33

Ê-li-hu tỏ ra các sự phước hay họa do lòng thương xót của Đức Chúa Trời

1 Nhưng vậy, hỡi Gióp, xin hãy nghe diễn thuyết tôi.
 Khá lắng tai nghe các lời nói tôi.
2 Kìa, tôi đã mở miệng ra,
 Lưỡi tôi nói trong họng tôi.
3 Các lời tôi nói sẽ chiếu theo sự chánh trực của lòng tôi;
 Điều tôi biết lưỡi tôi sẽ nói cách thành thực.
4 Thần Đức Chúa Trời đã sáng tạo tôi,
 Hơi thở của Đấng Toàn năng ban cho tôi sự sống.
5 Nếu đáp được, hãy đáp lại cho tôi,
 Hãy đứng dậy, bày ra lời của ông tại trước mặt tôi!
6 Hãy xem, đối cùng Đức Chúa Trời tôi với ông có khác chi,
 Tôi cũng bởi đất bùn mà ra.
7 Sự oai nghi tôi nào sẽ làm cho ông kinh khiếp,
 Và quyền thế tôi sẽ chẳng đè ép ông.
8 Quả ông có nói đến tai tôi,
 Tôi đã nghe tiếng lời của ông nói rằng:
9 Tôi trong sạch, không có vi phạm;
 Tôi vô tội, và trong lòng tôi chẳng có gian ác gì.
10 Dầu vậy, Đức Chúa Trời tìm dịp đối địch tôi,
 Cầm tôi như kẻ thù nghịch Ngài;
11 Ngài riết chân tôi vào cùm,
 Và coi chừng đường lối tôi.

12 Nầy, tôi muốn đáp với ông rằng trong các lời ấy ông nói vô lý;
 Vì Đức Chúa Trời là lớn hơn loài người.
13 Nhân sao ông tranh luận với Ngài?
 Ngài không bày giãi điều nào Ngài làm.
14 Vì Đức Chúa Trời phán một lần,
 Hoặc hai lần; nhưng người ta không để ý đến.
15 Ngài phán trong chiêm bao, trong dị tượng ban đêm,
 Lúc người ta ngủ mê,
 Nằm ngủ trên giường mình;
16 Bấy giờ Ngài mở lỗ tai loài người,
 Niêm phong lời giáo huấn mà Ngài dạy cho họ,
17 Hầu cho chở loài người khỏi điều họ toan làm,
 Và giấu họ tánh kiêu ngạo,
18 Cứu linh hồn họ khỏi cái huyệt,
 Và mạng sống khỏi bị gươm giết.
19 Loài người nằm trên giường mình bị đau đớn sửa phạt,
 Và xương cốt người hàng tranh chạm nhau mãi mãi,
20 Miệng người bèn lấy làm gớm ghiếc vật thực,
 Và linh hồn người ghét những đồ ăn mỹ vị.
21 Thịt người bị tiêu hao không còn thấy nữa,
 Và xương người, mà trước chẳng thấy được, bèn bị lộ ra.
22 Linh hồn người đến gần cái hầm,
 Và sự sống người xích lại kẻ giết.
23 Nếu trong một ngàn thiên sứ, có một thiên sứ làm kẻ truyền giải cho người,
 Để chỉ dạy người biết điều ngay thẳng cho người,
24 Ắt Đức Chúa Trời làm ơn cho người và phán rằng:
 “Hãy giải cứu nó khỏi bị sa xuống cái hầm;
 Ta đã tìm đặng giá cứu chuộc rồi”
25 Người sẽ được thẳng da mát thịt như buổi thơ ấu;
 Người trở lại ngày đang thì.
26 Người cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời bèn đoái thương người,
 Khiến người vui mừng xem thấy mặt Ngài,
 Và Ngài trải lại sự công bình cho người.
27 Đoạn, người đó sẽ hát trước mặt loài người, mà rằng:
 “Tôi đã phạm tội, làm hư hoại sự ngay thẳng,
 Song chẳng có ích gì cho tôi.
28 Đức Chúa Trời có giải cứu linh hồn tôi khỏi sa xuống hầm,
 Và sự sống tôi sẽ thấy ánh sáng.”
29 Kìa, các việc ấy Đức Chúa Trời làm cho loài người;
 Đến hai lần, hoặc ba lần,
30 Đặng khiến linh hồn người trở lại khỏi cái hầm,
 Hầu cho người được ánh sáng kẻ sống chiếu vào cho.

