14

Vua Hê-rốt giết Giăng Báp-tít

(Mac 6:14-29; Lu 9:7-9)

1 Lúc ấy, Hê-rốt là vua chư hầu, nghe tiếng đồn Đức Chúa Jêsus, 2 thì phán cùng bầy tôi rằng: Đây là Giăng Báp-tít. Người chết đi sống lại, nhân đó mới làm được mấy phép lạ như vậy. 3 Số là, bởi cớ Hê-rô-đia, vợ Phi-líp là em mình, nên vua Hê-rốt đã truyền bắt trói Giăng và bỏ tù. 4 Vì Giăng có can vua rằng: Vua không có phép được lấy người đó làm vợ. 5 Vua muốn giết Giăng, song sợ dân chúng, vì họ đều tôn Giăng là đấng tiên tri.
6 Vừa đến ngày ăn mừng sanh nhựt vua Hê-rốt, con gái của Hê-rô-đia nhảy múa ở giữa người dự đám, vua lấy làm thích lắm, 7 đến nỗi lấy lời thề mà hứa cho con gái ấy điều chi nàng muốn xin. 8 Vậy, nàng bị mẹ xui giục, bèn tâu rằng: Xin lấy cái đầu Giăng Báp-tít để trên mâm mà cho tôi đây. 9 Vua lấy làm buồn rầu; song vì đã thề lỡ rồi, và có những người dự yến ở đó, nên truyền cho nàng như lời. 10 Vua bèn sai người chém Giăng trong ngục, 11 rồi họ để đầu người trên mâm mà đem cho con gái ấy, nàng bèn đem cho mẹ mình. 12 Đoạn, các môn đồ của Giăng đến, lấy xác mà chôn, rồi đi báo tin cho Đức Chúa Jêsus.

Chúa hóa bánh ra nhiều, lần thứ nhứt

(Mac 6:30-44; Lu 9:10-17; Gi 6:1-14)

13 Đức Chúa Jêsus vừa nghe tin ấy, liền bỏ đó xuống thuyền, đi tẽ ra nơi đồng vắng. Khi đoàn dân biết vậy, thì từ các thành đi bộ mà theo Ngài. 14 Ngài ở thuyền bước lên, thấy đoàn dân đông đúc, động lòng thương xót, mà chữa cho kẻ bịnh được lành.
15 Đến chiều tối, môn đồ tới gần Ngài mà thưa rằng: Ở đây vắng vẻ, và trời tối rồi, xin thầy cho dân chúng về, để họ đi vào các làng đặng mua đồ ăn. 16 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Không cần họ phải đi; chính các ngươi hãy cho họ ăn. 17 Môn đồ thưa rằng: Chúng tôi có đây năm cái bánh và hai con cá mà thôi. 18 Ngài phán rằng: Hãy đem đây cho ta. 19 Ngài bèn truyền cho chúng ngồi xuống trên cỏ, đoạn, lấy năm cái bánh và hai con cá đó, ngửa mặt lên trời mà tạ ơn; rồi bẻ bánh ra đưa cho môn đồ, môn đồ phát cho dân chúng. 20 Ai nấy đều ăn no, còn bánh thừa lại thâu được đầy mười hai giỏ. 21 Số người ăn ước chừng năm ngàn, không kể đàn bà con nít.

Chúa đi bộ trên mặt biển

(Mac 6:45-52; Gi 6:15-21)

