hưn Sang Kkuh Mpŭ Srăng Rai

(Mat 24:1-2; Luk 21:5-6)

1Êjai Yêsu kbiă mơ̆ng Sang Kkuh Mpŭ, sa čô hlăm phung ƀĭng kna Ñu lač, “Dlăng bĕ, Ơ Nai, boh tâo leh anăn jih jang sang anei tloh ênoh êdi.” 2Yêsu lač kơ gơ̆, “Ih ƀuh mơ̆ jih jang sang prŏng anei? Amâo mâo sa klŏ boh tâo srăng dôk ti dlông boh tâo mkăn, ƀiădah jih jang srăng klưh jih.”

Klei Rŭng Răng leh anăn Klei Knap Mñai

(Mat 24:3-14; Luk 21:7-19)

3Êjai Ñu dôk gŭ ti čư̆ Ôliwơ phă hŏng Sang Kkuh Mpŭ, Y-Pêtrôs, Y-Yakơ, Y-Yôhan, leh anăn Y-Andrê êmuh Yêsu hjăn, 4“Hưn kơ hmei hbĭl klei anăn srăng truh? Leh anăn ya srăng jing klei bi knăl tơdah jih klei anăn srăng truh?” 5Yêsu lač kơ diñu, “Răng bĕ, đăm brei arăng mplư diih ôh. 6Lu mnuih srăng hriê mgưt hŏng anăn kâo, lač, ‘Kâo gơ̆ yơh,’ leh anăn diñu srăng mplư lu mnuih. 7Leh anăn tơdah diih hmư̆ ênai klei bi blah giăm leh anăn hmư̆ hing kơ klei bi blah kbưi, đăm rŭng răng ôh. Klei anăn srăng truh, ƀiădah ka truh hruê knhal tuč ôh. 8Sa găp djuê mnuih srăng bi kdơ̆ng hŏng sa găp djuê mkăn, leh anăn sa boh ƀuôn ala mtao srăng bi blah hŏng sa boh ƀuôn ala mtao mkăn. Srăng mâo klei yơ̆ng lăn ala hlăm lu bĭt anôk, leh anăn srăng mâo lu klei ư̆ êpa. Jih klei anăn jing knŏng klei mphŭn dơ̆ng kơ klei ruă kkiêng.
9 Răng bĕ kơ diih pô, kyuadah arăng srăng jao diih kơ phung khua phat kđi, leh anăn arăng srăng čăm diih hlăm sang bi kƀĭn. Diih srăng dôk ti anăp phung khua čar leh anăn phung mtao kyua kâo, čiăng jing phung hưn ti anăp diñu. 10Ƀiădah êlâo kơ hruê knhal tuč arăng srăng hưn klei mrâo mrang jăk kơ jih jang găp djuê mnuih. 11Tơdah arăng mă jao diih kơ klei phat kđi, đăm diih uêñ êlâo ôh kơ ya klei diih srăng blŭ; ƀiădah blŭ bĕ ya klei bi êdah kơ diih ti mông anăn. Kyuadah amâo djŏ diih pô ôh srăng blŭ, ƀiădah Yang Mngăt Jăk yơh. 12Ayŏng srăng jao adei ñu pô brei arăng bi mdjiê, leh anăn ama srăng jao anak ñu pô. Phung anak srăng bi kdơ̆ng hŏng amĭ ama diñu, leh anăn brei arăng bi mdjiê hĕ digơ̆. 13 Jih jang mnuih srăng bi êmut kơ diih kyua anăn kâo. Ƀiădah hlei pô gĭr tơl knhal tuč srăng tlaih.”

Klei Knap Mñai Prŏng

(Mat 24:15-28; Luk 21:20-24)

