21

Gióp luận đáp số phận của kẻ ác

1 Gióp đáp rằng:
2 Hãy nghe kỹ càng lời giảng luận tôi;
 Thì điều đó sẽ thế cho sự an ủi của các bạn.
3 Hãy nhịn nhục tôi, để tôi nói:
 Sau khi tôi đã nói, các bạn hãy cứ nhạo báng đi.
4 Còn về phần tôi, than van tôi há hướng về loài người sao?
 Nhân sao trí tôi không hết nhịn nhục?
5 Hãy xem xét tôi, và lấy làm lạ;
 Khá lấy tay bụm miệng mình.
6 Khi nào tôi nhớ lại, tôi bèn bị kinh hoảng,
 Rởn óc cả và thịt tôi.
7 Cớ sao kẻ gian ác sống,
 Trở nên già cả và quyền thế cường thạnh?
8 Dòng dõi chúng nó thành lập có mắt chúng nó thấy,
 Và con cháu họ ở trước mặt họ.
9 Nhà của chúng nó được bình an, không sợ gì,
 Roi của Đức Chúa Trời chẳng đánh mình chúng nó.
10 Bò đực chúng nó sanh sản không hề thiếu kém,
 Bò cái họ sanh đẻ không có sảo.
11 Chúng nó cho các đứa trẻ mình đi ra như một bầy chiên,
 Và con cái họ giỡn chơi nhau.
12 Hát múa theo tiếng trống nhỏ và đàn cầm,
 Và vui mừng theo tiếng kèn sáo.
13 Chúng nó may mắn trải qua các ngày đời mình,
 Rồi bỗng chốc sa xuống âm phủ.
14 Chúng nó nói với Đức Chúa Trời rằng: “Ngài hãy lìa xa chúng tôi,
 Vì chúng tôi không muốn biết đạo của Ngài.”
15 Đấng Toàn năng là chi, mà chúng tôi phải phục sự Ngài?
 Nếu chúng tôi cầu khẩn Ngài thì được ích gì?
16 Kìa sự may mắn chúng nó chẳng ở nơi tay chúng nó:
 Các mưu chước kẻ ác cách xa tôi.

17 Cái đèn kẻ ác tắt,
 Tai họa giáng trên chúng nó,
 Vả trong cơn thạnh nộ, Đức Chúa Trời phân phát đau đớn cho chúng nó,
 Điều đó há có thường xảy đến sao?
18 Há năng xảy ra chúng nó phải như rơm trước gió,
 Như trấu bị bão cất đi sao?
19 Các bạn nói rằng: Đức Chúa Trời dành sự hình phạt về hung ác nó cho con cái nó.
 Đức Chúa Trời khá báo cho chính mình nó, để nó biết:
20 Khá chính con mắt hắn xem thấy điều hư hoại mình,
 Và uống được sự thạnh nộ của Đấng Toàn năng.
21 Vì khi số ngày định cho nó đã hết rồi,
 Nó nào kể chi đến gia quyến sau nó?

22 Đức Chúa Trời xét đoán những người cao vị;
 Vậy, người ta há sẽ dạy tri thức cho Ngài sao?
23 Kẻ nầy thác giữa chừng mạnh mẽ,
 Được thanh nhàn và bình an mọi bề;
24 Hai bình người đầy sữa,
 Và tủy xương người nhuần đượm.
25 Kẻ khác lại chết giữa chừng cay đắng linh hồn,
 Chẳng hề được nếm điều phước hạnh gì hết.
26 Cả hai đều nằm chung trong bụi đất,
 Giòi sâu che lấp họ.
27 Nầy, tôi biết ý tưởng các bạn,
 Cùng các mưu kế các bạn toan dùng đặng tàn hại tôi.
28 Vì các bạn nói rằng: “Nhà kẻ cường bạo ở đâu?
 Trại kẻ ác ở nơi nào?”
29 Chớ thì các bạn chẳng hề hỏi khách qua đường sao?
 Há chẳng nhờ chứng cớ của họ mà nhìn biết rằng,
30 Trong ngày tai họa, kẻ hung ác được khỏi,
 Và trong ngày thạnh nộ, nó được thoát?
31 Tại trước mặt hắn, ai dám trách hắn vì tánh hạnh hắn?
 Ai sẽ báo ứng điều hắn đã làm?
32 Nó sẽ được đưa đến huyệt mả,
 Và người ta sẽ canh giữ phần mộ nó.
33 Các cục đất của trũng lấy làm êm dịu cho nó;
 Mọi người đều đi noi theo,
 Và kẻ đi trước thì vô số.
34 Vậy, sao các bạn an ủi tôi vô ích dường ấy?
 Vì những câu đáp của các bạn chỉ còn sự bất trung mà thôi.