31 Hỡi Gióp, hãy chăm chỉ nghe tôi;
 Khá làm thinh, thì tôi sẽ nói.
32 Nếu ông có điều gì muốn nói, hãy đáp lại tôi;
 Khá nói, vì tôi muốn xưng ông là công bình.
33 Bằng chẳng, hãy nghe tôi;
 Hãy làm thinh, thì tôi sẽ dạy cho ông sự khôn ngoan.

33

  1“Samơ̆ ră anai, Ơ Yôb, hơmư̆ kơ tơlơi kâo pơhiăp bĕ;
   pơđi̱ng tơngia bĕ kơ abih bang tơlơi kâo laĭ anai.
  2Kâo či pơhiăp yơh;
   khul boh hiăp kâo hlak dŏ ƀơi rơjŭng jơlah kâo.
  3Kâo či pơhiăp tơlơi sĭt nik yơh.
   Kâo či pơhiăp tơpă hơget tơlơi kâo thâo sĭt yơh.
  4Yang Bơngăt Ơi Adai hơmâo hrih pơjing laih kâo;
   Pô Dưi Kơtang bluh jua pơhiăp amăng kâo kiăng kơ ngă kơ kâo hơdip.
  5Tui anŭn, laĭ glaĭ kơ kâo bĕ tơdah ih dưi;
   prap pre bĕ ih pô kiăng pơgăl hăng kâo.
  6Ơi Adai yap kơ kâo kơnơ̆ng jing mơnuih mơnam hrup hăng ih đôč.
   Ñu ăt pơjing rai kâo mơ̆ng ƀruih lŏn mơ̆n.
  7Tui anŭn, anăm huĭ hyưt kơ kâo ôh,
   laih anŭn kâo ăt ƀu či kơtư̆ juă ih lơi.

  8“Samơ̆ kâo hơmư̆ laih tơlơi ih hơmâo pơhiăp,
   kâo hơmư̆ rĭm boh hiăp ih tui anai,
  9‘Kâo jing jơngeh rơgoh laih anŭn ƀu hơmâo ngă tơlơi soh ôh;
   kâo hơmâo hơdip hơdơ̆ng agaih laih anŭn ƀu hơmâo ngă tơlơi wĕ wŏ ôh.
  10Samơ̆ wơ̆t tơdah tui anŭn, Ơi Adai pơkơdơ̆ng glaĭ hăng kâo yuakơ đơđa tơhơnal tơlơi;
   Ñu yap kơ kâo jing kar hăng rŏh ayăt Ñu.
  11Anŭn jing kar hăng Ñu anŭh tơkai kâo amăng tơlŏng;
   laih anŭn kơsem ep abih bang jơlan kâo nao.’

  12“Samơ̆ kâo laĭ kơ ih, amăng tơhơnal tơlơi anai ih jing soh yơh,
   yuakơ Ơi Adai jing Pô prŏng hloh kơ mơnuih mơnam.
  13Ih ƀu dưi brŏk ôh kơ Ñu kơ tơlơi
   Ñu ƀu či laĭ glaĭ ôh kơ tơlơi kâo pơhiăp.
  14Wơ̆t tơdah Ơi Adai pơhiăp laih anŭn pơhiăp dơ̆ng,
   samơ̆ ƀu hơmâo hlơi pô ôh pơđi̱ng tơngia kơ tơlơi Ñu pơhiăp.
  15Amăng tơlơi rơpơi, tơlơi pơƀuh mlam yơh,
   tơdang mơnuih mơnam pĭt wơr
   laih anŭn tơdang ƀing gơñu đih pĭt amăng anih pĭt gơñu,
  16Ơi Adai dưi pơhiăp hăng ƀing gơñu
   laih anŭn pơbra̱l hĭ ƀing gơñu hăng khul tơlơi pơkơđiăng yơh,
  17kiăng kơ mơnuih mơnam ƀu či ngă soh
   laih anŭn ƀu či jing hĭ pơgao ang,
  18kiăng kơ pơkơ̆ng hĭ mơnuih mơnam mơ̆ng tơlơi djai,
   laih anŭn mơ̆ng ƀing arăng pơdjai hĭ ƀing gơñu yua mơ̆ng đao gưm yơh.
  19Ƀôdah Ơi Adai ăt brơi kơ mơnuih ruă duăm mơ̆n kiăng kơ pơtơpă hĭ gơ̆
   laih anŭn ngă kơ drơi jan gơ̆ tŭ ruă nuă biă mă,
  20tui anŭn gơ̆ hơƀak drak kơ gơnam ƀơ̆ng,
   laih anŭn gơ̆ ăt pơrơmut hĭ mơ̆n wơ̆t tơdah gơnam ƀơ̆ng anŭn jing gơnam ƀơ̆ng hiam hloh.
  21Drơi jan ñu hrŏ rơwang đôč đač,
   laih anŭn khul tơlang ƀơi drơi jan ñu hlâo adih hơgŏm samơ̆ ră anai rơđah tơbiă.
  22Ñu jĕ či djai hĭ laih,
   laih anŭn ƀing hlơi pô ngă brơi kơ ƀing arăng djai, ăt ngă tơlơi anŭn kơ ñu mơ̆n.