14 “Ƀiădah tơdah diih ƀuh klei bi êmut kheh mdơ̆ng ti anôk amâo dưi ngă ôh, (brei pô dlăng hră anei thâo săng) hlăk anăn brei phung dôk hlăm čar Yuđa đuĕ phă čư̆. 15 Hlei pô dôk ti dlông čuôr sang đăm lŏ luč mông trŭn mŭt hlăm sang čiăng mă mđuĕ dŏ dô ñu ôh. 16Đăm brei pô dôk hlăm hma wĭt mă ao kpal ñu ôh. 17Leh anăn knap mñai yơh kơ phung mniê ba tian leh anăn kơ phung mâo anak dôk mam hlăm hruê anăn! 18Wah lač bĕ čiăng kơ jih klei anăn amâo truh ôh êjai yan puih. 19 Kyuadah hlăm ênuk anăn srăng mâo klei knap mñai amâo tuôm mâo ôh msĕ snăn mơ̆ng ênuk Aê Diê hrih jih jang mnơ̆ng hlŏng kơ hruê anei, kăn srăng lŏ tuôm mâo rei. 20Tơdah Khua Yang amâo bi hrŏ hruê ênuk anăn amâo mâo sa čô mnuih srăng tlaih ôh. Ƀiădah Ñu bi hrŏ leh hruê anăn kyua phung Ñu ruah leh. 21Hlăk anăn tơdah arăng lač kơ diih, ‘Nĕ tinei Krist,’ amâodah, ‘Dlăng, Ñu ti adih,’ đăm đăo kơ klei anăn ôh. 22Srăng mâo lu Krist soh leh anăn lu khua pô hưn êlâo soh. Diñu srăng bi êdah klei bi knăl mdê leh anăn klei yuôm bhăn, čiăng mplư wăt phung Aê Diê ruah leh, tơdah dưi. 23Snăn răng bĕ. Nĕ anei, kâo hưn leh jih klei anăn kơ diih êlâo.”

Klei Anak Mnuih Lŏ Hriê

(Mat 24:29-31; Luk 21:25-28)

24 “Ƀiădah hlăm ênuk leh êgao klei knap mñai anăn, yang hruê srăng jing mmăt, leh anăn mlan amâo lŏ mtrang mngač ôh. 25 Phung mtŭ srăng lĕ mơ̆ng adiê, leh anăn lu klei myang hlăm êngĭt adiê srăng kpư̆ mgei. 26Hlăk anăn arăng srăng ƀuh Anak Mnuih hriê ti knam hŏng klei myang prŏng leh anăn klei guh kơang. 27Leh anăn Ñu srăng tiŏ nao phung dĭng buăl jăk Ñu, bi kƀĭn phung Aê Diê ruah leh mơ̆ng pă bĭt kiêng lăn ala, mơ̆ng knhal anei truh kơ knhal adih.”

Klei Hriăm Mơ̆ng Ana Boh Hra

(Mat 24:32-35; Luk 21:29-33)

28“Brei diih hriăm klei bi hriêng mơ̆ng ana boh hra: tơdah adhan ñu mda leh anăn dơ̆ng bi knăt, diih thâo yan bhang giăm truh leh. 29Msĕ snăn mơh tơdah diih ƀuh jih jang klei anăn truh, diih srăng thâo kơ Anak Mnuih giăm truh leh, Ñu dôk ti ƀăng bhă leh. 30Sĭt nik kâo hưn kơ diih, phung mnuih ênuk anăn amâo srăng êgao tuč ôh êlâo kơ jih klei anăn truh. 31Adiê leh anăn lăn ala srăng êgao tuč, ƀiădah klei kâo blŭ amâo srăng êgao tuč ôh.”

Amâo Mâo Pô Thâo Hruê Mông Ôh

(Mat 24:36-44)

32 “Ƀiădah bi kơ hruê leh anăn mông anăn, amâo mâo sa čô thâo ôh, wăt phung dĭng buăl jăk hlăm adiê, wăt Anak kăn thâo rei, knŏng hjăn Ama thâo. 33Răng bĕ, dôk kăp dlăng leh anăn wah lač, kyuadah diih amâo thâo hbĭl mông anăn srăng truh. 34 Klei anăn jing msĕ si sa čô mnuih đuĕ hiu čar kbưi. Tơdah ñu kbiă mơ̆ng sang, ñu jao bruă mdê mdê kơ grăp čô phung dĭng buăl ñu, leh anăn mtă kơ pô kiă ƀăng jang dôk răng nanao. 35Snăn răng bĕ, kyuadah diih amâo thâo ôh hbĭl khua sang srăng truh, thâodah ti tlam, amâodah ti krah mlam, amâodah ti mnŭ kdjô̆, amâodah ti aguah, 36huĭdah ñu truh hĕ bhiâo riâo rit leh anăn ƀuh diih dôk pĭt. 37Klei kâo lač kơ diih, kâo lač kơ jih jang mơh: Dôk răng bĕ.”