21

Y-Yôp Hưn Bi Sĭt Klei Phung Ƀai Čăt Đĭ

1Y-Yôp lŏ wĭt lač:
  2“Hmư̆ bi nik kơ klei kâo blŭ,
   leh anăn brei klei anăn jing klei diih bi juh kâo.
  3Gĭr hŏng kâo, leh anăn kâo srăng blŭ,
   leh kâo blŭ, lŏ mưč bĕ.
  4Bi kâo dê, klei kâo blŭ dŭñ dŭñ bi kdơ̆ng hŏng mnuih mơ̆?
   Ya ngă kâo amâo dưi gĭr lĕ?
  5Dlăng kơ kâo, leh anăn bi kngăr bĕ,
   leh anăn đăm lŏ blŭ ôh.
  6Tơdah kâo mĭn kơ klei anăn kâo huĭ êdi,
   leh anăn asei mlei kâo ktư̆ yơ̆ng.
  7Si ngă phung ƀai dôk hdĭp
   tơl truh kơ mduôn, leh anăn đĭ kyar?
  8Phung anak diñu jing kjăp ti anăp diñu,
   wăt phung anak čô čĕ diñu mơh.
  9Sang diñu dôk hơĭt amâo mâo klei bi huĭ ôh,
   giê hnuăt Aê Diê amâo tuôm čăm diñu ôh.
  10Êmô knô diñu bi drue amâo kƀah ôh;
   êmô ana diñu mđai, leh anăn amâo mplĕ ôh.
  11Diñu mâo phung hđeh êlăk êngŭm msĕ si êmô biăp,
   leh anăn phung anak diñu kdŏ mmuñ mơak mñai.
  12Diñu mmuñ hŏng asăp hgơr leh anăn brô̆,
   leh anăn hơ̆k mơak hŏng asăp đĭng kliă.
  13Diñu dôk hdĭp hlăm klei čăt đĭ,
   leh anăn truh nao kơ Ƀuôn Phung Djiê hŏng klei êđăp ênang.
  14Diñu lač kơ Aê Diê, ‘Đuĕ bĕ mơ̆ng hmei!
   Hmei amâo čiăng thâo kơ êlan ih ôh.
  15Ya Pô Mâo Jih Klei Myang jing tơl drei srăng mă bruă kơ ñu?
   leh anăn ya boh tŭ dưn drei mâo tơdah drei wah lač kơ ñu?’
  16Nĕ anei, amâo djŏ hĕ diñu čăt đĭ tui si kngan diñu pô?
   Ƀiădah kâo amâo tui hlue ôh klei phung ƀai kčĕ.

  17Djŏ mơ̆ jêñ jêñ arăng bi ram hĕ pui kđen diñu?
   Djŏ mơ̆ klei knap mñai truh kơ diñu?
   Djŏ mơ̆ klei Aê Diê bi truh klei ruă êjai ñu ngêñ?
  18Djŏ mơ̆ diñu jing msĕ si adrăng ti anăp angĭn,
   leh anăn msĕ si kam angĭn êbŭ kpuh mđuĕ?
  19Diih lač, ‘Aê Diê mkăm klei wê diñu bi lĕ kơ phung anak diñu.’
   Brei Aê Diê bi wĭt klei anăn kơ diñu pô,
   čiăng kơ diñu dưi thâo klei anăn.
  20Brei ală diñu pô ƀuh klei bi rai truh kơ diñu,
   leh anăn brei diñu mnăm klei Pô Mâo Jih Klei Myang ngêñ.
  21Kyuadah ya diñu uêñ kơ phung anak diñu êdei kơ diñu,
   tơdah mlan diñu dôk hdĭp ruê̆ leh?
  22Mâo mơ̆ pô mtô kơ Aê Diê klei thâo săng,
   kyuadah Aê Diê yơh phat kđi phung dôk ti dlông?
  23Sa čô djiê êjai ăt dôk ktang asei mlei,
   mâo klei êđăp ênang leh anăn hơĭt mđao,
  24asei mlei ñu bŏ êmŏng
   leh anăn klang ñu bŏ hŏng êa hdĭp.
  25Sa čô mkăn djiê hŏng ai tiê ênguôt ktrŏ,
   amâo tuôm djiêl klei jăk ôh.
  26Jih dua digơ̆ dôk hlăm msat sơăi,
   leh anăn hluăt ƀơ̆ng digơ̆.

  27Nĕ anei, kâo thâo klei diih mĭn,
   leh anăn klei diih čiăng ngă jhat kơ kâo.
  28Kyuadah diih lač, ‘Ti anôk sang anak mtao?
   Ti anôk sang čhiăm pô ƀai dôk leh?’
  29Diih amâo tuôm êmuh hĕ kơ phung hiu ti êlan,
   leh anăn diih amâo tŭ ôh klei digơ̆ hưn
  30kơ klei mnuih ƀai tlaih hlăm hruê mâo klei jŭ jhat,
   kơ klei gơ̆ mâo klei dŏng hlăm hruê mâo klei ngêñ?
  31Hlei pô srăng ƀuah klei soh gơ̆ ti anăp ƀô̆ mta gơ̆,
   leh anăn hlei pô srăng bi wĭt klei djŏ tui si gơ̆ ngă leh?
  32Arăng kkung ba gơ̆ kơ msat,
   arăng gak ti msat gơ̆.
  33Klŏ lăn hlăm tlung jing mmih kơ gơ̆;
   jih jang mnuih tui hlue gơ̆,
   leh anăn phung nao êlâo kơ gơ̆ arăng amâo dưi yap ôh.
  34Snăn si ngă diih dưi bi juh kâo hŏng klei hơăi mang?
   Klei diih lŏ wĭt lač knŏng jing klei luar.”