Gióp tỏ rằng chỉ muốn thưa cùng một mình Đức Chúa Trời
1 Nầy, mắt ta đã thấy các điều đó, Tai ta có nghe và hiểu đến. 2 Điều gì các ngươi biết, ta cũng biết với; Ta chẳng kém hơn các ngươi đâu.
3 Song ta muốn thưa với Đấng Toàn năng, Ước ao biện luận cùng Đức Chúa Trời: 4 Còn các ngươi là kẻ đúc rèn lời dối trá; Thảy đều là thầy thuốc không ra gì hết. 5 Chớ chi các ngươi nín lặng! Đó sẽ là sự khôn ngoan của các ngươi. 6 Vậy, hãy nghe lời biện luận ta, Khá chăm chỉ về lẽ đối nại của miệng ta. 7 Có phải các ngươi dám nói lời bất công với Đức Chúa Trời chăng? Các ngươi há sẽ nói điều dối trá vì Ngài sao? 8 Các ngươi há muốn tây vị Đức Chúa Trời, Và cãi lẽ cho Ngài sao? 9 Nếu Ngài dò xét lòng các ngươi, các ngươi vừa ý điều đó sao? Các ngươi há muốn phỉnh gạt Ngài như phỉnh gạt loài người sao? 10 Quả thật Ngài sẽ trách phạt các ngươi. Nếu các ngươi lén tây vị người. 11 Chớ thì sự oai nghi Ngài sẽ chẳng khiến các ngươi bối rối sao? Sự hoảng kinh Ngài há sẽ chẳng giáng trên các ngươi ư, 12 Châm-ngôn của các ngươi chỉ như châm ngôn tro bụi; Những thành lũy của các ngươi thật là thành lũy bùn đất,
13 Vậy, hãy nín đi, khá lìa khỏi ta, để ta biện luận, Mặc dầu xảy đến cho ta điều gì. 14 Cớ sao ta lấy răng cắn thịt mình⚓ Và liều sanh mạng mình? 15 Dẫu Chúa giết ta, ta cũng còn nhờ cậy nơi Ngài; Nhưng ta sẽ binh vực tánh hạnh ta trước mặt Ngài. 16 Chánh điều đó sẽ là sự cứu rỗi ta; Vì một kẻ vô đạo chẳng được đến trước mặt Chúa. 17 Hãy nghe kỹ càng các lời ta, Lời trần cáo ta khá lọt vào tai các ngươi! 18 Kìa, ta đã bày tỏ việc cáo tụng ta, Ta biết ta sẽ được xưng công bình. 19 Có ai sẽ tranh luận với ta chăng? Ví bằng ta nín lặng, quả ta tắt hơi.
20 Có hai điều cầu xin Chúa chớ làm cho tôi, Thì tôi sẽ không ẩn mình tôi khỏi mặt Chúa: 21 Xin Chúa rút tay Chúa khỏi mình tôi, Và sự hoảng kinh của Chúa chớ làm bối rối tôi nữa. 22 Đoạn, hãy gọi tôi, tôi sẽ thưa lại, Hoặc, tôi nói, thì Chúa sẽ trả lời cho tôi. 23 Số gian ác và tội lỗi tôi bao nhiêu? Cầu Chúa cho tôi biết sự phạm luật và tội lỗi tôi. 24 Nhân sao Chúa giấu mặt Chúa, Và cầm bằng tôi là kẻ cừu địch Chúa? 25 Chúa há muốn khiến kinh hãi chiếc lá bị gió đưa đi, Và đuổi theo cộng rạ khô sao? 26 Vì Chúa làm cho tôi bị điều cay đắng, Và khiến cho tôi gánh các tội ác phạm lúc thanh niên. 27 Đặt chân tôi trong xiềng tỏa, Xét các đường lối tôi, Và ghi ranh hạng chung quanh bước chân tôi,⚓ 28 Còn tôi bị bể nát ra như vật mục, Như một cái áo bị sâu cắn nát vậy.
13
1Này, mắt tôi đã thấy mọi điều ấy. Tai đã nghe, và trí hiểu rõ ràng. 2Điều các bạn biết, tôi cũng tỏ tường, So sánh ra, tôi chẳng hề thua kém. 3Nhưng tôi muốn trình lên Thượng Đế Dâng cho Đấng Toàn năng lý đoán tôi. 4Tôi đã chán lời giả nghĩa giả nhân, Của các anh, hạng lang băm vô dụng. 5Xin các bạn lặng im, đừng mở miệng Để tỏ mình còn đôi chút khôn ngoan. 6Tôi lập luận, xin các bạn lắng tai, Chú ý nghe lời tôi tự bào chữa. 7Các bạn dám thêu dệt lời Thượng Đế, Cứ bịa đặt lời Ngài phán dạy sao? 8Các bạn tự đứng về phe Thượng Đế, Cố công tìm lời bào chữa cho Ngài? 9Bạn tính sao, khi Ngài vạch mưu gian? Gạt loài người, nhưng sao lừa được Chúa? 10Đương nhiên Ngài sẽ ra tay trừng phạt Nếu bạn cứ biện hộ gian cho Ngài. 11Uy nghiêm Ngài, các bạn không khiếp sợ, Không bao giờ biết tán đởm kinh tâm? 12Danh ngôn các bạn khác gì tro bụi Lý luận bào chữa giòn như đất sét! 13Xin im lặng, cho tôi lên tiếng, Cho tôi tự do bày tỏ nỗi niềm. 14Sao tôi liều mạng làm việc tày trời Nói thẳng băng mọi điều tôi suy nghĩ? 15Dù Chúa giết tôi, tôi vẫn còn hy vọng, Trước mặt Ngài vẫn trình dâng lý lẽ. 16Dù thế nào, tồi vẫn còn có Chúa, Kẻ vô đạo đâu dám đến gần Ngài. 17Xin lắng nghe những lời tôi sắp nói Xin cho tư tưởng này lọt vào tai 18Khi sắp xếp lý luận cho mạch lạc, Tôi thấy rõ ràng tôi được trắng án. 19Nếu ai quyết chống lại tôi, Tôi chỉ còn lặng im chịu chết. 20Có hai điều cầu xin Thượng Đế, Con sẽ thôi không trốn tránh Ngài; 21Xin Chúa ngưng bàn tay hành hạ, Và đừng gieo kinh hãi triền miên. 22Bấy giờ Chúa gọi, con xin thưa, Khi con lên tiếng, Chúa trả lời. 23Con đã phạm bao nhiêu lỗi lầm, gian ác? Xin cho con biết vi phạm và tội lỗi⚓ con. 24Sao Chúa phải ẩn mặt, Kể con như thù nghịch, 25Khủng bố con như chiếc lá trước cuồng phong, Đuổi bắt con chẳng khác cọng rơm khô? 26Chúa đã viết cáo trạng, Buộc tội con bằng lời cay đắng, Bắt con hứng chịu hết hậu quả Của tội con phạm từ thuở ấu thơ. 27Chúa cũng đặt chân con vào xiềng, Theo dõi con đường đi nước bước, Định cho con giới hạn sãi chân. 28Người⚓ tiêu hao như cây mục nát, Như chiếc áo mối ăn, xơ xác rã rời!