15

Lời tiên tri nghịch cùng Mô-áp

1 Gánh nặng về Mô-áp. Đương ban đêm, A-Mô-áp bị tàn phá và diệt mất; phải, trong ban đêm, Kiệt-Mô-áp bị tàn phá và diệt mất! 2 Kìa, chúng lên nơi miếu các thần, đến Đi-bôn, trên các nơi cao mà khóc. Dân Mô-áp than vãn vì Nê-bô và Mê-đê-ba; mọi đầu đều sói, mọi râu đều cắt. 3 Thảy đều thắt bao gai trong các đường phố; thảy đều khóc lóc, sa nhiều nước mắt, trên nóc nhà và nơi sân chợ. 4 Hết-bôn và Ê-lê-a-lê kêu la, tiếng nghe thấu đến Gia-hát.
 Vậy nên lính chiến của Mô-áp đều than khóc, trong tâm thần run rẩy.
5 Lòng ta ngậm ngùi vì Mô-áp; kẻ sang nó trốn chạy đến Xoa, và đến Ê-lát-Sê-li-sia. Vì họ vừa trèo lên đèo Lu-hít vừa khóc; vì bại hoại mà kêu van trên con đường Hô-rô-na-im. 6 Các dòng nước ở Nim-rim cạn tắt; cỏ khô, cỏ non chẳng có, không còn một vật xanh nào.
7 Vậy nên, những của cải đã được, và những đồ báu đã chứa, họ đều mang sang khe liễu. 8 Tiếng kêu khóc thảm thương nghe khắp chung quanh bờ cõi Mô-áp; tiếng van la thấu đến Ê-la-im, và đến Bê-e-Ê-lim. 9 Sông ngòi ở Đi-môn đầy những máu; vì ta sẽ còn thêm tai vạ cho Đi-môn, sai sư tử đuổi kịp những người Mô-áp thoát nạn, và những kẻ còn sót lại trong xứ.

15

A Prophecy Against Moab

1A prophecy against Moab:
  Ar in Moab is ruined,
   destroyed in a night!
  Kir in Moab is ruined,
   destroyed in a night!
  2Dibon goes up to its temple,
   to its high places to weep;
   Moab wails over Nebo and Medeba.
  Every head is shaved
   and every beard cut off.
  3In the streets they wear sackcloth;
   on the roofs and in the public squares
  they all wail,
   prostrate with weeping.
  4Heshbon and Elealeh cry out,
   their voices are heard all the way to Jahaz.
  Therefore the armed men of Moab cry out,
   and their hearts are faint.

  5My heart cries out over Moab;
   her fugitives flee as far as Zoar,
   as far as Eglath Shelishiyah.
  They go up the hill to Luhith,
   weeping as they go;
  on the road to Horonaim
   they lament their destruction.
  6The waters of Nimrim are dried up
   and the grass is withered;
  the vegetation is gone
   and nothing green is left.
  7So the wealth they have acquired and stored up
   they carry away over the Ravine of the Poplars.
  8Their outcry echoes along the border of Moab;
   their wailing reaches as far as Eglaim,
   their lamentation as far as Beer Elim.
  9The waters of Dimon are full of blood,
   but I will bring still more upon Dimon
  a lion upon the fugitives of Moab
   and upon those who remain in the land.