1 Hỡi những bò cái của Ba-san, hãy nghe, bay ở trên núi của Sa-ma-ri; hiếp đáp kẻ nghèo nàn, hành hạ kẻ thiếu thốn, nói cùng chúa chúng nó rằng: Hãy đem đến, chúng ta cùng uống! 2 Chúa Giê-hô-va đã dùng sự thánh khiết Ngài mà thề rằng: Nầy, những ngày sẽ đến trên các ngươi, người ta sẽ dùng móc bắt lấy các ngươi, dân sót lại của các ngươi sẽ bị bắt lấy bởi những lưỡi câu. 3 Các ngươi sẽ đi ra bởi những nơi sứt mẻ, mỗi người đi thẳng trước mặt mình, và các ngươi sẽ ném mình vào Ha-môn, Đức Giê-hô-va phán vậy. 4 Hãy đi đến Bê-tên, và phạm tội; hãy đi đến Ghinh-ganh, và phạm tội thêm! Mỗi buổi sáng hãy đem của lễ mình đến, và cứ ba ngày thì dâng các phần mười của các ngươi! 5 Hãy đốt của lễ thù ân có men; hãy rao ra những của lễ lạc hiến; hãy làm cho thiên hạ biết; hỡi con cái Y-sơ-ra-ên, vì các ngươi ưa thích điều đó, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 6 Còn như ta, ta đã làm cho răng các ngươi nên sạch trong mọi thành các ngươi, và làm cho thiếu bánh trong mọi nơi các ngươi ở. Đức Giê-hô-va phán: Dầu vậy các ngươi cũng không trở lại cùng ta! 7 Ta cũng đã không xuống mưa cho các ngươi trong ba tháng trước mùa gặt; ta đã mưa trên thành nầy và không mưa trên thành khác. Ruộng nầy đã được mưa, còn ruộng kia không được nhuần tưới thì khô héo. 8 Dường ấy, người trong hai hoặc ba thành đi đến một thành đặng uống nước, mà không tìm được cho đỡ khát. Nhưng các ngươi không trở về cùng ta, Đức Giê-hô-va phán vậy. 9 Ta đã dùng gió nóng và sâu lúa mà đánh các ngươi. Có nhiều vườn rau, vườn nho, cây vả, cây ô-li-ve của các ngươi đã bị sâu keo cắn phá. Nhưng các ngươi chẳng trở về cùng ta, Đức Giê-hô-va phán vậy. 10 Ta đã khiến ôn dịch đến trong các ngươi, cũng như trong Ê-díp-tô. Ta đã dùng gươm giết chết những kẻ trai trẻ của các ngươi, và những ngựa của các ngươi đã bị đem đi. Ta đã làm cho mùi hôi hám từ trong trại quân các ngươi bay lên lỗ mũi các ngươi. Nhưng các ngươi chẳng trở về cùng ta, Đức Giê-hô-va phán vậy. 11 Ta đã lật đổ giữa các ngươi, như Đức Chúa Trời đã lật đổ Sô-đôm và Gô-mô-rơ, và các ngươi đã như cái que rút ra khỏi lửa. Nhưng các ngươi chẳng trở về cùng ta, Đức Giê-hô-va phán vậy.⚓ 12 Hỡi Y-sơ-ra-ên, vậy nên ta sẽ đãi ngươi dường ấy; hỡi Y-sơ-ra-ên, vì ta sẽ đãi ngươi dường ấy, nên ngươi khá sửa soạn mà gặp Đức Chúa Trời ngươi. 13 Thật, ấy là Ngài đã làm nên các núi và dựng nên gió. Ấy là Ngài làm cho người ta biết ý tưởng riêng của mình, đổi ban mai ra tối tăm, và bước đi trên những chỗ cao trên đất. Danh Ngài là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời vạn quân.
