11

John the Baptist Sends Messengers to Jesus

1Now it came to pass, when Jesus finished commanding His twelve disciples, that He departed from there to teach and to preach in their cities.
2And when John had heard in prison about the works of Christ, he sent two of his disciples 3and said to Him, “Are You the Coming One, or do we look for another?”
4Jesus answered and said to them, “Go and tell John the things which you hear and see: 5The blind see and the lame walk; the lepers are cleansed and the deaf hear; the dead are raised up and the poor have the gospel preached to them. 6And blessed is he who is not offended because of Me.”
7As they departed, Jesus began to say to the multitudes concerning John: “What did you go out into the wilderness to see? A reed shaken by the wind? 8But what did you go out to see? A man clothed in soft garments? Indeed, those who wear soft clothing are in kings’ houses. 9But what did you go out to see? A prophet? Yes, I say to you, and more than a prophet. 10For this is he of whom it is written:
  ‘Behold, I send My messenger before Your face,
   Who will prepare Your way before You.’
11“Assuredly, I say to you, among those born of women there has not risen one greater than John the Baptist; but he who is least in the kingdom of heaven is greater than he. 12And from the days of John the Baptist until now the kingdom of heaven suffers violence, and the violent take it by force. 13For all the prophets and the law prophesied until John. 14And if you are willing to receive it, he is Elijah who is to come. 15He who has ears to hear, let him hear!
16“But to what shall I liken this generation? It is like children sitting in the marketplaces and calling to their companions, 17and saying:
  ‘We played the flute for you,
   And you did not dance;
   We mourned to you,
   And you did not lament.’
18For John came neither eating nor drinking, and they say, ‘He has a demon.’ 19The Son of Man came eating and drinking, and they say, ‘Look, a glutton and a winebibber, a friend of tax collectors and sinners!’ But wisdom is justified by her children.”

Woe to the Impenitent Cities

20Then He began to rebuke the cities in which most of His mighty works had been done, because they did not repent: 21“Woe to you, Chorazin! Woe to you, Bethsaida! For if the mighty works which were done in you had been done in Tyre and Sidon, they would have repented long ago in sackcloth and ashes. 22But I say to you, it will be more tolerable for Tyre and Sidon in the day of judgment than for you. 23And you, Capernaum, who are exalted to heaven, will be brought down to Hades; for if the mighty works which were done in you had been done in Sodom, it would have remained until this day. 24But I say to you that it shall be more tolerable for the land of Sodom in the day of judgment than for you.”

Jesus Gives True Rest

25At that time Jesus answered and said, “I thank You, Father, Lord of heaven and earth, that You have hidden these things from the wise and prudent and have revealed them to babes. 26Even so, Father, for so it seemed good in Your sight. 27All things have been delivered to Me by My Father, and no one knows the Son except the Father. Nor does anyone know the Father except the Son, and the one to whom the Son wills to reveal Him. 28Come to Me, all you who labor and are heavy laden, and I will give you rest. 29Take My yoke upon you and learn from Me, for I am gentle and lowly in heart, and you will find rest for your souls. 30For My yoke is easy and My burden is light.”

