16

Gióp đáp rằng chẳng phải nhờ lời nói mà người ta tiếp đỡ được một sự đau đớn như của mình

1 Gióp đáp rằng:
2 Ta thường nghe nhiều lời giảng luận như vậy;
 Các ngươi hết thảy đều là kẻ an ủi bực bội.
3 Các lời hư không nầy há chẳng hề hết sao?
 Điều thúc giục ngươi đáp lời là gì?
4 Ta cũng dễ nói được như các ngươi nói;
 Nếu linh hồn các ngươi thế cho linh hồn ta,
 Tất ta cũng sẽ kể thêm lời trách các ngươi,
 Và lắc đầu về các ngươi.
5 Nhưng ta sẽ lấy miệng ta giục lòng các ngươi mạnh mẽ,
 Lời an ủi của môi ta sẽ giảm bớt nơi đau đớn các ngươi.

6 Dẫu ta nói, đau đớn ta không được bớt;
 Tuy ta nín lặng, nó lìa khỏi ta đâu?
7 Nhưng bây giờ, Đức Chúa Trời khiến ta mệt mỏi:…
 Chúa đã tàn hại hết nhà của tôi.
8 Chúa đã làm tôi đầy nhăn nhíu, ấy làm chứng đối nghịch cùng tôi;
 Sự ốm yếu tôi dấy nghịch cùng tôi, cáo kiện tôi tại ngay mặt tôi.
9 Trong cơn thạnh nộ người xé tôi và bắt bớ tôi;
 Người nghiến răng nghịch tôi,
 Kẻ cừu địch tôi trừng ngó tôi,
10 Chúng há miệng nghịch tôi,
 Vả má tôi cách khinh thị;
 Chúng hiệp nhau hãm đánh tôi.
11 Đức Chúa Trời đã phó tôi cho kẻ vô đạo,
 Trao tôi vào tay kẻ gian ác.

12 Tôi xưa bình tịnh, Ngài bèn tàn hại tôi;
 Ngài có nắm cổ tôi, và bể nát tôi,
 Cũng đặt tôi làm tấm bia cho Ngài.
13 Các mũi tên Ngài vây phủ tôi,
 Ngài bắn lưng hông tôi, không thương tiếc,
 Đổ mặt tôi xuống đất.
14 Ngài làm cho tôi bị thương tích nầy trên thương tích kia,
 Xông vào tôi như một kẻ mạnh bạo.
15 Tôi đã may cái bao trên da tôi,
 Tôi hạ mặt tôi xuống bụi đất.
16 Mặt tôi sưng đỏ lên vì cớ khóc,
 Bóng sự chết ở nơi mí mắt tôi;
17 Mặc dầu tại trong tay tôi không có sự hung dữ,
 Và lời cầu nguyện tôi vốn tinh sạch.

18 Ôi đất, chớ lấp huyết ta!
 Ước gì tiếng than kêu tôi không có chỗ ngưng lại!
19 Chánh giờ nầy, Đấng chứng tôi ở trên trời,
 Và Đấng bảo lãnh cho tôi ở tại nơi cao.
20 Các bạn hữu tôi nhạo báng tôi…
 Còn tôi hướng về Đức Chúa Trời mà khóc,
21 Để Ngài phân xử giữa loài người và Đức Chúa Trời,
 Giữa con cái loài người và đồng loại nó!
22 Vì ít số năm còn phải đến.
 Rồi tôi sẽ đi con đường mà tôi chẳng hề trở lại.

16

Yôb

1Giŏng anŭn, Yôb pơhiăp dơ̆ng tui anai:
  2“Kâo hơmâo hơmư̆ laih mơnuih mơnam pơhiăp kar hăng anai hlâo adih;
   ƀing gih ƀu djru kâo ôh, samơ̆ jai pơtơnap kâo lu hloh dơ̆ng!
  3Ƀing gih anăm pơhiăp đôč đač dơ̆ng tah!
   Kâo ƀu hơmâo ngă hơget ôh kơ ƀing gih tơl ƀing gih kiăng pơgăl nanao.
  4Kâo ăt dưi pơhiăp kar hăng ƀing gih mơ̆n,
   tơdah ƀing gih jing kâo laih anŭn kâo jing ƀing gih;
  kâo ăt dưi pơhiăp pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ƀing gih
   laih anŭn tơtăh akŏ kâo kiăng klao kơ ƀing gih yơh.
  5Samơ̆ kâo gir biă mă yơh kiăng kơ pơđu̱r pơkơjăp ƀing gih;
   kâo či pơhiăp pơalum ƀing gih kiăng kơ pơhrŏ hĭ tơlơi tơnap gih.

