1 Khốn thay cho những kẻ ăn ở nể trong Si-ôn, và cho những kẻ tưởng mình an ổn trên núi Sa-ma-ri! Khốn thay cho những kẻ sang trọng của các nước làm đầu, là những kẻ mà nhà Y-sơ-ra-ên về cùng! 2 Vậy hãy qua Ca-ne, và hãy xem; hãy đi từ đó đến thành Ha-mát lớn, đoạn xuống thành Gát của người Phi-li-tin. Những thành ấy há tốt hơn những nước nầy sao? Bờ cõi chúng nó há lớn hơn bờ cõi các ngươi sao? 3 Các ngươi làm cho ngày hoạn nạn xa ra, và làm cho ngôi bạo ngược gần lại! 4 Các ngươi nằm ngủ trên giường ngà và duỗi dài trên ghế dài mình; ăn những chiên con chọn ra trong bầy và những bò con mập trong chuồng. 5 Thật, các ngươi hát bài bậy bạ họa theo đàn cầm, bày vẽ ra những đồ nhạc khí cho mình như vua Đa-vít. 6 Các ngươi uống rượu trong những chén lớn, dùng dầu rất quí xức cho thơm mình, mà không lo đến tai nạn của Giô-sép! 7 Vậy nên chúng nó sẽ bị bắt làm phu tù đầu nhứt trong những kẻ bị bắt, và bấy giờ sẽ dứt tiếng reo vui của những kẻ buông tuồng ấy! 8 Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời vạn quân phán rằng: Chúa Giê-hô-va đã chỉ mình mà thề rằng: Ta gớm ghiếc sự kiêu ngạo của Gia-cốp, và ghét cung đền nó; vậy nên ta sẽ phó thành nầy cùng những vật chứa ở trong. 9 Nếu trong một nhà còn lại mười người, thì chúng nó cũng sẽ chết hết. 10 Một người bà con gần là kẻ phải đốt xác chết, sẽ cất người lên để đem xương ra khỏi nhà; người ấy sẽ hỏi kẻ ở nhà trong rằng: Còn có ai ở với ngươi không? Kẻ ấy đáp rằng: Không có ai hết! Bấy giờ người bà con nói rằng: Hãy im đi! Chớ nói đến danh Đức Giê-hô-va! 11 Vì, Đức Giê-hô-va truyền lịnh, nầy, nhà lớn sẽ bị ngã xuống mà đổ nát, nhà nhỏ sẽ bị tan ra từng mảnh. 12 Người ta há cho ngựa chạy trên vầng đá sao? Người ta há đem bò cày tại đó? Nhưng các ngươi đã đổi sự chánh trực làm cay đắng, và đổi trái công bình ra ngải cứu. 13 Các ngươi ưa thích sự hư không, và nói rằng: Há chẳng phải nhờ sức mạnh chúng ta mà chúng ta đã được sừng sao? 14 Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân phán: Nầy, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, ta sẽ dấy lên một nước nghịch cùng các ngươi, nó sẽ hà hiếp các ngươi, từ lối vào Ha-mát cho đến khe A-ra-ba.
6
Ít-ra-en sẽ bị tiêu diệt
1Khốn cho những kẻ sống an cư trong Giê-ru-sa-lem, những kẻ cảm thấy bình yên trên núi Xa-ma-ri. Ngươi nghĩ mình là kẻ có chức trọng quyền cao của quốc gia hùng cường nhất trên thế giới; Dân Ít-ra-en đến cầu cạnh ngươi giúp đỡ, 2Hãy đi nhìn thành Canh-nê, từ đó đi đến thành lớn Ha-mát; rồi đi xuống Gát⚓ của dân Phi-li-tin. Ngươi không khá hơn các nước đó đâu. Xứ ngươi cũng chẳng lớn hơn xứ chúng. 3Ngươi trì hoãn ngày trừng phạt, nhưng rút ngắn lại cái ngày mà ngươi có thể làm hại kẻ khác. 4Ngươi nằm trên giường cẩn ngà voi và duỗi người trên ghế dài mình. Ngươi ăn thịt chiên con mềm, và gia súc mập béo. 5Ngươi sáng tác bài ca cho đờn cầm, và sử dụng nhạc khí⚓ như Đa-vít làm. 6Ngươi uống rượu như hũ chìm, và dùng nước hoa thượng hạng. Nhưng ngươi không than khóc về cảnh điêu tàn của Ít-ra-en, 7nên ngươi sẽ là những kẻ đầu tiên bị bắt làm tù binh. Các ngươi đang nằm duỗi dài trên ghế, nhưng thời kỳ thoải mái ấy của ngươi sẽ chấm dứt. 8CHÚA là Thượng-Đế đã hứa điều đó, CHÚA Toàn Năng phán: “Ta ghét lòng kiêu căng của Ít-ra-en, ta ghê tởm những toà nhà kiên cố của chúng, nên ta sẽ để cho kẻ thù chiếm lấy thành và cướp bóc mọi thứ trong đó. 9Lúc đó chỉ sẽ còn có mười người sống sót trong một nhà, nhưng rồi cũng chết.10Khi thân nhân đến lấy xác mang ra ngoài, người nầy sẽ gọi hỏi người kia, ‘Anh còn có xác chết nào nữa không?’ Người kia sẽ đáp, ‘Không …’⚓ Rồi kẻ hỏi sẽ bảo, ‘Suỵt! Chúng ta không được nói đến danh CHÚA.’” 11CHÚA truyền lệnh nầy; nhà cửa to lớn sẽ bị đổ nát, còn nhà nhỏ cũng tan tành. 12Ngựa không phi trên tảng đá, cũng không ai dùng bò cày đá cục. Nhưng ngươi đã biến công bình ra thuốc độc; biến lẽ phải ra mật đắng. 13Ngươi mừng rỡ vì thành Lô Đê-ba⚓ bị chiếm, và ngươi bảo, “Chúng ta đã lấy sức mình chiếm thành Cạc-na-im⚓.” 14CHÚA Toàn-Năng phán, “Hỡi Ít-ra-en, ta sẽ mang đến một dân nghịch ngươi để tạo khổ sở cho dân ngươi từ Lê-bô Ha-Mát, ở miền Bắc cho đến thung lũng của Biển Chết ở miền Nam.”