21

Gióp luận đáp số phận của kẻ ác

1 Gióp đáp rằng:
2 Hãy nghe kỹ càng lời giảng luận tôi;
 Thì điều đó sẽ thế cho sự an ủi của các bạn.
3 Hãy nhịn nhục tôi, để tôi nói:
 Sau khi tôi đã nói, các bạn hãy cứ nhạo báng đi.
4 Còn về phần tôi, than van tôi há hướng về loài người sao?
 Nhân sao trí tôi không hết nhịn nhục?
5 Hãy xem xét tôi, và lấy làm lạ;
 Khá lấy tay bụm miệng mình.
6 Khi nào tôi nhớ lại, tôi bèn bị kinh hoảng,
 Rởn óc cả và thịt tôi.
7 Cớ sao kẻ gian ác sống,
 Trở nên già cả và quyền thế cường thạnh?
8 Dòng dõi chúng nó thành lập có mắt chúng nó thấy,
 Và con cháu họ ở trước mặt họ.
9 Nhà của chúng nó được bình an, không sợ gì,
 Roi của Đức Chúa Trời chẳng đánh mình chúng nó.
10 Bò đực chúng nó sanh sản không hề thiếu kém,
 Bò cái họ sanh đẻ không có sảo.
11 Chúng nó cho các đứa trẻ mình đi ra như một bầy chiên,
 Và con cái họ giỡn chơi nhau.
12 Hát múa theo tiếng trống nhỏ và đàn cầm,
 Và vui mừng theo tiếng kèn sáo.
13 Chúng nó may mắn trải qua các ngày đời mình,
 Rồi bỗng chốc sa xuống âm phủ.
14 Chúng nó nói với Đức Chúa Trời rằng: “Ngài hãy lìa xa chúng tôi,
 Vì chúng tôi không muốn biết đạo của Ngài.”
15 Đấng Toàn năng là chi, mà chúng tôi phải phục sự Ngài?
 Nếu chúng tôi cầu khẩn Ngài thì được ích gì?
16 Kìa sự may mắn chúng nó chẳng ở nơi tay chúng nó:
 Các mưu chước kẻ ác cách xa tôi.

17 Cái đèn kẻ ác tắt,
 Tai họa giáng trên chúng nó,
 Vả trong cơn thạnh nộ, Đức Chúa Trời phân phát đau đớn cho chúng nó,
 Điều đó há có thường xảy đến sao?
18 Há năng xảy ra chúng nó phải như rơm trước gió,
 Như trấu bị bão cất đi sao?
19 Các bạn nói rằng: Đức Chúa Trời dành sự hình phạt về hung ác nó cho con cái nó.
 Đức Chúa Trời khá báo cho chính mình nó, để nó biết:
20 Khá chính con mắt hắn xem thấy điều hư hoại mình,
 Và uống được sự thạnh nộ của Đấng Toàn năng.
21 Vì khi số ngày định cho nó đã hết rồi,
 Nó nào kể chi đến gia quyến sau nó?

22 Đức Chúa Trời xét đoán những người cao vị;
 Vậy, người ta há sẽ dạy tri thức cho Ngài sao?
23 Kẻ nầy thác giữa chừng mạnh mẽ,
 Được thanh nhàn và bình an mọi bề;
24 Hai bình người đầy sữa,
 Và tủy xương người nhuần đượm.
25 Kẻ khác lại chết giữa chừng cay đắng linh hồn,
 Chẳng hề được nếm điều phước hạnh gì hết.
26 Cả hai đều nằm chung trong bụi đất,
 Giòi sâu che lấp họ.
27 Nầy, tôi biết ý tưởng các bạn,
 Cùng các mưu kế các bạn toan dùng đặng tàn hại tôi.
28 Vì các bạn nói rằng: “Nhà kẻ cường bạo ở đâu?
 Trại kẻ ác ở nơi nào?”
29 Chớ thì các bạn chẳng hề hỏi khách qua đường sao?
 Há chẳng nhờ chứng cớ của họ mà nhìn biết rằng,
30 Trong ngày tai họa, kẻ hung ác được khỏi,
 Và trong ngày thạnh nộ, nó được thoát?
31 Tại trước mặt hắn, ai dám trách hắn vì tánh hạnh hắn?
 Ai sẽ báo ứng điều hắn đã làm?
32 Nó sẽ được đưa đến huyệt mả,
 Và người ta sẽ canh giữ phần mộ nó.
33 Các cục đất của trũng lấy làm êm dịu cho nó;
 Mọi người đều đi noi theo,
 Và kẻ đi trước thì vô số.
34 Vậy, sao các bạn an ủi tôi vô ích dường ấy?
 Vì những câu đáp của các bạn chỉ còn sự bất trung mà thôi.

