2

Môi-se cứ giảng: Dân sự ra khỏi đồng vắng và chiếm xứ Si-hôn, vua Hết-bôn

1 Đoạn, chúng ta trở lại đi vào đồng vắng về hướng Biển Đỏ, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn ta, và chúng ta đi vòng lâu ngày quanh núi Sê-i-rơ.
2 Đức Giê-hô-va có phán cùng ta mà rằng: 3 Các ngươi đi vòng núi nầy cũng đã lâu rồi, hãy trở lên hướng bắc. 4 Hãy truyền lịnh nầy cho dân sự: Các ngươi sẽ trải qua địa phận của anh em mình, tức là con cháu Ê-sau, ở tại Sê-i-rơ, và chúng nó sẽ sợ các ngươi. Nhưng hãy giữ lấy mình, 5 chớ có tranh cùng chúng nó, vì ta sẽ không cho các ngươi xứ của chúng nó đâu, dầu đến đỗi một thẻo đất bằng bàn chân cũng không cho. Ta đã ban cho Ê-sau núi Sê-i-rơ làm sản nghiệp. 6 Các ngươi sẽ dùng bạc tiền mà mua lương thực của chúng nó mà ăn, nước mà uống. 7 Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã ban phước cho mọi công việc làm của tay ngươi; Ngài đã biết cuộc đi đường ngươi ngang qua đồng vắng lớn lao nầy. Trong bốn mươi năm nầy, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi vẫn ở cùng ngươi; ngươi không thiếu chi hết.
8 Vậy, chúng ta có đi ngang qua cách xa anh em ta, là con cháu Ê-sau, ở tại Sê-i-rơ, và bắt đi về hướng đồng vắng Mô-áp, đặng tránh con đường đồng bằng, cùng Ê-lát và Ê-xi-ôn-Ghê-be.
9 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng ta rằng: Chớ đương địch và chớ chiến trận với dân Mô-áp; vì ta không cho ngươi chi trong xứ dân ấy làm sản nghiệp đâu, bởi ta đã ban A-rơ cho con cháu Lót làm sản nghiệp. 10 (Lúc trước, dân Ê-mim ở tại đó. Ấy là một dân lớn, đông, hình giềnh giàng như dân A-na-kim vậy. 11 Người ta cũng cho dân nầy là dân giềnh giàng như dân A-na-kim; nhưng dân Mô-áp gọi họ là Ê-mim. 12 Dân Hô-rít lúc trước cũng ở tại Sê-i-rơ; song con cháu Ê-sau diệt dân ấy, đoạt lấy xứ họ và ở thế cho, y như Y-sơ-ra-ên làm trong xứ mà Đức Giê-hô-va đã ban cho người làm sản nghiệp.) 13 Bây giờ, hãy đứng dậy, đi ngang qua khe Xê-rết. Vậy, chúng ta có đi ngang khe Xê-rết.
14 Vả, thì giờ về các cuộc đi đường của chúng ta, từ khi lìa khỏi Ca-đe-Ba-nê-a, tới lúc đi ngang qua khe Xê-rết, cộng là ba mươi tám năm, cho đến chừng các người chiến sĩ về đời ấy đã diệt mất khỏi trại quân, y như Đức Giê-hô-va đã thề cùng các người đó. 15 Vả lại, tay Đức Giê-hô-va cũng tra vào họ đặng diệt họ khỏi trại quân, cho đến chừng nào họ đều tiêu diệt hết.
16 Xảy khi các người chiến sĩ đã bị tiêu diệt và chết mất khỏi dân sự, 17 thì Đức Giê-hô-va phán cùng ta mà rằng: 18 Ngày nay ngươi sẽ đi ngang qua A-rơ, bờ cõi của Mô-áp, 19 và đến gần con cháu Am-môn. Chớ đương địch và chớ chiến trận cùng chúng nó; vì ta không cho ngươi chi hết của xứ con cháu Am-môn làm sản nghiệp, bởi ta đã ban xứ đó cho con cháu của Lót làm sản nghiệp. 