11

Thắc mắc của Giăng Báp-tít

1Dặn bảo mười hai sứ đồ xong, Chúa Giê-xu đi vào các thành phố miền đó giảng dạy.
2Giăng Báp-tít ở trong tù, nghe mọi việc Chúa Cứu Thế đã làm, liền sai các môn đệ mình đến hỏi Chúa: 3“Thầy có phải là Chúa Cứu Thế không? Hay chúng tôi còn phải chờ đợi Ngài?”
4Chúa Giê-xu đáp: “Cứ về thuật lại cho Giăng mọi việc anh em chứng kiến tại đây: 5người mù được thấy, người què được đi, người cùi được sạch, người điếc được nghe, người chết sống lại và người nghèo được nghe giảng Phúc-âm. 6Cũng nhắn cho Giăng lời này: ‘Phúc cho người nào không nghi ngờ ta.’ ” 7Sau khi môn đệ Giăng đi khỏi, Chúa Giê-xu bình luận về Giăng cho dân chúng nghe: “Khi vào tìm Giăng trong đồng hoang, anh em mong sẽ gặp một người như thế nào? Người yếu ớt như lau sậy ngả theo chiều gió? 8Hay người ăn mặc sang trọng? Không, người ăn mặc sang trọng chỉ sống trong cung điện. 9Hay anh em đi tìm một nhà tiên tri? Đúng, Giăng chẳng những là nhà tiên tri mà còn quan trọng hơn nữa! 10Vì Thánh kinh đã chép về Giăng:
‘Này Ta sai sứ giả Ta đi trước Con,
Người sẽ dọn đường cho Con.’
11“Ta nói quả quyết, trong đời này chẳng có ai lớn hơn Giăng, nhưng trong Nước Trời, người nhỏ nhất còn lớn hơn Giăng. 12Từ khi Giăng truyền giảng và làm báp-tem đến nay, có vô số người nhiệt thành lũ lượt kéo vào Nước Trời, 13vì tất cả luật pháp và lời tiên tri đều được công bố cho đến thời đại Giăng. 14Nói rõ hơn, Giăng chính là “Ê-li” mà các tiên tri loan báo sẽ đến vào giai đoạn khởi đầu của Nước Trời. 15Ai có tai, nên lắng nghe!
16“Ta có thể so sánh thế hệ này với ai? Họ giống như đám trẻ chơi ngoài phố trách nhau: 17‘Bọn tao diễn trò vui, bay không thích, mà diễn trò buồn, bay cũng không ưa!’ 18Thấy Giăng thường nhịn ăn, nhịn uống, họ bảo: ‘Ông ấy khùng!’ 19Thấy ta ăn uống, họ lại chi trích: ‘Người này ham ăn mê uống, kết bạn với bọn người tội lỗi xấu xa!’ Nhưng phải chờ xem kết quả, mới biết thế nào là khôn ngoan thật!"

Các thành phố khước từ Chúa

20Rồi Chúa khởi sự lên án những thành phố đã chứng kiến rất nhiều phép lạ Chúa làm, nhưng vẫn ngoan cố không chịu ăn năn quay về Thượng Đế:
21“Khốn cho thành Cô-ra-xin, khốn cho thành Bết-sai-đa! Vì nếu các phép lạ ta làm nơi đây được thực hiện tại thành Ty-rơ và thành Si-đôn, dân hai thành ấy hẳn đã mặc áo gai, rải tro lên đầu đi tỏ lòng ăn năn từ lâu rồi! 22Đến ngày Phán xét cuối cùng, Ty-rơ và Si-đôn còn đáng được dung thứ hơn Cô-ra-xin và Bết-sai-đa! 23Còn thành Ca-bê-nam được đem lên tận trời sao? Không, nó sẽ bị ném xuống hỏa ngục! Vì nếu các phép lạ ta làm tại đây được thực hiện tại thành Sô-đôm, hẳn. thành ấy còn tồn tại đến ngày nay. 24Đến ngày Phán xét cuối cùng, Sô-đôm còn đáng được dung thứ hơn Ca-bê-nam!”

Đến với Chúa sẽ được nghỉ ngơi

25Lúc ấy, Chúa Giê-xu cầu nguyện: “Thưa Cha, là Chúa tể vũ trụ, Con tạ ân Cha, vì đối với người tự cho là khôn ngoan, Cha đã giấu kín chân lý để tiết lộ cho con trẻ biết. 26Thưa Cha, việc ấy đã làm Cha hài lòng.
27“Cha ta đã giao hết mọi việc cho ta. Chỉ một mình Cha biết Con, cũng chỉ một mình Con -và những người được Con tiết lộ -biết Cha mà thôi.
28“Những ai đang nhọc mệt và nặng gánh ưu tư, hãy đến với ta, ta sẽ cho các con dược nghỉ ngơi. 29Ta có lòng khiêm tốn, dịu dàng; hãy mang ách với ta và học theo ta, các con sẽ được an nghỉ trong tâm hồn. 30Vì ách ta êm dịu và gánh ta nhẹ nhàng.”