Ê-li-hu tỏ ra các sự phước hay họa do lòng thương xót của Đức Chúa Trời
1 Nhưng vậy, hỡi Gióp, xin hãy nghe diễn thuyết tôi. Khá lắng tai nghe các lời nói tôi. 2 Kìa, tôi đã mở miệng ra, Lưỡi tôi nói trong họng tôi. 3 Các lời tôi nói sẽ chiếu theo sự chánh trực của lòng tôi; Điều tôi biết lưỡi tôi sẽ nói cách thành thực. 4 Thần Đức Chúa Trời đã sáng tạo tôi, Hơi thở của Đấng Toàn năng ban cho tôi sự sống. 5 Nếu đáp được, hãy đáp lại cho tôi, Hãy đứng dậy, bày ra lời của ông tại trước mặt tôi! 6 Hãy xem, đối cùng Đức Chúa Trời tôi với ông có khác chi, Tôi cũng bởi đất bùn mà ra. 7 Sự oai nghi tôi nào sẽ làm cho ông kinh khiếp, Và quyền thế tôi sẽ chẳng đè ép ông. 8 Quả ông có nói đến tai tôi, Tôi đã nghe tiếng lời của ông nói rằng: 9 Tôi trong sạch, không có vi phạm; Tôi vô tội, và trong lòng tôi chẳng có gian ác gì. 10 Dầu vậy, Đức Chúa Trời tìm dịp đối địch tôi, Cầm tôi như kẻ thù nghịch Ngài; 11 Ngài riết chân tôi vào cùm, Và coi chừng đường lối tôi.⚓
12 Nầy, tôi muốn đáp với ông rằng trong các lời ấy ông nói vô lý; Vì Đức Chúa Trời là lớn hơn loài người. 13 Nhân sao ông tranh luận với Ngài? Ngài không bày giãi điều nào Ngài làm. 14 Vì Đức Chúa Trời phán một lần, Hoặc hai lần; nhưng người ta không để ý đến. 15 Ngài phán trong chiêm bao, trong dị tượng ban đêm, Lúc người ta ngủ mê, Nằm ngủ trên giường mình;⚓ 16 Bấy giờ Ngài mở lỗ tai loài người, Niêm phong lời giáo huấn mà Ngài dạy cho họ, 17 Hầu cho chở loài người khỏi điều họ toan làm, Và giấu họ tánh kiêu ngạo, 18 Cứu linh hồn họ khỏi cái huyệt, Và mạng sống khỏi bị gươm giết. 19 Loài người nằm trên giường mình bị đau đớn sửa phạt, Và xương cốt người hàng tranh chạm nhau mãi mãi, 20 Miệng người bèn lấy làm gớm ghiếc vật thực, Và linh hồn người ghét những đồ ăn mỹ vị. 21 Thịt người bị tiêu hao không còn thấy nữa, Và xương người, mà trước chẳng thấy được, bèn bị lộ ra. 22 Linh hồn người đến gần cái hầm, Và sự sống người xích lại kẻ giết. 23 Nếu trong một ngàn thiên sứ, có một thiên sứ làm kẻ truyền giải cho người, Để chỉ dạy người biết điều ngay thẳng cho người, 24 Ắt Đức Chúa Trời làm ơn cho người và phán rằng: “Hãy giải cứu nó khỏi bị sa xuống cái hầm; Ta đã tìm đặng giá cứu chuộc rồi” 25 Người sẽ được thẳng da mát thịt như buổi thơ ấu; Người trở lại ngày đang thì. 26 Người cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời bèn đoái thương người, Khiến người vui mừng xem thấy mặt Ngài, Và Ngài trải lại sự công bình cho người. 27 Đoạn, người đó sẽ hát trước mặt loài người, mà rằng: “Tôi đã phạm tội, làm hư hoại sự ngay thẳng, Song chẳng có ích gì cho tôi. 28 Đức Chúa Trời có giải cứu linh hồn tôi khỏi sa xuống hầm, Và sự sống tôi sẽ thấy ánh sáng.” 29 Kìa, các việc ấy Đức Chúa Trời làm cho loài người; Đến hai lần, hoặc ba lần, 30 Đặng khiến linh hồn người trở lại khỏi cái hầm, Hầu cho người được ánh sáng kẻ sống chiếu vào cho.
31 Hỡi Gióp, hãy chăm chỉ nghe tôi; Khá làm thinh, thì tôi sẽ nói. 32 Nếu ông có điều gì muốn nói, hãy đáp lại tôi; Khá nói, vì tôi muốn xưng ông là công bình. 33 Bằng chẳng, hãy nghe tôi; Hãy làm thinh, thì tôi sẽ dạy cho ông sự khôn ngoan.
33
1“But now, Job, listen to my words; pay attention to everything I say. 2I am about to open my mouth; my words are on the tip of my tongue. 3My words come from an upright heart; my lips sincerely speak what I know. 4The Spirit of God has made me; the breath of the Almighty gives me life. 5Answer me then, if you can; stand up and argue your case before me. 6I am the same as you in God’s sight; I too am a piece of clay. 7No fear of me should alarm you, nor should my hand be heavy on you.
8“But you have said in my hearing— I heard the very words— 9‘I am pure, I have done no wrong; I am clean and free from sin. 10Yet God has found fault with me; he considers me his enemy. 11He fastens my feet in shackles; he keeps close watch on all my paths.’
12“But I tell you, in this you are not right, for God is greater than any mortal. 13Why do you complain to him that he responds to no one’s words⚓ ? 14For God does speak—now one way, now another— though no one perceives it. 15In a dream, in a vision of the night, when deep sleep falls on people as they slumber in their beds, 16he may speak in their ears and terrify them with warnings, 17to turn them from wrongdoing and keep them from pride, 18to preserve them from the pit, their lives from perishing by the sword.⚓
19“Or someone may be chastened on a bed of pain with constant distress in their bones, 20so that their body finds food repulsive and their soul loathes the choicest meal. 21Their flesh wastes away to nothing, and their bones, once hidden, now stick out. 22They draw near to the pit, and their life to the messengers of death.⚓ 23Yet if there is an angel at their side, a messenger, one out of a thousand, sent to tell them how to be upright, 24and he is gracious to that person and says to God, ‘Spare them from going down to the pit; I have found a ransom for them— 25let their flesh be renewed like a child’s; let them be restored as in the days of their youth’— 26then that person can pray to God and find favor with him, they will see God’s face and shout for joy; he will restore them to full well-being. 27And they will go to others and say, ‘I have sinned, I have perverted what is right, but I did not get what I deserved. 28God has delivered me from going down to the pit, and I shall live to enjoy the light of life.’
29“God does all these things to a person— twice, even three times— 30to turn them back from the pit, that the light of life may shine on them.
31“Pay attention, Job, and listen to me; be silent, and I will speak. 32If you have anything to say, answer me; speak up, for I want to vindicate you. 33But if not, then listen to me; be silent, and I will teach you wisdom.”