20 (Nguyên xứ nầy gọi là xứ Rê-pha-im. Xưa kia dân Rê-pha-im ở đó, dân Am-môn gọi là Xam-xu-mim; 21 ấy là một dân lớn, đông, hình giềnh giàng như dân A-na-kim. Nhưng Đức Giê-hô-va diệt dân Rê-pha-im trước mặt dân Am-môn; dân Am-môn đoạt lấy xứ của họ và ở thế cho. 22 Ấy Ngài đã làm cho con cháu Ê-sau, ở tại Sê-i-rơ, là như vậy, khi Ngài hủy diệt dân Hô-rít trước mặt con cháu Ê-sau; họ chiếm lấy xứ dân ấy và ở thế vào chỗ cho đến ngày nay. 23 Còn dân A-vim, ở trong những làng cho đến Ga-xa, dân Cáp-tô-rim ở từ Cáp-tô ra hủy diệt họ, và ở thế vào cho.) 24 Hãy đứng dậy đi ngang qua khe Ạt-nôn. Kìa, ta đã phó Si-hôn, vua Hết-bôn, là người A-mô-rít, cùng xứ người vào tay ngươi; hãy khởi chiếm lấy và giao chiến cùng người. 25 Ngày nay, ta khởi rải trên các dân tộc trong thiên hạ sự sợ hãi và kinh khủng về danh ngươi, đến đỗi khi nghe nói về ngươi, các dân tộc đó sẽ run rẩy và bị sự kinh khủng áp hãm trước mặt ngươi.
26 Bấy giờ, từ đồng vắng Kê-đê-mốt, ta sai sứ giả đến Si-hôn, vua Hết-bôn, lấy lời hòa hảo đặng nói cùng người rằng: 27 Xin cho phép tôi đi ngang qua xứ vua; tôi đi theo đường cái luôn luôn, không xây qua bên hữu hay bên tả. 28 Vua sẽ nhận lấy bạc bán lương thực cho, để tôi có mà ăn; sẽ nhận lấy bạc bán nước, để tôi có mà uống. Chỉ hãy để cho tôi đi ngang qua luôn, 29 cũng như con cháu Ê-sau ở tại Sê-i-rơ, và dân Mô-áp ở tại A-rơ đã cho phép vậy, --- cho đến chừng nào tôi đi qua Giô-đanh, đặng vào xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi ban cho tôi. 30 Nhưng Si-hôn, vua Hết-bôn, không khứng chúng ta đi ngang qua địa phận người; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã khiến cho tánh người ngoan ngạnh, lòng người cứng cỏi, để phó người vào tay ngươi, y như điều đã xảy đến ngày nay.
31 Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Kìa, từ bây giờ, ta phó Si-hôn và xứ người cho ngươi. Hãy khởi chiếm lấy xứ người đặng làm cơ nghiệp. 32 Vậy, Si-hôn và cả dân sự người ra đón chúng ta, đặng giao chiến tại Gia-hát. 33 Nhưng Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta phó người cho chúng ta, và chúng ta đánh bại người, các con trai cùng cả dân sự của người. 34 trong lúc đó, ta chiếm hết các thành người, khấn vái diệt hết các thành, cả người nam, người nữ, và các con trẻ, không chừa lại một ai. 35 Chúng ta chỉ có cướp lấy cho phần mình súc vật và hóa tài của các thành mình đã thắng được. 36 Từ A-rô-e, ở trên mé khe Ạt-nôn, và cái thành ở trong trũng, cho đến Ga-la-át, chẳng có một thành nào lấy làm kiên cố quá cho chúng ta; Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta đã phó các thành đó cho chúng ta hết. 37 Chỉn ngươi không có lại gần xứ của con cháu Am-môn, ở dọc khắp mé khe Gia-bốc, hoặc các thành trên núi hay là chỗ nào Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta cấm không cho chúng ta chiếm lấy.