21

Yôb

1Giŏng anŭn, Yôb laĭ dơ̆ng tui anai,
  2“Hơmư̆ pơñen bĕ kơ khul boh hiăp kâo;
   brơi bĕ tơlơi anai jing hĭ tơlơi pơjuh alum ƀing gih pha brơi kơ kâo.
  3Kơčăng hơmư̆ kâo bĕ tơdang kâo pơhiăp,
   laih anŭn tơdơi kơ kâo hơmâo pơhiăp laih, djik bĕ tơdah ƀing gih kiăng.

  4“Kâo ƀu pơhiăp brŏk ƀuăh kơ mơnuih mơnam ôh!
   Anŭn yơh yua hơget kâo ƀu anăm ư̆ añ dơ̆ng tah.
  5Lăng bĕ ƀơi kâo laih anŭn dŏ kơtuă,
   laih anŭn ƀing gih khŏm anăm pơhiăp dơ̆ng tah.
  6Tơdang kâo pơmĭn kơ tơlơi hơmâo truh laih kơ kâo, kâo huĭ bra̱l;
   kâo huĭ bra̱l biă mă tơl abih drơi jan kâo huĭ tơtư̆ yơh.
  7Yua hơget Ơi Adai brơi kơ mơnuih sat ƀai ăt dŏ so̱t,
   jing dŏ hơdip truh kơ thŭn tha laih anŭn hơmâo tơlơi dưi kơtang hloh dơ̆ng lĕ?
  8Ƀing gơñu ƀuh ƀing ană bă gơñu hơdip jum dar gơñu
   laih anŭn ƀing ană tơčô gơñu ƀơi anăp mơta gơñu.
  9Khul pưk sang gơñu dŏ rơnŭk hơđơ̆ng tui anŭn ƀing gơñu ƀu huĭ hyưt ôh;
   laih anŭn Yahweh ƀu pơkơhma̱l hĭ ƀing gơñu ôh.
  10Khul rơmô tơno gơñu ƀu kơƀah ôh kơ tơlơi pơhlôm;
   khul rơmô ania gơñu tŭh ană ƀu lê̆ djai hĭ ôh.
  11Ƀing ană bă gơñu ngui mơak mơai kar hăng tơpul triu bơbe;
   ƀing ană bă gơñu kơplŏng ngui hăng tơdruă yơh.
  12Ƀing gơñu adoh suang tui hăng ayŭ hơgơ̆r bŏ laih anŭn go̱ng trưng;
   ƀing gơñu hơ̆k kơdơ̆k tui hăng dơnai đing klơt.
  13Ƀing amĭ ama gơñu jing pơdrŏng amăng abih bang khul hrơi ƀing gơñu dŏ hơdip,
   laih anŭn ăt amăng tơlơi rơnŭk rơnua mơ̆n, ƀing gơñu trŭn nao pơ anih ƀing djai Seôl.
  14Samơ̆ ƀing gơñu laĭ kơ Ơi Adai, ‘Đuaĭ bĕ mơ̆ng ƀing gơmơi!
   Ƀing gơmơi ƀu amoaih kiăng đuaĭ tui khul jơlan Ih ôh.
  15Pô Dưi Kơtang ƀu djơ̆ Pô kơ ƀing gơmơi khŏm bon kơkuh pơpŭ kơ Ñu yơh!
   Ƀing gơmơi ƀu hơmâo tơlơi tŭ yua ôh tơdang gơmơi iâu laĭ kơ Ñu!’
  16Samơ̆ ƀing gơñu ƀu thâo git gai mŭk dram gơñu ôh;
   hơnŭn yơh, sĭt kâo ƀu či đuaĭ tui tơlơi djru pơmĭn mơnuih sat ƀai ôh.

