11

  1Hỡi Li-băng, hãy mở toang các cổng của ngươi,
  Ðể lửa có thể thiêu rụi rừng cây bá hương của ngươi.
  2Hãy khóc thét lên, hỡi cây tùng,
  Vì cây bá hương đã ngã xuống rồi;
  Những cây to lớn đều bị hủy diệt.
  Hãy khóc thét lên đi, hỡi những cây sồi ở Ba-san,
  Vì rừng rậm đầy những cây cao lớn đã bị đốn trụi.
  3Hãy nghe tiếng khóc não nề của bọn chăn chiên,
  Vì đồng cỏ của chúng đã bị hủy phá;
  Hãy nghe tiếng rống của các sư tử tơ,
  Vì những nơi cung cấp con mồi cho chúng trong Thung Lũng Giô-đanh đã bị tàn phá tan tành.

Hai Gậy Chăn Bầy

4CHÚA, Ðức Chúa Trời của tôi, phán thế nầy, “Hãy chăn dắt đàn chiên sắp bị đem đi làm thịt. 5Những kẻ mua chúng để đem giết thịt không cảm thấy có tội lỗi gì khi làm như vậy, trong khi những kẻ bán chúng lại nói, ‘Cảm tạ CHÚA, tôi được giàu rồi!’ Còn những kẻ chăn giữ chúng thì không mảy may thương xót chúng. 6Thật vậy, Ta sẽ không thương xót dân trong xứ nầy nữa,” CHÚA phán, “Ta sẽ trao mỗi người cho kẻ lân cận nó và vua nó. Bọn đó sẽ bóc lột mọi người trong xứ, và Ta sẽ không cứu chúng khỏi tay bọn đó.”
7Vậy tôi chăn dắt đàn chiên sắp bị đem đi làm thịt và đặc biệt quan tâm đến những con khốn khổ trong bầy. Tôi lấy cho tôi hai cây gậy để chăn bầy. Tôi đặt tên cho một gậy là Tốt Ðẹp và gậy kia là Ràng Buộc, rồi tôi chăn dắt đàn chiên. 8Trong một tháng, tôi cho ba người chăn nghỉ việc, vì linh hồn tôi ngán ngẩm chúng, và chúng cũng chán ghét tôi. 9Bấy giờ tôi nói, “Ta sẽ không chăn dắt các ngươi nữa. Con nào sắp chết, ta sẽ để cho chết; con nào mất, ta sẽ để cho mất; và con nào còn lại, ta sẽ để cho con nầy ăn thịt con kia.” 10Sau đó, tôi lấy cây gậy tên Tốt Ðẹp và chặt đứt nó ra, để có thể hủy bỏ giao ước tôi đã lập với mọi người. 11Thế là ngày hôm đó giao ước ấy bị hủy bỏ. Bấy giờ những con khốn khổ trong bầy, vốn nghe lời tôi hướng dẫn, nhận biết rằng đó là lời của CHÚA. 12Tôi nói với bọn lái buôn, “Nếu các người cho là phải, xin trả cho tôi tiền công chăn bầy; còn không, cũng không sao.” Vậy chúng cân và trả cho tôi ba mươi miếng bạc.
13Kế đó, CHÚA phán với tôi, “Hãy quăng số bạc đó cho thợ gốm, số bạc đáng kể mà chúng đã đánh giá Ta.” Vậy tôi lấy ba mươi miếng bạc đó và ném chúng vào nhà CHÚA để người ta trao cho thợ gốm. 14Sau đó tôi chặt đứt cây gậy kia của tôi, cây gậy tên Ràng Buộc, để có thể dứt tình anh em giữa Giu-đa và I-sơ-ra-ên.
15Bấy giờ CHÚA phán với tôi, “Hãy mang các dụng cụ chăn bầy vào và đóng vai một kẻ chăn vô dụng. 16Vì này, Ta sẽ dấy lên một kẻ chăn bầy trong xứ. Nó sẽ không quan tâm gì đến những con chiên sắp chết, không chăm sóc những con chiên con, không chữa trị những con bị thương, và không nuôi dưỡng những con khỏe mạnh, nhưng nó sẽ ăn thịt những con mập mạnh trong bầy; ngay cả móng của chúng nó cũng xẻ luôn ra gặm.
  17Khốn thay cho kẻ chăn bầy vô dụng,
  Kẻ bỏ mặc đàn chiên sống chết chẳng màng!
  Nguyện gươm sẽ chặt đứt gân tay nó và đâm thủng mắt phải nó;
  Nguyện cánh tay nó sẽ trở nên khô đét và mắt phải nó sẽ bị mù hoàn toàn.”

11

  1Open your doors, Lebanon,
   so that fire may devour your cedars!
  2Wail, you juniper, for the cedar has fallen;
   the stately trees are ruined!
  Wail, oaks of Bashan;
   the dense forest has been cut down!
  3Listen to the wail of the shepherds;
   their rich pastures are destroyed!
  Listen to the roar of the lions;
   the lush thicket of the Jordan is ruined!

Two Shepherds

4This is what the Lord my God says: “Shepherd the flock marked for slaughter. 5Their buyers slaughter them and go unpunished. Those who sell them say, ‘Praise the Lord, I am rich!’ Their own shepherds do not spare them. 6For I will no longer have pity on the people of the land,” declares the Lord. “I will give everyone into the hands of their neighbors and their king. They will devastate the land, and I will not rescue anyone from their hands.”
7So I shepherded the flock marked for slaughter, particularly the oppressed of the flock. Then I took two staffs and called one Favor and the other Union, and I shepherded the flock. 8In one month I got rid of the three shepherds.
 The flock detested me, and I grew weary of them
9and said, “I will not be your shepherd. Let the dying die, and the perishing perish. Let those who are left eat one another’s flesh.”
10Then I took my staff called Favor and broke it, revoking the covenant I had made with all the nations. 11It was revoked on that day, and so the oppressed of the flock who were watching me knew it was the word of the Lord.
12I told them, “If you think it best, give me my pay; but if not, keep it.” So they paid me thirty pieces of silver.
13And the Lord said to me, “Throw it to the potter”—the handsome price at which they valued me! So I took the thirty pieces of silver and threw them to the potter at the house of the Lord.
14Then I broke my second staff called Union, breaking the family bond between Judah and Israel.
15Then the Lord said to me, “Take again the equipment of a foolish shepherd. 16For I am going to raise up a shepherd over the land who will not care for the lost, or seek the young, or heal the injured, or feed the healthy, but will eat the meat of the choice sheep, tearing off their hooves.
  17“Woe to the worthless shepherd,
   who deserts the flock!
  May the sword strike his arm and his right eye!
   May his arm be completely withered,
   his right eye totally blinded!”