8

Khải Tượng về Chiên Ðực và Dê Ðực

1Trong năm thứ ba của triều đại Vua Bên-sác-xa, một khải tượng đã hiện ra cho tôi, Ða-ni-ên, sau khi khải tượng kia đã hiện ra cho tôi lần trước. 2Trong khi tôi đang nhìn khải tượng, bổng nhiên tôi thấy tôi đang ở Kinh Thành Su-sa, trong Tỉnh Ê-lam. Tôi cũng thấy trong khải tượng rằng tôi đang ở bên bờ Sông U-lai. 3Tôi ngước mắt lên nhìn và thấy, kìa, một con chiên đực có hai sừng đang đứng cạnh bờ sông. Cả hai sừng đều dài, nhưng một sừng dài hơn sừng kia, và sừng dài hơn lại mọc lên sau sừng kia. 4Tôi thấy con chiên đực ấy xông về hướng tây, hướng bắc, và hướng nam. Không thú vật nào có thể chống cự nó nổi, và cũng không con vật nào có thể thoát khỏi sức mạnh của nó. Nó muốn làm gì thì làm, và nó trở nên lớn mạnh. 5Ðang khi tôi suy nghĩ về việc ấy, thình lình một con dê đực từ hướng tây vụt đến. Nó phóng nhanh trên khắp mặt đất, nhanh đến nỗi như chân không chấm đất. Con dê đực ấy có một sừng nổi bật ở giữa hai mắt. 6Con dê đực ấy nhắm vào con chiên đực có hai sừng đang đứng bên bờ sông mà phóng tới với tất cả cơn giận của nó. 7Tôi thấy nó hung hăng xông vào con chiên đực. Nó tấn công con chiên đực và húc gãy cả hai sừng của con chiên đực. Con chiên đực không đủ sức chống cự nó. Nó húc con chiên đực ngã nhào xuống đất và giày đạp con chiên đực dưới chân. Không ai có thể cứu con chiên đực thoát khỏi sức mạnh của nó. 8Con dê đực trở nên rất mạnh mẽ. Nhưng đang khi nó ở đỉnh cao của quyền lực, cái sừng to lớn của nó đột nhiên bị gãy. Nơi cái sừng bị gãy, bốn cái sừng khác mọc lên quay về bốn hướng gió trên trời. 9Trong bốn cái sừng ấy, một cái sừng nhỏ lớn lên rất nhanh về hướng nam, hướng đông, và hướng của miền Ðất Vinh Hiển. 10Nó lớn mãi cho đến khi nó đụng đến đạo binh thiên thượng. Nó quăng một số trong đạo binh thiên thượng và một số trong các tinh tú xuống đất, và nó giày đạp họ. 11Nó tự tôn tự đại đối với Ðấng Thủ Lãnh của đạo binh thiên thượng qua việc dẹp bỏ sự tế lễ hằng ngày lên Ngài và lật đổ nơi thánh của Ngài. 12Sự bội nghịch ấy có vẻ như thành công vì đạo binh thiên thượng bị kiềm hãm, nhờ thế nó có thể dẹp bỏ sự tế lễ hằng ngày, đạp đổ chân lý xuống đất, và làm gì cũng thành đạt. 13Bấy giờ tôi nghe một vị thánh lên tiếng, và tôi lại nghe một vị thánh khác nói với vị thánh ấy, “Cho đến bao giờ những gì trông thấy trong khải tượng ấy, tức sự bội nghịch khiến cho sự tế lễ hằng ngày bị bỏ phế và nơi thánh cùng đạo binh thiên thượng bị giày đạp, mới chấm dứt?” 14Vị ấy nói với tôi, “Nó sẽ kéo dài đến hai ngàn ba trăm buổi chiều và buổi sáng; sau đó nơi thánh sẽ được tái lập.”

