A-rôn và Mi-ri-am lằm bằm cùng Môi-se. – Mi-ri-am bị bịnh phung
1 Mi-ri-am và A-rôn nói hành Môi-se về việc người nữ Ê-thi-ô-bi mà người đã lấy; vì người có lấy một người nữ Ê-thi-ô-bi làm vợ. 2 Hai người nói rằng: Đức Giê-hô-va há chỉ dùng một mình Môi-se mà phán sao? Ngài há không dùng chúng ta mà phán nữa sao? Đức Giê-hô-va nghe điều đó. 3 Vả, Môi-se là người rất khiêm hòa hơn mọi người trên thế gian. 4 Thình lình Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se, A-rôn và Mi-ri-am rằng: Cả ba hãy ra đến hội mạc. Cả ba đều đi. 5 Đức Giê-hô-va ngự xuống trong trụ mây đứng tại cửa hội mạc, rồi gọi A-rôn và Mi-ri-am; hai người đều đến. 6 Ngài phán cùng hai người rằng: Hãy nghe rõ lời ta. Nếu trong các ngươi có một tiên tri nào, ta là Đức Giê-hô-va sẽ hiện ra cùng người trong sự hiện thấy, và nói với người trong cơn chiêm bao. 7 Tôi tớ Môi-se ta không có như vậy, người thật trung tín trong cả nhà ta.⚓8 Ta nói chuyện cùng người miệng đối miệng, một cách rõ ràng, không lời đố, và người thấy hình Đức Giê-hô-va. Vậy các ngươi không sợ mà nói hành kẻ tôi tớ ta, là Môi-se sao? 9 Như vậy, cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va nổi phừng phừng cùng hai người; Ngài ngự đi. 10 Khi trụ mây rút khỏi trên đền tạm, thì kìa, Mi-ri-am đã bị phung trắng như tuyết. A-rôn xây lại phía Mi-ri-am, thấy người đã có bịnh phung. 11 A-rôn bèn nói cùng Môi-se rằng: Ôi, lạy chúa tôi, xin chớ để trên chúng tôi tội mà chúng tôi đã dại phạm và đã mắc lấy. 12 Xin chớ để nàng như một đứa con sảo thịt đã hư hết phân nửa khi lọt ra khỏi lòng mẹ. 13 Môi-se bèn kêu van cùng Đức Giê-hô-va rằng: Ôi, Đức Chúa Trời! Tôi cầu khẩn Ngài chữa cho nàng. 14 Đức Giê-hô-va đáp cùng Môi-se rằng: Nếu cha nàng nhổ trên mặt nàng, nàng há không mang hổ trong bảy ngày sao? Nàng phải cầm riêng ngoài trại quân trong bảy ngày, rồi sau sẽ được nhận vào lại.⚓15 Ấy vậy, Mi-ri-am bị cầm riêng ngoài trại quân trong bảy ngày, dân sự không ra đi cho đến chừng nào Mi-ri-am được nhận vào lại. 16 Sau việc đó, dân sự ra đi từ Hát-sê-rốt, và hạ trại trong đồng vắng Pha-ran.
12
Mi-riam Roap Tôt
1Mi-riam cớp Arôn tếq Môi-se yuaq án racoâiq cớp mansễm tễ cruang Cut.⚓2Alới blớh neq: “Nŏ́q Yiang Sursĩ atỡng ống na manoaq Môi-se sâng? Nŏ́q án tỡ bữn atỡng na hái hỡ?” Yiang Sursĩ sâng santoiq alới pai ngkíq. 3(Môi-se la cũai asễng tỗ clữi nheq tễ cũai canŏ́h tâng cloong cutễq nâi.) 4Bo ki toâp Yiang Sursĩ atỡng Môi-se, Arôn, cớp Mi-riam neq: “Cóq anhia pái náq pỡq chu Dống Sang Aroâiq.” Chơ alới pái náq ki pỡq, 5cớp Yiang Sursĩ sễng tâng sapom ramứl, tayứng bân ngoah toong mut Dống Sang Aroâiq cớp arô neq: “Arôn cớp Mi-riam ơi!” Chơ alới bar náq tayáh loŏh yáng moat, 6cớp Yiang Sursĩ pai ễn neq: “Cóq anhia tamứng cứq yỗn samoât! Toâq bữn cũai tang bỗq Yiang Sursĩ ỡt tâng mpứng dĩ tỗp anhia,⚓ cứq yỗn alới hữm cứq na ŏ́c sapáh tỡ la na rláu mpáu. 7Ma toâq cứq táq ntỡng atỡng cớp Môi-se, la cũai táq ranáq cứq, ki cứq táq mpha; tễ cũai proai cứq, án la cũai cứq noap samoât samơi. 8Ngkíq cứq táq ntỡng cớp án manoaq rato moat chu manoaq yỗn raloaih lứq. Tỡ bữn ranáq ntrớu ma cứq cutooq; án khoiq hữm dếh roâp riang cứq. Cỗ nŏ́q anhia khớn chíl cũai táq ranáq cứq?” 9Yiang Sursĩ nhôp alới ntâng lứq; chơ án pỡq chíq. 10Bo ki toâp ramứl yial achỗn tễ ntốq Dống Sang Aroâiq; cớp bo ki toâp tê Mi-riam cỡt a‑ĩ ngcâr hâp lứq, cloc salĩat. Toâq Arôn nhêng hữm án cỡt a‑ĩ ngkíq, 11án tál tháng sễq tễ Môi-se neq: “Sễq achuaih chỗi yỗn hếq roap tôt cỗ tian tễ ranáq lôih cớp sacũl máh hếq khoiq táq. 12Chỗi yỗn tỗ Mi-riam cỡt ariang carnễn mbỡiq sễt ma tỡ bữn thŏ́ng; cớp chỗi yỗn tỗ án samoât bỗr cha nheq muoi béq.” 13Ngkíq Môi-se arô sễq tễ Yiang Sursĩ neq: “Cucốh Yiang Sursĩ ơi! Sễq anhia tahâu niang yỗn cỡt bán loah!” 14Yiang Sursĩ ta‑ỡi neq: “Khân mpoaq án cuchóh chóq tâng mieiq án, ngkíq án casiet táq dũn tapul tangái. Cóq yỗn án ỡt yáng tiah ntốq anhia ỡt tapul tangái. Vớt ki, nŏ́q têq án chu ỡt loah pỡ dống án.” 15Yuaq ngkíq Mi-riam ỡt yáng tiah vil nheq tapul tangái, cớp cũai proai tỡ bữn dễq chu léq noâng toau án píh chu loah. 16Chơ tỗp alới loŏh tễ vil Hasê-rôt, cớp táq ntốq ỡt pỡ ntốq aiq Paran ễn.