4
1“Này, các bà Sa-ma-ri đẫy đà như bò mộng xứ Ba-san! Các ngươi xúi giục chồng bóc lột người nghèo, rút tận xương tủy những người bần cố! Rồi các ngươi cùng chồng uống rượu say sưa để ăn mừng. 2Chúa là Chân Thần đã nhân sự thánh khiết Ngài mà thề rằng sẽ có ngày Chúa sẽ dùng mốc sắt và lưỡi câu lớn kéo các ngươi ra khỏi đất nước này cho đến người cuối cùng. 3Các ngươi sẽ bị điệu ra khỏi các lâu đài, dinh thự, qua các lỗ thủng giữa các bức tường, mỗi người cúi mặt lủi thủi đi thẳng tới, rồi bị tống giam⚓ trong đồn lũy quân thù." Chúa quả quyết như vậy.
Y-sơ-ra-ên ngoan cố
4“Này, dân Y-sơ-ra-ên! Hãy vào nơi thánh Bê-tên mà phạm tội! Hãy xuống Ghinh-ganh mà phạm pháp cho nhiều! Mỗi buổi sáng, hãy đem dâng sinh tế! Cứ ba ngày lại dâng phần mười! 5Cứ dâng lễ cảm tạ bằng bánh có men! Hãy lấy loa rao to cho mọi người biết ngươi đã dâng hiến những gì! Toàn dân ngươi vẫn thích làm như thế kia mà!" Chúa Hằng Hữu phán vậy. 6“Ta đã để cho các thành phố ngươi cạn hết lương thực, cho khắp đất nước ngươi không còn một hạt gạo, để cảnh cáo dân ngươi. Thế mà ngươi vẫn không quay lại với Ta!" Chúa trách. 7“Ta để cho đất nước ngươi bị hạn hán, ba tháng trước mùa gặt vẫn không có một giọt mưa. Rồi Ta cho mưa xuống thành này, trong khi thành kia vẫn hạn hán. Ta cho đám ruộng này thấm nhuần mưa móc trong khi đám ruộng khác khô khan. 8Dân chúng trong hai ba thành phố phải đổ dồn về một thành phố khác để kiếm nước uống nhưng vẫn không đã khát. Thế mà dân ngươi cũng không quay lại với Ta!" Chúa trách. 9“Ta đã cho gió nóng và nấm mốc phá hoại cây cối các ngươi. Phần lớn vườn tược các ngươi, từ vườn nho, vả đến vườn ô-liu đều bị sâu cắn nát. Thế mà ngươi vẫn không quay lại với Ta." Chúa trách. 10“Ta cho bệnh dịch lan tràn giữa dân ngươi như giữa dân Ai-cập ngày xưa; giết hại thanh niên trong cuộc chiến tranh và bao nhiêu ngựa của các ngươi cũng bị quân thù bắt đi. Ta làm cho mùi hôi thối trong đồn trại ngươi xông lên nồng nặc. Thế mà ngươi vẫn không quay lại với Ta." Chúa trách. 11“Ta tiêu diệt một số thành phố ngươi, như Ta đã tiêu diệt Sô-đôm và Gô-mo, và rút ngươi ra khỏi họa diệt vong như người ta rút cây củi ra khỏi đám cháy. Thế mà ngươi vẫn không quay lại với Ta." Chúa trách. 12“Vì thế, Y-sơ-ra-ên ơi, Ta sẽ giáng tai họa cho các ngươi! Vì nguyên tắc thưởng phạt của Ta không bao giờ thay đổi, nên Y-sơ-ra-ên ơi! Hãy sửa soạn mà gặp Chân Thần ngươi. 13Này, Chân Thần là Đấng làm ra núi non, gió bão, công bố tư tưởng, ý định Ngài cho loài người, biến ánh bình minh ra bóng tối và chà đạp các đỉnh núi cao. Tên Ngài là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu, là Chân Thần Chúa Tể Toàn năng trong cả vũ trụ.