22 Kế đó, Ngài liền hối môn đồ xuống thuyền, qua trước bờ bên kia, trong khi Ngài đang truyền cho dân chúng tan đi. 23 Xong rồi, Ngài lên núi để cầu nguyện riêng; đến chiều tối, Ngài ở đó một mình.
24 Bấy giờ, thuyền đã ra giữa biển rồi, vì gió ngược, nên bị sóng vỗ. 25 Song đến canh tư đêm ấy, Đức Chúa Jêsus đi bộ trên mặt biển mà đến cùng môn đồ. 26 Khi thấy Ngài đi bộ trên mặt biển, thì môn đồ bối rối mà nói rằng: Ấy là một con ma; rồi sợ hãi mà la lên. 27 Nhưng Đức Chúa Jêsus liền phán rằng: Các ngươi hãy yên lòng; ấy là ta đây, đừng sợ! 28 Phi-e-rơ bèn thưa rằng: Lạy Chúa, nếu phải Chúa, xin khiến tôi đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa. 29 Ngài phán rằng: Hãy lại đây! Phi-e-rơ ở trên thuyền bước xuống, đi bộ trên mặt nước mà đến cùng Đức Chúa Jêsus. 30 Song khi thấy gió thổi, thì Phi-e-rơ sợ hãi, hòng sụp xuống nước, bèn la lên rằng: Chúa ơi, xin cứu lấy tôi! 31 Tức thì Đức Chúa Jêsus giơ tay ra nắm lấy người, mà nói rằng: Hỡi người ít đức tin, sao ngươi hồ nghi làm vậy? 32 Ngài cùng Phi-e-rơ lên thuyền rồi, thì gió yên lặng. 33 Các người trong thuyền bèn đến quì lạy Ngài mà nói rằng: Thầy thật là Con Đức Chúa Trời!
34 Khi qua biển rồi, Ngài và môn đồ đến xứ Ghê-nê-xa-rết. 35 Người xứ đó nhận biết Ngài, thì sai người báo tin cho khắp các miền xung quanh, và họ đem các kẻ bịnh đến cùng Ngài, 36 xin chỉ cho rờ đến viền áo mà thôi; vậy, ai rờ đến cũng đều được lành bịnh cả.

14

施洗约翰之死

(可6.14-29;路9.7-9)

1那时,希律分封王听见耶稣的名声, 2就对臣仆说:“这是施洗的约翰从死人中复活,因此才有这些异能在他里面运行。” 3原来,希律为他兄弟腓力的妻子希罗底的缘故,把约翰抓住绑了,关进监狱, 4因为约翰曾对他说:“你占有这妇人是不合法的。” 5希律就想要杀他,可是怕民众,因为他们认为约翰是先知。 6到了希律的生日,希罗底的女儿在众人面前跳舞,使希律欢喜, 7于是希律发誓许诺随她所求的给她。 8女儿被母亲指使,就说:“请把施洗约翰的头放在盘子里,拿来给我。” 9王就忧愁,然而因他所发的誓,又因同席的人,就下令给她; 10于是打发人去,在监狱里斩了约翰 11把头放在盘子里,拿来给那女孩,她拿去给她母亲。 12约翰的门徒来,把尸体领去埋葬了,又去告诉耶稣。

耶稣使五千人吃饱

(可6.30-44;路9.10-17;约6.1-14)

13耶稣听到了,就从那里上船,私下退到荒野的地方去。众人听到后,从各城来,步行跟随他。 14耶稣出来,见有一大群人,就怜悯他们,治好了他们的病人。 15傍晚的时候,门徒进前来,说:“这地方偏僻,而且时候已经晚了,请叫众人散去,他们好进村子,自己买些食物。” 16耶稣对他们说:“不用他们去,你们给他们吃吧!” 17门徒说:“我们这里只有五个饼、两条鱼。” 18耶稣说:“拿过来给我。” 19于是他吩咐众人坐在草地上,就拿着这五个饼和两条鱼,望着天祝福,擘开饼,递给门徒,门徒又递给众人。 20他们都吃,并且吃饱了。门徒把剩下的碎屑收拾起来,装满了十二个篮子。 21吃的人中,男的约有五千,还不算妇女和孩子。

耶稣在海上行走

(可6.45-52;约6.15-21)

22耶稣随即催门徒上船,先渡到对岸,等他叫众人散去。 23疏散了众人以后,他独自上山去祷告。到了晚上,只有他一人在那里。 24那时船已离岸好几里,因风不顺,被浪颠簸。 25天快亮的时候,耶稣在海面上走,往门徒那里去。 26但门徒看见他在海面上走,就惊慌了,说:“是个鬼怪!”他们害怕得喊叫起来。 27耶稣连忙对他们说:“放心!是我,不要怕!” 28彼得回答他说:“主啊,如果是你,请叫我从水面上走到你那里去。” 29耶稣说:“你来吧!”彼得就从船上下去,在水面上走,往耶稣那里去; 30只因见风很强,害怕起来,将要沉下去,就喊着说:“主啊,救我!” 31耶稣立刻伸手拉住他,说:“你这小信的人哪,为什么疑惑呢?” 32他们一上船,风就停了。 33在船上的人都拜他,说:“你真是上帝的儿子。”

治好革尼撒勒的病人

(可6.53-56)

34他们渡过了海,在革尼撒勒上岸。 35那里的人认出耶稣,就打发人到整个周围地区去,把所有的病人带到他那里, 36求耶稣让他们只摸一摸他的衣裳繸子,摸着的人就都好了。