18

Áp-sa-lôm Bị Bại và Chết

1Ða-vít kiểm điểm quân binh đi theo ông và lập những người chỉ huy các đơn vị ngàn quân và những người chỉ huy các đơn vị trăm quân, 2rồi Ða-vít sai họ ra trận. Ông giao cho Giô-áp chỉ huy một phần ba đạo quân, A-bi-sai con trai bà Xê-ru-gia em Giô-áp chỉ huy một phần ba, và Ít-tai người Ghít-ti chỉ huy một phần ba. Vua cũng nói với quân sĩ, “Chính ta cũng sẽ ra trận với các ngươi.”
3Nhưng quân sĩ nói, “Ngài không nên ra trận với chúng tôi, vì nếu chúng tôi phải bỏ chạy, chúng cũng chẳng quan tâm gì đến chúng tôi. Cho dù chúng tôi có chết một phân nửa, chúng cũng chẳng coi chúng tôi ra gì; nhưng ngài có giá trị bằng mười ngàn người chúng tôi. Vì thế, ngài sẽ làm cho chúng tôi yên tâm hơn nếu ngài cứ ở trong thành và chỉ huy việc tiếp viện.”
4Vua nói với họ, “Ðiều gì các ngươi cho là tốt nhất cho các ngươi, ta sẽ làm theo.” Vậy vua đứng bên cổng thành. Toàn quân xuất trận theo từng đơn vị hằng trăm người và hằng ngàn người. 5Bấy giờ, vua truyền cho Giô-áp, A-bi-sai, và Ít-tai rằng, “Xin nể mặt ta mà nhẹ tay với chàng trai trẻ Áp-sa-lôm.” Toàn thể quân dân đều nghe những lời vua dặn dò các tướng lãnh về việc Áp-sa-lôm.
6Vậy đạo quân đi ra chiến trường để giao chiến với quân I-sơ-ra-ên. Trận chiến đã diễn ra trong rừng Ép-ra-im. 7Quân I-sơ-ra-ên đã bị các tôi tớ của Ða-vít đánh đại bại. Một cuộc tàn sát kinh hoàng đã xảy ra ngày hôm đó; có đến hai mươi ngàn người bị giết. 8Trận chiến lan rộng ra khắp vùng ấy. Ngày hôm đó, số người thiệt mạng vì những hiểm trở trong rừng nhiều hơn số người bị giết bằng gươm. 9Khi ấy Áp-sa-lôm đã bị các tôi tớ của Ða-vít bắt gặp. Số là Áp-sa-lôm cỡi trên một con la, nhưng con la đã lủi vào một nhánh rậm của một cây sồi lớn và tóc ông đã bị vướng vào nhánh của cây sồi ấy. Ông bị treo lơ lửng giữa trời và đất, vì con la ông cỡi đã vuột đi mất. 10Có một người trông thấy cảnh ấy bèn đến báo với Giô-áp, “Này, tôi vừa thấy Áp-sa-lôm đang bị treo lơ lửng dưới nhánh cây sồi.”
11Giô-áp nói với người đến báo cho ông, “Ngươi nói gì? Ngươi có thấy hắn sao? Thế sao ngươi không đánh hắn chết cho rơi xác xuống đất? Nếu ngươi giết hắn ắt ta phải thưởng cho ngươi ba lượng bạc và một cái đai lưng rồi.”
12Người ấy trả lời Giô-áp, “Dù tôi có được ông thưởng đến ba trăm lượng bạc, tôi cũng không dám giơ tay ra giết chết con trai vua. Vì tôi có nghe vua dặn ông, A-bi-sai, và Ít-tai rằng, ‘Hãy coi chừng, đừng để ai tra tay trên chàng trai trẻ Áp-sa-lôm.’ 13Nếu tôi làm trái lệnh vua ắt tôi kết liễu đời mình, vì đâu có gì giấu được vua. Còn ông, lúc ấy chắc chắn ông sẽ phó mặc tôi và lánh xa để khỏi bị liên lụy.”
14Giô-áp nói, “Thôi, ta không muốn mất thì giờ đôi co với ngươi.” Sau đó, ông lấy ba cây giáo đang cầm trong tay đâm xuyên qua tim của Áp-sa-lôm, trong khi ông ấy vẫn còn sống và bị treo lơ lửng dưới nhánh cây sồi. 15Rồi mười người mang binh khí cho Giô-áp vây quanh Áp-sa-lôm, xông vào đánh Áp-sa-lôm, và giết ông ấy. 16Sau đó Giô-áp cho thổi kèn ra lịnh binh sĩ của ông không truy kích quân I-sơ-ra-ên nữa, nhưng hãy trở về. Vậy Giô-áp đã kiềm hãm quân của ông lại. 17Người ta lấy xác của Áp-sa-lôm ném vào một hố lớn trong rừng, rồi lấy đá chất lên trên thành một đống to. Toàn thể quân I-sơ-ra-ên đều bỏ trốn, ai về nhà nấy.
18Khi còn sống, Áp-sa-lôm đã dựng cho mình một bia đá cao lớn trong Thung Lũng Quân Vương; vì ông tự nghĩ, “Ta không còn con trai để lưu danh,” nên ông đã lấy tên ông đặt tên cho bia đá đó. Vì thế người ta vẫn gọi nó là “Ðài Tưởng Niệm Áp-sa-lôm” cho đến ngày nay.

