27

Gióp quả quyết rằng kẻ ác thường không bị phạt. – Người bày tỏ sự cuối cùng buồn thảm của họ

1 Gióp tiếp nói lẽ luận cao mình, mà rằng:
2 Đức Chúa Trời đã đoạt lấy lý tôi, Đấng Toàn năng khiến linh hồn tôi bị cay đắng,
 Tôi chỉ sanh mạng của Ngài mà thề rằng:
3 Hễ hơi thở tôi còn ở mình tôi,
 Và sanh khí của Đức Chúa Trời còn trong lỗ mũi tôi,
4 Quả hẳn môi tôi sẽ chẳng nói sự gian ác,
 Lưỡi tôi cũng không giảng ra điều giả dối.
5 Khi tôi đoán xét, không thể nào cho các bạn là phải!
 Cho đến kỳ chết, tôi chẳng hề thôi quả quyết rằng tôi trọn vẹn.
6 Tôi giữ chặt sự công bình mình không rời bỏ nó;
 Trọn đời tôi, lòng tôi sẽ chẳng cáo trách tôi.

7 Ước gì cừu địch tôi bị xử như kẻ ác,
 Và kẻ dấy lên nghịch cùng tôi bị cầm như kẻ trái lẽ công bình.
8 Dẫu kẻ ác được tài sản, Đức Chúa Trời cất lấy linh hồn nó đi;
 Vậy, sự trông cậy kẻ ác là gì?
9 Khi sự hoạn nạn xảy đến cùng hắn,
 Đức Chúa Trời há sẽ nghe tiếng của hắn sao?
10 Có phải hắn sẽ tìm được sự vui sướng mình nơi Đấng Toàn năng,
 Và thường thường cầu khẩn Đức Chúa Trời sao?

11 Tôi sẽ chỉ dạy cho các bạn việc tay Đức Chúa Trời làm,
 Không giấu các bạn ý của Đấng Toàn năng.
12 Nầy, chánh các bạn đã thấy điều đó,
 Vậy, nhân sao còn có những tư tưởng hư không kia?
13 Nầy là phần mà Đức Chúa Trời định cho kẻ ác,
 Và cơ nghiệp của kẻ cường bạo nhận lãnh từ Đấng Toàn năng:
14 Nếu con cái hắn thêm nhiều, ấy để cho gươm giết;
 Còn dòng dõi hắn ắt không ăn cho no nê được.
15 Kẻ còn sống sót lại của hắn bị sự chết vùi dập,
 Và người góa bụa hắn sẽ không than khóc.
16 Dẫu hắn có thâu góp bạc tiền như cát bụi,
 Sắm sửa quần áo nhiều như bùn;
17 Thật hắn sắm sửa, song rồi ra người công bình sẽ mặc lấy,
 Còn bạc, kẻ vô tội sẽ chia nhau.
18 Người cất nhà mình như ổ sâu trùng,
 Như chòi mà người giữ vườn nho thường cất.
19 Hắn nằm xuống giàu có, song sẽ chẳng được liệm;
 Nó mở con mắt ra, bèn chẳng còn nữa.
20 Sự kinh khiếp thình lình áp vào hắn như thể nước lụt;
 Bão tố đoạt lấy hắn trong lúc ban đêm.
21 Gió đông đem hắn đi, bèn biệt mất;
 Một luồng dông lớn rứt hắn đi khỏi chỗ hắn.
22 Đức Chúa Trời giáng tai vạ trên mình hắn, chẳng thương xót lấy;
 Hắn rất muốn chạy trốn khỏi tay Ngài.
23 Người ta sẽ vỗ tay mừng về việc hắn;
 Và hút gió đuổi hắn khỏi chỗ ở của hắn.

27

1Laih anŭn Yôb ăt pơhiăp tŏ tui dơ̆ng mơ̆n tui anai:
  2“Kâo ƀuăn hăng Ơi Adai hơdip, jing Pô hơmâo ngă laih kơ kâo ƀu tơpă hơnơ̆ng ôh,
   laih anŭn kâo pơrơmut biă mă kơ tơlơi Pô Dưi Kơtang hơmâo ngă laih kơ kâo,
  3tơdang kâo ăt dŏ hơdip,
   tơdang Khua Yang bluh ayŭh ƀơi adrŏng adŭng kâo,
  4kâo ƀu či pơhiăp hơget tơlơi sat ƀai ôh,
   laih anŭn kâo ƀu či pơhiăp pơblư̆ pơƀlŏr ôh.
  5Kâo ƀu či tŭ ư ôh kơ tơlơi ƀing gih jing djơ̆ kơ tơlơi kâo,
   tơl kâo djai, kâo ƀu či laĭ ôh kơ tơlơi kâo jing soh yuakơ kâo ngă tơlơi wĕ wŏ.
  6Kâo ăt či tŏ tui yap kơ tơlơi kâo jing djơ̆ laih anŭn ƀu či pơmĭn phara ôh;
   pran jua hiam kâo ƀu či ƀuăh kơ kâo ôh amăng abih hrơi kâo dŏ hơdip.