Gáp-ri-ên Giải Thích Khải Tượng

15Ðang khi tôi, Ða-ni-ên, thấy khải tượng và suy nghĩ để hiểu ý nghĩa của khải tượng ấy, thình lình có ai như một người đàn ông xuất hiện và đứng trước mặt tôi. 16Tôi nghe tiếng của một người từ giữa hai bờ Sông U-lai kêu lên, “Gáp-ri-ên, hãy nói cho người ấy hiểu ý nghĩa của khải tượng đó.” 17Người ấy bèn tiến gần chỗ tôi đang đứng. Tôi sợ hãi quá đỗi và nằm sấp mặt xuống đất. Người ấy bảo tôi, “Hỡi con người, ngươi phải hiểu rằng những gì ngươi thấy trong khải tượng đó đều liên quan đến thời kỳ cuối cùng.” 18Khi người ấy nói với tôi, tôi như người ngất xỉu nằm sấp mặt xuống đất; nhưng người ấy chạm vào tôi và làm cho tôi đứng dậy trên chân tôi. 19Người ấy nói, “Này, ta sẽ cho ngươi biết những gì sẽ xảy ra trong thời kỳ của cơn thịnh nộ về sau, vì nó liên quan đến thời kỳ đã định cho sự cuối cùng: 20Con chiên đực có hai sừng ngươi đã thấy tiêu biểu cho các vua của Mê-đi và Ba-tư. 21Con dê đực có bờm tiêu biểu cho vua của Hy-lạp. Cái sừng to lớn ở giữa hai mắt của nó tiêu biểu cho vua đầu tiên của đế quốc đó. 22Bốn cái sừng mọc lên ở chỗ nó tiêu biểu cho bốn vương quốc sẽ ra từ đế quốc đó, nhưng không vương quốc nào mạnh bằng đế quốc đó. 23Ðến gần cuối thời kỳ của các vương quốc đó, khi tội lỗi của họ đã đầy, một vua dữ tợn sẽ dấy lên; đó là một kẻ đầy mưu mô xảo quyệt. 24Nó sẽ trở nên rất mạnh, nhưng chẳng phải nhờ thực lực của nó. Nó sẽ tiêu diệt các đối thủ của nó một cách tàn khốc. Nó sẽ thành công trong mọi việc nó làm. Nó sẽ tiêu diệt những người dũng mãnh và luôn cả dân thánh. 25Nhờ xảo quyệt, nó làm cho sự dối gạt trở nên thịnh hành dưới quyền của nó. Trong thâm tâm nó, nó tự cho nó là một người vĩ đại. Trong khi người ta an hưởng thái bình, nó sẽ bất thần giết hại nhiều người. Nó cả gan đứng dậy chống lại Vua của các vua, nhưng nó sẽ bị đập nát tan tành dù chẳng phải bởi tay của người phàm. 26Khải tượng về các buổi chiều và các buổi sáng đã báo cho ngươi là những gì sẽ thật sự xảy ra. Phần ngươi, ngươi hãy giữ kín khải tượng đó, vì nó liên quan đến những gì sẽ xảy ra vào những ngày xa thẳm trong tương lai.”
27Tôi, Ða-ni-ên, bị kiệt lực và bị bịnh luôn mấy ngày. Sau đó, tôi trỗi dậy và lo việc của vua, nhưng tôi cứ bần thần dã dượi mãi sau khi trông thấy khải tượng đó, vì tôi không hiểu được ý nghĩa của nó.