Ða-vít Ðược Tin Áp-sa-lôm Chết

19Bấy giờ, A-hi-ma-a con trai Xa-đốc nói, “Xin cho tôi chạy đi báo tin mừng cho vua, thể nào CHÚA đã giải cứu vua khỏi tay những kẻ thù của người.”
20Giô-áp đáp, “Hôm nay ngươi sẽ không đem tin nầy đến cho vua. Ngươi sẽ đem tin đến cho vua trong dịp khác. Nhưng hôm nay ngươi không nên làm người báo tin cho vua, bởi vì con trai của vua đã chết.”
21Sau đó Giô-áp bảo một người lính vốn là dân Cút, “Hãy đi, báo tin cho vua biết những gì ngươi đã thấy.” Vậy người Cút ấy sấp mình lạy Giô-áp rồi chạy đi. 22Nhưng A-hi-ma-a con trai Xa-đốc nài nỉ với Giô-áp, “Bất kể chuyện gì sẽ xảy ra, xin ông cho phép tôi chạy theo người Cút ấy.”
 Giô-áp đáp, “Chạy theo làm gì, con ơi? Ðem tin nầy con sẽ không được khen thưởng gì đâu.”
23Nhưng ông ấy cứ nài nỉ mãi, “Bất kể sẽ thế nào, xin cho phép tôi chạy đi.”
 Giô-áp nói, “Hãy chạy đi.”
 Vậy A-hi-ma-a chạy đi và theo ngả đồng bằng nên ông qua mặt người Cút.
24Lúc ấy Ða-vít đang ngồi ở khoảng giữa của cổng ngoài và cổng trong của thành. Một người lính canh leo tường lên trên mái cổng thành, phóng tầm mắt để nhìn. Nầy, có một người đang chạy một mình. 25Người lính canh gọi xuống báo tin cho vua. Vua bảo, “Nếu người ấy chạy một mình tức đến để báo tin vui.” Trong khi người ấy đang chạy nhanh và đến gần, 26người lính canh lại thấy một người nữa đang chạy tới. Người lính canh gọi xuống người lính gác cổng thành và báo, “Kìa, có một người nữa cũng chạy tới một mình.”
 Vua nói, “Hắn cũng sẽ báo tin vui.”
27Bấy giờ người lính canh nói, “Tôi nghĩ người chạy trước trông giống A-hi-ma-a con trai Xa-đốc.”
 Vua nói, “Ông ấy là người tốt. Ông đến để báo tin vui.”
28A-hi-ma-a tâu lớn tiếng với vua, “Mọi sự đều tốt đẹp!” Rồi ông sấp mình xuống đất trước mặt vua và nói, “Chúc tụng CHÚA, Ðức Chúa Trời của ngài, Ðấng đã giải thoát ngài khỏi những kẻ đưa tay chống lại đức vua, chúa thượng của tôi.”
29Vua hỏi, “Chàng trai trẻ Áp-sa-lôm có an toàn chăng?”
 A-hi-ma-a trả lời, “Khi Giô-áp sai một tôi tớ của đức vua và tôi, đầy tớ của ngài, tôi thấy có đông người xôn xao, nhưng không rõ là chuyện gì.”
30Vua bảo, “Hãy tránh qua một bên và đứng đó.” Vậy ông tránh qua một bên và đứng đó. 31Ngay lúc ấy, người Cút cũng vừa đến. Người Cút nói, “Có tin mừng cho vua, chúa thượng của tôi, vì hôm nay CHÚA đã đoán phạt tất cả những kẻ đã dấy lên chống lại ngài thay cho ngài.”
32Vua hỏi, “Chàng trai trẻ Áp-sa-lôm có an toàn chăng?”
 Người Cút đáp, “Nguyện những kẻ thù của vua, chúa thượng của tôi, và tất cả những kẻ nào dấy lên làm hại ngài sẽ cùng chung số phận với người trai trẻ ấy.”

Ða-vít Than Khóc Áp-sa-lôm

33Nghe thế vua rất xúc động. Vua vừa đi lên căn phòng phía trên cổng thành vừa khóc. Vua vừa đi vừa nói, “Ôi, Áp-sa-lôm, con ơi! Áp-sa-lôm, con ơi, con ơi! Ước chi cha chết thay con. Ôi, Áp-sa-lôm con ơi, con ơi!”