  6“Samơ̆ tơdah kâo pơhiăp, tơlơi kâo ruă ƀu plai hĭ ôh;
   tơdah kâo ƀu pơhiăp ôh, tơlơi ruă kâo ăt kŏn hrŏ hĭ lơi.
  7Sĭt yơh, Ơ Ơi Adai hơi, Ih hơmâo pơtơdu hĭ laih kâo;
   Ih hơmâo pơrai hĭ laih abih bang sang anŏ kâo.
  8Ih hơmâo hret hĭ klĭ kâo laih anŭn tơlơi anŭn jing kar hăng sa čô mơnuih ngă gơ̆ng jơlan pơkơdơ̆ng glaĭ hăng kâo yơh.
   Ƀing arăng ăt pơmĭn kơ tơlơi kâo tŭ hret hĭ jing tơlơi pơrơđah kơ tơlơi kâo jing mơnuih soh yơh.
  9Kar hăng hlô mơnơ̆ng kheñ đet yơh Ơi Adai hơmâo hek hĭ laih kâo;
   Ñu kĕ tơgơi Ñu ƀơi kâo yuakơ Ñu pơrơmut kơ kâo,
   laih anŭn kar hăng pô rŏh ayăt yơh Ñu hil lăng gle̱ng ƀơi kâo.
  10Ƀing mơnuih ha̱ amăng bah djik djak kơ kâo;
   ƀing gơñu păh meng kâo hăng tơlơi klao djik
   laih anŭn ƀing gơñu pơkra mơneč hăng tơdruă kiăng kơ kơsung blah kâo.
  11Ơi Adai hơmâo jao hĭ laih kâo kơ ƀing mơnuih sat ƀai
   laih anŭn glŏm hĭ laih kâo kiăng kơ tŭ tơnap tap mơ̆ng ƀing mơnuih soh sat.
  12Hlâo adih kâo dŏ rơnŭk rơnua, samơ̆ Ñu pơrăm hĭ kâo;
   Ñu păn mă kâo ƀơi tơkuai laih anŭn pơphač hĭ kâo.
   Ñu pơdơ̆ng đĭ kâo kar hăng anih kơñăm Ñu;
  13khul ƀrŏm hraŏ Ñu pŏr jum dar kâo.
   Ñu pơnăh boh ƀlĕh kâo, ƀu hơmâo tơlơi pap ôh
   laih anŭn pơhŏk trŭn hĭ phĭ̱ kâo ƀơi lŏn.
  14Ñu pơrơka hĭ kâo nanao;
   Ñu kơsung blah kâo kar hăng sa čô tơhan khĭn kơtang.

  15“Kâo hơmâo sĭt hĭ laih ao tâo kiăng go̱m hĭ klĭ kâo
   laih anŭn kâo hơmâo pơtrŭn hĭ ƀô̆ mơta kâo ƀơi ƀruih lŏn.
  16Ƀô̆ mơta kâo mriah yuakơ čŏk hia,
   tơlơi brŏm brăh yơh ƀơi jum dar mơta kâo;
  17samơ̆ kâo ƀu hơmâo ngă tơlơi ƀrưh ƀai ôh
   laih anŭn kâo iâu laĭ hăng tơlơi tơpă sĭt yơh.

  18“Ơ ƀing mơnuih ƀơi lŏn tơnah, kâo kar hăng sa čô mơnuih arăng hơmâo pơdjai hĭ laih yơh;
   anăm brơi kơ hlơi pô gir pơdŏp hĭ tơlơi soh sat anŭn ôh!
  19Mông anai yơh Pô gơ̆ng jơlan kâo dŏ amăng adai adih.
   Pô pơgăl brơi kơ kâo dŏ pơ anih glông.
  20Ƀing gơyut gơyâo kâo klao djik kơ kâo;
   samơ̆ kâo hia lăng nao pơ Ơi Adai yơh;
  21kâo kwưh kiăng kơ tơlơi kâo hơmâo hlơi pô či iâu laĭ kơ Ơi Adai pơala brơi kơ kâo,
   hrup hăng sa čô kwưh rơkâo brơi kơ gơyut gơyâo ñu yơh.

  22“Dŏ kơnơ̆ng ƀiă thŭn dơ̆ng kâo či djai hĭ yơh,
   laih anŭn kâo či nao laih anŭn ƀu či wơ̆t glaĭ dơ̆ng tah.