8

Tơlơi Daniêl Pơƀuh Kơ Sa Drơi Triu Tơno Hăng Sa Drơi Bơbe

1Amăng thŭn tal klâo rơnŭk pơtao Belsazar wai lăng, kâo yơh, Daniêl, hơmâo sa tơlơi pơƀuh tơdơi kơ tơlơi pơƀuh hơmâo pơƀuh rai laih kơ kâo hlâo. 2Amăng tơlơi pơƀuh anai kâo ƀuh kâo pô dŏ amăng plei pơnăng Susa amăng kwar Êlam laih anŭn kâo hlak dŏ jĕ ƀơi krong Ulai. 3Kâo lăng ƀuh pơ anŭn ƀơi anăp kâo hơmâo sa drơi triu tơno hăng dua ƀĕ tơki glông, dŏ dơ̆ng jĕ ƀơi krong ia anŭn. Sa ƀĕ amăng dua tơki anŭn jing glông hloh kơ tơki adih samơ̆ čă đĭ tơdơi. 4Kâo lăng triu anŭn tơdang ñu nŭh tơki ñu anăp nao pơ gah yŭ̱, gah dư̱r laih anŭn gah thu̱ng. Ƀu hơmâo hlô mơnơ̆ng pă ôh dưi nŭh pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ñu laih anŭn kŏn hơmâo hlơi pô dưi pơklaih hĭ mơ̆ng tơlơi dưi kơtang ñu lơi. Ñu ngă tui hăng ñu kiăng laih anŭn jing prŏng biă mă yơh.
5Tơdang kâo hlak pơmĭn kơ tơlơi anŭn, blĭp blăp mơtam sa drơi bơbe tơno tơbiă rai mơ̆ng gah yŭ̱ hăng sa ƀĕ tơki prŏng kơplăh wăh dua mơta ñu, găn nao abih lŏn tơnah samơ̆ ƀu juă tĕk djơ̆ ƀơi rŏng lŏn ôh. 6Ñu rai anăp nao pơ triu tơno hơmâo dua ƀĕ tơki, jing triu tơno kâo hơmâo ƀuh laih dŏ jĕ ƀơi krong anŭn, laih anŭn nŭh ƀơi triu anŭn hăng tơlơi hil hĭr hăr biă mă. 7Kâo ƀuh ñu kơsung nao pơ triu tơno anŭn hăng tơlơi hil ƀrŭk biă mă laih anŭn pơjŏh hĭ dua ƀĕ tơki triu anŭn. Triu anŭn ƀu hơmâo tơlơi kơtang kiăng pơkơdơ̆ng glaĭ hăng ñu ôh. Bơbe anŭn nŭh hĭ triu anŭn rơbuh ƀơi lŏn hăng juă ƀơi triu anŭn, laih anŭn ƀu hơmâo hlơi pô dưi pơklaih hĭ triu anŭn mơ̆ng tơlơi dưi kơtang bơbe anŭn ôh. 8Bơbe anŭn jing hĭ pơgao pơang biă mă, samơ̆ ƀơi mông tơlơi dưi kơtang ñu prŏng đĭ tui, tơki prŏng ñu jŏh hĭ laih anŭn ƀơi anih jŏh anŭn hơmâo pă̱ ƀĕ tơki čă đĭ anăp nao pơ pă̱ akiăng lŏn tơnah yơh.
9Sa mơ̆ng pă̱ ƀĕ tơki anŭn tơbiă rai sa ƀĕ tơki anet; blung hlâo tơki anai čơdơ̆ng čă đĭ anet, samơ̆ tơlơi dưi kơtang ñu čă đĭ prŏng anăp nao pơ gah thu̱ng, gah ngŏ̱ laih anŭn anăp nao pơ Anih Lŏn Tơlơi Ƀuăn yơh. 10Tơki anŭn čă đĭ truh pơ ƀing ling tơhan amăng khul adai laih anŭn glŏm trŭn đơđa mơ̆ng ƀing tơhan anŭn pơ lŏn hăng juă jơlit ƀơi ƀing gơ̆. 11Ñu yap ñu pô prŏng hrup hăng Khua ƀing ling tơhan anŭn; ñu mă pơđuaĭ hĭ gơnam pơyơr ngă yang rĭm hrơi kơ Khua anŭn laih anŭn pơglưh pơrai hĭ anih sang yang Khua anŭn. 12Yuakơ tơki anŭn ngă soh pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Ơi Adai, arăng jao hĭ ƀing rơgoh hiam wơ̆t hăng tơlơi pơyơr gơnam ngă yang rĭm hrơi brơi kơ tơki anŭn. Tơki anŭn đĭ kơyar yơh amăng djŏp mơta tơlơi ñu ngă laih anŭn jăm juă hĭ abih tơlơi sĭt yơh.
13Giŏng anŭn, kâo hơmư̆ sa čô ling jang hiam pơhiăp hăng sa čô ling jang hiam pơkŏn tui anai, “Hơbĭn sui tơlơi pơƀuh anai či pơkrĕp truh hĭ, anŭn jing tơlơi pơƀuh kơ tơlơi ngă yang rĭm hrơi, tơlơi tơgŭ pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Ơi Adai ba rai tơlơi răm rai, laih anŭn tơlơi jao hĭ sang yang hăng ƀing tơhan anŭn kơ tơlơi arăng či jăm juă hĭ gah yŭ tơkai lĕ?”
14Pô ling jang hiam anŭn pơhiăp hăng kâo tui anai, “Amăng dua-rơbâo klâo-rơtuh klăm laih anŭn mơguah; giŏng anŭn sang yang anŭn arăng či pơrơgoh glaĭ dơ̆ng yơh.”