18

押沙龍敗亡

1大衛數點跟隨他的百姓,立千夫長、百夫長率領他們。 2大衛把軍兵分為三隊:三分之一在約押手下,三分之一在洗魯雅的兒子約押弟弟亞比篩手下,三分之一在迦特以太手下。王對軍兵說:「我必與你們一同出戰。」 3軍兵卻說:「你不可出戰。若是我們逃跑,敵人不會把心放在我們身上;我們陣亡一半,敵人也不會把心放在我們身上。但現在你一人抵過我們萬人,所以你最好留在城裏支援我們。」 4王對他們說:「你們看怎樣好,我就怎樣做。」於是王站在城門旁,所有的軍兵成百成千地挨次出戰去了。 5王囑咐約押亞比篩以太說:「你們要為我的緣故寬待那年輕人押沙龍。」王為押沙龍的事囑咐眾將領的話,所有的軍兵都聽見了。
6軍兵出到田野迎戰以色列,在以法蓮的樹林裏交戰。 7在那裏,以色列百姓敗在大衛的臣僕面前。那日在那裏陣亡的很多,共有二萬人。 8戰爭蔓延到整個地面,那日被樹林吞噬的軍兵比被刀劍吞噬的更多。
9押沙龍剛好遇見了大衛的臣僕。押沙龍騎着騾子,從大橡樹密枝底下經過,他的頭被橡樹夾住,懸掛在空中,所騎的騾子就離他去了。 10有個人看見,就告訴約押說:「看哪,我看見押沙龍掛在橡樹上了。」 11約押對報信的人說:「看哪,你既看見了,為甚麼不當場把他擊殺在地呢?我必賞你十個銀子和一條帶子。」 12那人對約押說:「即使我手裏得了一千銀子,也不敢伸手害王的兒子,因為我們聽見王囑咐你、亞比篩以太說:『你們要謹慎,不可害那年輕人押沙龍。』 13我若冒着生命危險做這傻事,無論何事都瞞不過王,你自己也必遠遠站在一旁。」 14約押說:「我不能在你面前這樣耗下去!」約押手拿三枝短槍,趁押沙龍在橡樹上還活着,就刺透他的心。 15約押拿兵器的十個青年圍着押沙龍,擊殺他,將他殺死。
16約押吹角,軍兵就回來,不去追趕以色列人,因為約押制止了軍兵。 17他們拿下押沙龍,把他丟在樹林中一個大坑裏,上頭堆起一大堆石頭。以色列眾人都逃跑,各回自己的帳棚去了。 18押沙龍活着的時候,曾在王谷立了一根柱子,因他說:「我沒有兒子為我留名。」他就以自己的名字稱那柱子為押沙龍碑,直到今日。

大衛聽聞押沙龍死訊

19撒督的兒子亞希瑪斯說:「讓我跑去報信給王,耶和華已經為王伸冤,使他脫離仇敵的手了。」 20約押對他說:「你今日不可作報信的人,改日再去報信;因為今日王的兒子死了,所以你不可去報信。」 21約押古實人說:「你去把你所看見的告訴王。」古實人向約押叩拜後,就跑去了。 22撒督的兒子亞希瑪斯又對約押說:「無論怎樣,讓我隨着古實人跑去吧!」約押說:「我兒,你報這信息,既不得賞賜,何必要跑去呢?」 23他說:「無論怎樣,我要跑去。」約押對他說:「你跑去吧!」亞希瑪斯就從平原的路往前跑,越過了古實人。
24大衛正坐在內外城門之間。守望的人上到城牆,在城門的頂上舉目觀看,看哪,有一個人獨自跑來。 25守望的人就大聲告訴王。王說:「他若獨自來,必是報口信的。」那人跑得越來越近了。 26守望的人又見一人跑來,就對守城門的人喊說:「看哪,又有一人獨自跑來。」王說:「這也是報信的。」 27守望的人說:「我看前面那人的跑法,好像撒督的兒子亞希瑪斯的跑法。」王說:「他是個好人,是來報好消息的。」
28亞希瑪斯向王呼叫說:「平安了!」他就臉伏於地向王叩拜,說:「耶和華-你的上帝是應當稱頌的,他已把那些舉手攻擊我主我王的人交出來了。」 29王說:「年輕人押沙龍平安嗎?」亞希瑪斯說:「約押派王的僕人,就是你的僕人時,我看見一陣大騷動,卻不知道是甚麼事。」 30王說:「你退去,站在這裏。」他就退去,站着。
31看哪,古實人也來到,說:「有信息報給我主我王!耶和華今日為你伸冤,使你脫離一切起來攻擊你之人的手。」 32王對古實人說:「年輕人押沙龍平安嗎?」古實人說:「願我主我王的仇敵,和一切起來惡意要害你的人,都像那年輕人一樣。」 33王戰抖,就上城門的樓房去痛哭,一面走一面說:「我兒押沙龍啊!我兒,我兒押沙龍啊!我恨不得替你死,押沙龍啊,我兒!我兒!」