  23“Samơ̆ tơdah hơmâo sa čô ling jang dŏ jĕ ƀơi ñu,
   jing sa čô pô pơtŭ ư kiăng kơ djru kơ ñu mơ̆ng rơbâo rơbăn čô ling jang,
   kiăng ruai tơlơi djơ̆ găl kơ ñu,
  24kiăng khăp pap kơ ñu laih anŭn laĭ tui anai,
   ‘Pơklaih hĭ bĕ ñu mơ̆ng tơlơi djai laih anŭn trŭn nao pơ anih ƀing djai dŏ;
   kâo hơmâo hơduah ƀuh laih sa gơnam song glaĭ kơ ñu.’
  25Tui anŭn, klĭ asar ñu či jing hĭ phrâo hrup hăng klĭ čơđai,
   laih anŭn klĭ asar ñu anŭn či pơrơbu̱č hiam kar hăng amăng khul hrơi tơdang ñu dŏ hlak ai yơh.
  26Ñu či iâu laĭ kơ Ơi Adai laih anŭn hơduah tơlơi pơmơak kơ Ơi Adai,
   ñu či ƀuh ƀô̆ mơta Ơi Adai laih anŭn ur dreo mơak mơai;
   Ơi Adai či pơtơgŭ đĭ ñu kiăng yap ñu jing tơpă hơnơ̆ng yơh.
  27Giŏng anŭn, ñu či rai pơ ƀing mơnuih laih anŭn pơhaih,
   ‘Kâo hơmâo ngă laih tơlơi soh laih anŭn hơmâo ngă laih tơlơi ƀu djơ̆ găl,
   samơ̆ Ơi Adai ƀu pơkơhma̱l hĭ ôh kâo lu tui hăng tơlơi kâo năng tŭ.
  28Ơi Adai pơklaih hĭ laih kâo mơ̆ng tơlơi djai,
   laih anŭn kâo či hơdip kiăng hơdip mơak amăng tơlơi bơngač yơh.’

  29“Ơi Adai ngă abih bang tơlơi anŭn kơ mơnuih,
   lu wơ̆t laih mơ̆n,
  30kiăng kơ pơklaih hĭ mơnuih anŭn mơ̆ng tơlơi djai,
   laih anŭn ngă brơi kơ ñu hơ̆k mơak yơh kiăng kơ hơdip.

  31“Pơđi̱ng bĕ tơngia ih, Ơ Yôb, hơmư̆ kâo bĕ;
   dŏ rơiăt bĕ laih anŭn kâo či pơhiăp dơ̆ng.
  32Tơdah ih hơmâo hơget tơlơi kiăng kơ pơhiăp, laĭ glaĭ kơ kâo bĕ;
   pơhiăp bĕ, yuakơ kâo kiăng pơrơđah kơ tơlơi ih jing mơnuih ƀu soh ôh.
  33Samơ̆ tơdah ih ƀu pơhiăp ôh, tui anŭn hơmư̆ kâo bĕ;
   dŏ rơiăt bĕ laih anŭn kâo či pơtô kơ ih hiư̆m kiăng kơ jing rơgơi.”