22

Ngụ Ngôn Về Tiệc Cưới

(Lu 14:15-24)

1Đức Giê-su lại dùng ngụ ngôn dạy họ: 2“Nước Thiên Đàng ví như một vua kia làm tiệc cưới cho con mình. 3Vua sai đầy tớ đi nhắc khách được mời dự tiệc nhưng họ không chịu đến.
4Vua lại sai các đầy tớ khác và dặn: ‘Hãy thưa với khách được mời rằng tiệc đã chuẩn bị xong, bò và bê mập đã làm thịt rồi, tiệc đã sẵn sàng, xin mời đến dự.’
5Nhưng khách không lưu ý họ cứ bỏ đi, người đi thăm ruộng, kẻ lo việc buôn bán, 6những kẻ khác bắt đầy tớ của vua đánh đập, và giết đi. 7Nhà vua nổi giận, sai quân lính đến hủy diệt những kẻ sát nhân và đốt phá thành phố của họ.
8Thế rồi vua bảo các đầy tớ: ‘Tiệc cưới đã sẵn sàng nhưng khách được mời không xứng đáng dự tiệc. 9Vậy hãy đi ra các ngã đường, mời bất cứ ai các ngươi gặp vào dự tiệc.’ 10Đầy tớ đi ra các đường phố gặp ai cũng mời, kẻ xấu cũng như người tốt, vào ngồi đầy phòng tiệc cưới.
11Nhưng khi vào xem khách dự tiệc, vua chợt thấy một người không mặc lễ phục. 12Vua bảo người ấy: ‘Anh kia, sao anh không mặc lễ phục mà vào đây được?’ Anh ta không trả lời được.
13Kế đó, vua truyền bảo đầy tớ: ‘Hãy trói chân tay hắn lại, ném ra nơi tối tăm là nơi có than khóc và rên xiết.’
14Vì nhiều người được gọi, nhưng ít người được chọn.”

Vấn Đề Đóng Thuế

(Mác 12:13-17; Lu 20:20-26)

15Bấy giờ những người Pha-ri-si đi ra bàn mưu làm thế nào để gài bẫy lời Đức Giê-su nói. 16Họ sai môn đệ của mình cùng với một số người thuộc đảng Hê-rốt đến hỏi Ngài: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật, dạy dỗ đường lối Đức Chúa Trời một cách trung thực, không vị nể ai, vì Thầy không thiên vị người nào. 17Xin cho chúng tôi biết: ‘Thầy nghĩ thế nào? Có nên nộp thuế cho Sê-sa hay không?’ ”
18Biết ác ý của họ, Đức Giê-su bảo: “Hỡi những kẻ đạo đức giả, sao lại thử Ta? 19Hãy đưa cho Ta xem đồng tiền đóng thuế.” Họ đem cho Ngài một đồng tiền. 20Ngài hỏi họ: “Hình và hiệu này là của ai?”
21Chúng trả lời: “Của Sê-sa.” Ngài bèn phán: “Vậy, những gì của Sê-sa hãy trả cho Sê-sa, những gì của Đức Chúa Trời hãy trả cho Đức Chúa Trời.”
22Nghe Ngài nói thế, họ rất ngạc nhiên và bỏ đi.

Câu Hỏi Về Sự Sống Lại

(Mác 12:18-27; Lu 20:27-40)

23Cũng trong ngày ấy, những người Sa-đu-sê, là người nói rằng không có sự sống lại, đến hỏi Đức Giê-su: 24“Thưa Thầy, Môi-se dạy: ‘Nếu ai chết mà không có con thì em người ấy sẽ lấy vợ góa của anh để có con nối dõi cho anh.’ 25Bây giờ giữa chúng tôi, có bảy anh em nọ. Người anh cả lấy vợ, rồi chết, không có con nên để vợ lại cho em kế. 26Người thứ hai, thứ ba cho đến người thứ bảy cũng vậy. 27Sau cùng người đàn bà cũng chết. 28Vậy vào ngày sống lại, người đàn bà ấy là vợ của ai trong bảy anh em? Vì tất cả đều đã lấy người ấy?”
29Đức Giê-su đáp: “Các ông đã lầm, không hiểu Kinh Thánh cũng như quyền năng của Đức Chúa Trời. 30Vì trong ngày sống lại, người ta sẽ không cưới vợ, gả chồng nhưng sẽ như thiên sứ trên trời. 31Còn về việc sống lại của người chết, các ông chưa đọc lời Đức Chúa Trời phán sao? 32Ta là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp. Ngài không phải là Đức Chúa Trời của người chết mà là của người sống.”
33Khi nghe Đức Giê-su giải đáp, đám đông rất kinh ngạc về những điều Ngài dạy dỗ.

Điều Răn Trọng Đại

(Mác 12:28-34; Lu 10:25-28)

34Người Pha-ri-si nghe Đức Giê-su đã làm cho người Sa-đu-sê không trả lời được, họ tụ họp với nhau; 35một chuyên gia kinh luật trong nhóm ấy hỏi để thử Ngài: 36“Thưa Thầy, trong Kinh Luật điều răn nào quan trọng nhất?”
37Đức Giê-su đáp: “Hãy hết lòng, hết linh hồn, hết lý trí yêu kính Chúa là Đức Chúa Trời ngươi. 38Đó là điều răn thứ nhất và quan trọng nhất. 39Còn điều răn thứ hai cũng như thế: ‘Hãy yêu thương người khác như chính mình.’ 40Tất cả Kinh Luật và Kinh Tiên Tri đều dựa vào hai điều răn này.”

