3

1 Ban đêm tại trên giường mình, tôi tìm người mà lòng tôi yêu dấu,
 Tôi tìm kiếm người mà không gặp.
2 Tôi nói: Ta sẽ chỗi dậy bây giờ, dạo quanh thành,
 Trải qua các đường phố, các ngã ba,
 Đặng tìm người mà lòng tôi yêu dấu.
 Tôi tìm kiếm người, nhưng không gặp.
3 Những kẻ canh tuần vòng quanh thành có gặp tôi.
 Tôi hỏi rằng: Các ngươi có thấy người mà lòng ta yêu mến chăng?
4 Tôi vừa đi khỏi chúng xa xa,
 Thì gặp người mà lòng tôi yêu mến;
 Bèn nắm lấy người, không khứng buông ra,
 Cho đến khi đưa người về nhà mẹ tôi,
 Vào phòng của người đã thai dựng tôi.
5 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, ta ép nài các ngươi
 Bởi những hoàng dương hay là con nai đồng nội,
 Chớ kinh động, chớ làm tỉnh thức ái tình ta
 Cho đến khi nó muốn.

6 Người kia là ai, ở từ đồng vắng đi lên,
 Giống như trụ khói, xông một dược và nhũ hương,
 Với đủ thứ hương của con buôn?

7 Kìa, kiệu của Sa-lô-môn,
 Có sáu mươi dõng sĩ trong bọn dõng sĩ Y-sơ-ra-ên
 Vây chung quanh nó;
8 Thảy đều cầm gươm và thạo đánh giặc;
 Ai nấy đều có gươm ở nơi đùi mình,
 Vì sợ hãi ban đêm.
9 Vua Sa-lô-môn làm cho mình một cái kiệu bằng gỗ Li-ban.
10 Người làm các trụ nó bằng bạc,
 Nơi dựa lưng bằng vàng,
 Chỗ ngồi bằng vật màu điều,
 Còn ở giữa lót bằng ái tình của các con gái Giê-ru-sa-lem.
11 Hỡi các con gái Si-ôn, hãy ra xem vua Sa-lô-môn
 Đội mão triều thiên mà mẹ người đã đội trên đầu người
 Trong ngày định thân, trong ngày lòng người vui vẻ.

3

Thiếu nữ mơ mộng

  1Ban đêm trên giường tôi,
   Tôi tìm người tôi yêu;
  Tôi tìm anh ấy nhưng không thấy.
  2Tôi thức dậy đi vòng quanh thành,
   tìm người yêu tôi nơi đường phố và công viên.
   Tôi tìm người tôi yêu, nhưng không gặp.
  3Các lính tuần canh thành phố gặp tôi,
   tôi liền hỏi, “Các anh có thấy người yêu tôi ở đâu không?”
  4Vừa khi tôi rời họ,
   thì tôi gặp người yêu tôi.
  Tôi ôm chầm lấy anh, không chịu buông ra
   cho đến khi tôi đưa anh ấy về nhà mẹ tôi,
   vào phòng nơi tôi sinh ra.

Thiếu nữ nói với bạn

  5Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem ơi,
   hãy hứa với tôi bên cạnh con sơn dương hay nai tơ rằng
   đừng đánh thức hay khiêu khích tình yêu cho đến khi nó sẵn sàng.
  6Người nữ bước ra khỏi sa mạc giữa đám người đông đảo là ai?
   Người nào thơm phức mùi mộc dược, trầm hương và hương liệu khác?
  7Nầy, đó là kiệu của Sô-lô-môn có sáu mươi binh sĩ hầu quanh,
   những chiến sĩ tinh nhuệ nhất của Ít-ra-en.
  8Các binh sĩ đó đều cầm gươm,
   đã được huấn luyện để chiến đấu.
  Mỗi người đeo gươm nơi hông
   và sẵn sàng đối phó với mối nguy hiểm ban đêm.
  9Vua Sô-lô-môn làm một cái giường cho mình
   bằng gỗ cây hương nam Li-băng.
  10Vua đóng các cột bằng bạc
   và các cây tréo bằng vàng.
  Chỗ ngồi bọc vải tím
   mà các thiếu nữ Giê-ru-ra-lem đã dệt bằng tình yêu.
  11Các thiếu nữ Giê-ru-ra-lem ơi,
   hãy ra mà xem vua Sô-lô-môn.
   Vua đang đội mão triều mà mẹ ông đặt trên đầu ông trong ngày cưới,
   khi lòng vua vui mừng hớn hở.