  7“Kwưh kiăng kơ Ơi Adai pơkơhma̱l hĭ ƀing rŏh ayăt kâo kar hăng Ñu pơkơhma̱l hĭ ƀing sat ƀai,
   laih anŭn ƀing hlơi pô pơkơdơ̆ng glaĭ hăng kâo, ƀing gơñu khŏm tŭ tơnap tap kar hăng ƀing ƀu tơpă yơh!
  8Sa čô mơnuih ƀu hơmâo Ơi Adai, ñu anŭn ƀu hơmâo tơlơi čang rơmang ôh tơdang Ơi Adai pơrai hĭ ñu,
   laih anŭn ƀơi mông tơdang Ơi Adai mă pơđuaĭ hĭ tơlơi hơdip ñu.
  9Ơi Adai ƀu laĭ glaĭ kơ tơlơi ñu kwưh iâu kơ tơlơi djru ôh
   tơdang tơlơi rŭng răng truh ƀơi ñu.
  10Pô sat ƀai anŭn ƀu či hơ̆k mơak ôh amăng tơlơi kơkuh pơpŭ kơ Pô Dưi Kơtang.
   Ñu ƀu či iâu laĭ ôh kơ tơlơi kiăng kơ Ơi Adai djru kơ ñu.

  11“Kâo či pơtô brơi ƀing gih kơ tơlơi dưi mơyang Ơi Adai;
   kâo či pŏk pơblang hơget tơlơi Pô Dưi Kơtang hơmâo pơkra laih.
  12Gih pô hơmâo ƀuh laih hiư̆m Ơi Adai pơkơhma̱l hĭ ƀing mơnuih sat ƀai.
   Hơnŭn yơh, ƀing gih anăm pơhiăp hơdôm tơlơi pơhiăp ƀu tŭ yua dơ̆ng tah!

  13“Anai yơh jing bưng, Ơi Adai hơmâo pơkă brơi laih kơ mơnuih sat ƀai,
   Pô Dưi Kơtang či pơkơhma̱l hĭ mơnuih kheñ đet tui anai:
  14Wơ̆t tơdah ñu hơmâo lu ană bă, ƀing arăng či pơdjai hĭ abih bang ƀing ană ñu anŭn hăng đao gưm yơh;
   ană tơčô ñu ƀu či hơmâo djŏp gơnam ƀơ̆ng kiăng kơ ƀơ̆ng ôh.
  15Khul tơlơi kli̱n khe̱ng yơh či pơdjai hĭ ƀing hlơi pô aka ƀu djai ôh,
   laih anŭn ƀing bơnai kơmai gơñu ƀu či čŏk hia kơ ƀing gơñu ôh.
  16Wơ̆t tơdah ñu pơkom pioh amrăk ñu lu kar hăng ƀruih lŏn
   laih anŭn khul sum ao răk pioh hrup hăng pơkom lŏn kraĭ,
  17yuakơ hơget tơlơi ñu pioh lui, mơnuih tơpă hơnơ̆ng yơh či buh hơô,
   laih anŭn mơnuih ƀu soh yơh či pơpha hĭ amrăk ñu anŭn.
  18Sang ñu pơdơ̆ng đĭ jing tơdu biă mă kar hăng anih wăng wăi añĭng,
   kar hăng sa boh atông anet mơnuih wai hơma pơdơ̆ng đĭ yơh.
  19Ñu jing pơdrŏng săh tơdang ñu nao pĭt, samơ̆ ñu ƀu či jing hĭ pơdrŏng săh dơ̆ng tah;
   tơdang ñu mơdưh, abih bang tơlơi anŭn či rơngiă hĭ laih anŭn ƀu thâo ƀuh dơ̆ng tah.
  20Ñu či huĭ bra̱l kar hăng ia li̱ng yơh;
   angĭn hơkruăh či thut pơđuaĭ hĭ ñu amăng mlam.
  21Angĭn gah ngŏ̱ či thut pơđuaĭ hĭ ñu laih anŭn ñu či rơngiă hĭ yơh;
   angĭn anŭn kih huet hĭ ñu mơ̆ng anih ñu dŏ.
  22Angĭn pơweñ anŭn či thut pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ñu anŭn ƀu pơdơi ôh
   tơdang ñu anŭn gir đuaĭ kơdŏp mơ̆ng tơlơi kơtang angĭn anŭn.
  23Angĭn anŭn jing kar hăng sa čô mơnuih klao djik kơ pô anŭn
   laih anŭn pơhuĭ hĭ pô anŭn hăng dơnai hoč ngañ kơtang biă mă yơh.”