Câu Hỏi Về Con Vua Đa-vít

(Mác 12:35-37; Lu 20:41-44)

41Khi những người Pha-ri-si đang tụ họp với nhau, Đức Giê-su hỏi họ: 42“Các ông nghĩ thế nào về Chúa Cứu Thế? Ngài thuộc dòng dõi của ai?” Họ đáp: “Dòng dõi Vua Đa-vít.”
43Ngài lại hỏi: “Thế tại sao Vua Đa-vít được Đức Thánh Linh soi dẫn, gọi Ngài là ‘Chúa?’ ” Vua nói:
  44“Chúa phán cùng Chúa tôi:
   Hãy ngự bên phải ta,
  Cho đến khi ta đặt kẻ thù con
   Dưới chân con.
45Vậy nếu vua Đa-vít gọi Ngài là ‘Chúa’ thì Ngài là con vua ấy sao được?” 46Không ai đáp được một lời, và từ ngày ấy chẳng ai dám hỏi Ngài nữa.

22

喜宴的比喻

(路14.15-24)

1耶穌又用比喻對他們說: 2「天國好比一個王為他兒子擺設娶親的宴席。 3他打發僕人去,請那些被邀的人來赴宴,他們卻不肯來。 4王又打發別的僕人,說:『你們去告訴那被邀的人,我的宴席已經預備好了,牛和肥畜已經宰了,各樣都齊備,請你們來赴宴。』 5那些人不理就走了,一個到自己田裏去,一個做買賣去。 6其餘的抓住僕人,凌辱他們,把他們殺了。 7王就大怒,發兵除滅那些兇手,燒燬他們的城。 8於是王對僕人說:『喜宴已經齊備,只是所邀的人不配。 9所以你們要往岔路口上去,凡遇見的,都邀來赴宴。』 10那些僕人就出去,到大路上,凡遇見的,不論善惡都招聚了來,宴席上就坐滿了客人。 11王進來見賓客,看到那裏有一個沒有穿禮服的, 12就對他說:『朋友,你到這裏來怎麼不穿禮服呢?』那人無言可答。 13於是王對侍從說:『捆起他的手腳,把他扔在外邊的黑暗裏;在那裏他要哀哭切齒了。』 14因為被召的人多,選上的人少。」

納稅給凱撒的問題

(可12.13-17;路20.19-26)

15於是,法利賽人出去商議,怎樣找話柄來陷害耶穌, 16就打發他們的門徒同希律黨人去見耶穌,說:「老師,我們知道你是誠實的,並且誠誠實實傳上帝的道,無論誰你都一視同仁,因為你不看人的面子。 17請告訴我們,你的意見如何?納稅給凱撒合不合法?」 18耶穌看出他們的惡意,就說:「假冒為善的人哪,為甚麼試探我? 19拿一個納稅的錢給我看!」他們就拿一個銀幣來給他。 20耶穌問他們:「這像和這名號是誰的?」 21他們說:「是凱撒的。」於是耶穌說:「這樣,凱撒的歸凱撒;上帝的歸上帝。」 22他們聽了十分驚訝,就離開他走了。

復活的問題

(可12.18-27;路20.27-40)

23那天,撒都該人來見耶穌。他們說沒有復活這回事,於是問耶穌: 24「老師,摩西說:『某人若死了,沒有孩子,他弟弟該娶他的妻子,為哥哥生子立後。』 25從前,在我們這裏有兄弟七人,第一個娶了妻,死了,沒有孩子,撇下妻子給弟弟。 26第二、第三,直到第七個,都是如此。 27後來,那婦人也死了。 28那麼,在復活的時候,她是七個人中哪一個的妻子呢?因為他們都娶過她。」 29耶穌回答他們說:「你們錯了,因為不明白聖經,也不知道上帝的大能。 30在復活的時候,人也不娶也不嫁,而是像天上的天使一樣。 31論到死人復活,上帝向你們所說的話,你們沒有念過嗎? 32他說:『我是亞伯拉罕的上帝,以撒的上帝,雅各的上帝。』上帝不是死人的上帝,而是活人的上帝。」 33眾人聽見這話,對他的教導非常驚訝。

最大的誡命

(可12.28-34;路10.25-28)

34法利賽人聽見耶穌堵住了撒都該人的口,他們就聚集在一起。 35其中有一個人是律法師,要試探耶穌,就問他: 36「老師,律法上的誡命哪一條是最大的呢?」 37耶穌對他說:「你要盡心、盡性、盡意愛主-你的上帝。 38這是最大的,且是第一條誡命。 39第二條也如此,就是要愛鄰如己。 40這兩條誡命是一切律法和先知書的總綱。」

基督與大衛的關係

(可12.35-37;路20.41-44)

41法利賽人聚集的時候,耶穌問他們: 42「論到基督,你們的意見如何?他是誰的後裔呢?」他們說:「是大衛的。」 43耶穌說:「這樣,大衛被聖靈感動,怎麼還稱他為主,說:
  44『主對我主說:
  你坐在我的右邊,
  等我把你的仇敵放在你腳下?』
45大衛既稱他為主,他怎麼又是大衛的後裔呢?」 46沒有一個人能回答一句話,從那日以後沒有人敢再問他甚麼。