2

在旷野流浪

1“我们转回,从红海的路往旷野去,正如耶和华所吩咐我的。我们在西珥山绕行了许多日子。 2耶和华对我说: 3‘你们绕行这山已经够久了,要转向北方。 4你要吩咐百姓说:你们弟兄以扫的子孙住在西珥,你们要经过他们的边界。他们必惧怕你们,但你们要分外谨慎。 5不可向他们挑战;他们的地,连脚掌可踏之处,我都不给你们,因我已将西珥山赐给以扫为业。 6你们要用钱向他们买粮吃,也要用钱向他们买水喝。 7因为耶和华─你的上帝在你手里所做的一切事上已赐福给你。你走这大旷野,他都知道。这四十年,耶和华─你的上帝与你同在,因此你一无所缺。’
8“于是,我们经过我们弟兄以扫子孙所住的西珥,从亚拉巴的路,经过以拉他以旬.迦别,转向摩押旷野的路去。 9耶和华对我说:‘不可侵犯摩押,也不可向他们挑战。他们的地,我不赐给你为业,因我已将亚珥赐给罗得的子孙为业。’ 10先前,以米人住在那里,百姓又大又多,像亚衲人一样高大。 11他们跟亚衲人一样,也算是利乏音人,但摩押人却称他们为以米人。 12从前,何利人也住在西珥,但以扫的子孙把他们除灭,占领了他们的地,接续他们在那里居住,如同以色列在耶和华赐给他们为业之地所做的一样。 13‘现在,起来,过撒烈溪!’于是我们过了撒烈溪 14从离开加低斯.巴尼亚到渡过撒烈溪,这段时期共三十八年,直到这一代的战士都从营中灭尽,正如耶和华向他们所起的誓。 15耶和华的手也攻击他们,将他们从营中除灭,直到灭尽。
16“百姓中所有的战士灭尽死亡以后, 17耶和华吩咐我说: 18‘你今日要经过摩押的边界亚珥 19走到亚扪人之地。不可侵犯他们,也不可向他们挑战。亚扪人的地,我不赐给你们为业,因我已将那地赐给罗得的子孙为业。’ 20那地也算是利乏音人之地,因为先前利乏音人住在那里,亚扪人称他们为散送冥人。 21那里的百姓又大又多,像亚衲人一样高大,但耶和华从亚扪人面前除灭他们,亚扪人就占领他们的地,接续他们在那里居住。 22这正如耶和华从前为住在西珥以扫子孙,将何利人从他们面前除灭,使他们得了何利人的地,接续他们在那里居住,直到今日一样。 23亚卫人先前住在乡村直到迦萨;从迦斐托出来的迦斐托人将亚卫人除灭,接续他们在那里居住。 24你们起来往前去,过亚嫩谷。看,我已将亚摩利希实本西宏和他的地交在你手中,你要开始去得他的地为业,向他挑战。 25从今日起,我要让天下万民惊慌惧怕你,听见你的名声,就因你发颤伤恸。”

打败希实本王西宏

(民21.21-30)

26“我从基底莫的旷野派遣使者到希实本西宏那里,用和平的话说: 27‘求你让我穿越你的地,我走路的时候,只走大路,不偏左右。 28你可以卖粮给我吃,卖水给我喝;只要让我步行过去, 29就如住在西珥以扫子孙和住在亚珥摩押人待我一样,等我过了约旦河,进入耶和华-我们上帝所赐给我们的地。’ 30希实本西宏不肯让我们从他那里经过,因为耶和华-你的上帝使他性情顽梗,内心刚硬,为要把他交在你手中,像今日一样。 31耶和华对我说:‘看,我已开始把西宏和他的地交给你了,你要开始得他的地为业。’
32西宏和他的众百姓出来迎击我们,在雅杂与我们交战。 33耶和华-我们的上帝把他交给我们,我们就杀了他和他的众儿子,以及他所有的百姓。 34那时,我们夺了他一切的城镇,毁灭各城的男人、女人、孩子,没有留下一个幸存者。 35只有牲畜和所夺各城的财物,我们都取为自己的掠物。 36亚嫩谷旁的亚罗珥和谷中的城,直到基列,没有一座城是高得我们不能攻取的;耶和华-我们的上帝把它们全都交给我们了。 37只有亚扪人之地,雅博河沿岸,以及山区的城镇,你没有挨近,这全是耶和华-我们上帝所吩咐的。”