  17“Samơ̆ mơnuih sat ƀai ƀu juăt djai hĭ hlâo kơ ƀing gơñu jing tha ôh.
   Rĭm ƀing gơñu juăt bưp tơlơi răm rai mơ̆?
   Ơi Adai ƀu jing hĭ hil nač laih anŭn pơkơhma̱l hĭ mơnuih sat ƀai
  18kiăng kơ Ñu ngă kơ ƀing gơñu kar hăng adrăng pơdai angĭn pưh pơđuaĭ hĭ,
   laih anŭn kar hăng angĭn rơbŭ hơkruăh pưh pơđuaĭ hĭ hơkam yơh.
  19Ƀing gih laĭ tui anai, ‘Ơi Adai pơkơhma̱l hĭ ƀing ană bă mơnuih sat ƀai.’
   Rơkâo bĕ Ơi Adai pơkơhma̱l hĭ pô ama anŭn,
   tui anŭn ñu či thâo krăn yơh tơlơi anŭn!
  20Brơi bĕ mơnuih sat ƀai anŭn mưn tŭ tơlơi tŭ răm rai;
   brơi bĕ Pô Dưi Kơtang hil nač ngă kơ ñu tŭ tơlơi tơnap tap.
  21Ñu ƀu či ƀlơ̆ng kơ tơlơi sang anŏ ñu ôh jing sang anŏ ñu pioh glaĭ
   tơdang ñu ƀu hơdip dơ̆ng tah.
  22Ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi pơtô kơ Ơi Adai kiăng kơ thâo pơmĭn,
   yuakơ Ơi Adai ăt wai lăng ƀing mă bruă kơ Ñu amăng anih adai adih mơ̆n.
  23Hơmâo mơnuih djai amăng tơlơi hiam drơi jan,
   rơnŭk rơnua hlo̱m ƀo̱m laih anŭn ƀu huĭ hơget ôh,
  24drơi jan ñu hiam rơmŏng yua mơ̆ng ƀơ̆ng huă jơma̱n,
   khul tơlang ñu ăt hiam tơpă kar hăng thŭn dŏ hlak ai.
  25Mơnuih pơkŏn dơ̆ng djai hĭ ƀu hơmâo tơlơi mơak ôh,
   jing ƀu či hơ̆k mơak ôh kơ tơlơi khul gơnam hiam klă.
  26Abih dua ƀing mơnuih anŭn či djai hĭ laih anŭn drơi jan gơñu či đih amăng ƀruih lŏn,
   laih anŭn hlăt yơh go̱m abih dua gơñu yơh.

  27“Kâo thâo rơđah biă mă yơh tơlơi ƀing gih pơmĭn,
   ƀing gih pơkra hơdră mơneč kiăng kơ pơrăm hĭ kâo.
  28Ƀing gih laĭ tui anai, ‘Ră anai pơpă sang pô khua sat ƀai lĕ?
   Laih anŭn pơpă sang khăn jing anih mơnuih sat ƀai anŭn dŏ lĕ?’
  29Ƀing gih khŏm tơña kơ ƀing sĭ mơnia jing ƀing rơbat hyu ƀơi khul jơlan.
   Tui anŭn, ƀing gih či thâo yơh tơlơi ƀing gơñu pơruai glaĭ.
  30Ƀơi hrơi tơdang Ơi Adai hil kơ mơnuih mơnam laih anŭn pơkơhma̱l hĭ ƀing gơñu,
   mơnuih sat ƀai anŭn yơh jing pô juăt tơklaih hĭ.
  31Ƀu hơmâo hlơi pô ôh či phŏng kơđi mơnuih sat ƀai kơ hơget tơlơi ñu hơmâo ngă laih ƀơi anăp mơta ñu.
   Ƀu hơmâo hlơi pô ôh či ngă glaĭ kơ mơnuih sat ƀai kơ hơget tơlơi ñu hơmâo ngă laih yơh.
  32Arăng či čơkŭng drơi jan nao pơ anih pơsat,
   laih anŭn gak wai pơsat ñu anŭn.
  33Tơnah amăng anih pơsat jing rơmuăn hăng rơiêŭ kơ atâo ñu,
   abih bang mơnuih le̱ng kơ đuaĭ tui atâo anŭn soh sel,
   laih anŭn ƀing nao hlâo kơ atâo anŭn lu biă mă yơh.

  34“Hơnŭn yơh, ƀing gih ƀu dưi pơjuh pơalum kâo hăng khul tơlơi pơhiăp đôč đač gih.
   Abih bang tơlơi ƀing gih hơmâo pơhiăp laih kơ kâo jing tơlơi ƀu sĭt ôh.”