Tơlơi Pơblang Kơ Tơlơi Pơƀuh

15Tơdang Kâo, Daniêl, hlak lăng tơlơi pơƀuh laih anŭn gir hơduah kiăng thâo hluh, pơ anŭn hơmâo sa čô dŏ dơ̆ng ƀơi anăp kâo hrup hăng mơnuih. 16Laih anŭn kâo hơmư̆ sa asăp mơnuih iâu kraih mơ̆ng krong Ulai tui anai, “Ơ Gabriel, pơruai bĕ kơ mơnuih anŭn kơ tơlơi kiăng laĭ amăng tơlơi pơƀuh anai.”
17Tơdang Gabriel rai jĕ ƀơi anih kâo hlak dŏ dơ̆ng, kâo huĭ bra̱l biă mă laih anŭn bon kơkuh pơpŭ. Ñu pơhiăp hăng kâo tui anai, “Ơ ană mơnuih hơi, brơi thâo hluh bĕ hơdôm tơlơi pơƀuh anŭn kiăng laĭ kơ rơnŭk hơnăl tuč.”
18Tơdang ñu hlak pơhiăp hăng kâo, kâo lê̆ amăng tơlơi pĭt wơr laih anŭn ƀô̆ mơta akŭp ƀơi lŏn. Samơ̆ ñu tĕk ƀơi kâo laih anŭn pơtơgŭ kâo dŏ dơ̆ng yơh.
19Ñu laĭ tui anai, “Kâo či pŏk pơblang brơi kơ ih hơget tơlơi či truh tơdơi anai amăng rơnŭk Ơi Adai hil hơnăl tuč, yuakơ tơlơi pơƀuh anai kiăng laĭ kơ tơlơi pơkơčah kơ rơnŭk hơnăl tuč yơh. 20Triu tơno ih ƀuh hơmâo dua ƀĕ tơki anŭn kiăng laĭ kơ ƀing pơtao ƀing Mêdi hăng ƀing Persia yơh. 21Bơbe tơno anŭn jing pơtao čar Grek, laih anŭn tơki prŏng kơplăh wăh dua mơta ñu anŭn jing pơtao tal sa yơh. 22Pă̱ ƀĕ tơki pơala kơ sa ƀĕ tơki jŏh anŭn jing pă̱ boh dêh čar tơbiă rai mơ̆ng čar tal sa samơ̆ ƀu dưi kơtang hrup hăng dêh čar tal sa anŭn ôh.
23“Amăng rơnŭk hơnăl tuč kơ tơlơi ƀing gơñu git gai wai lăng, tơdang ƀing pơkơdơ̆ng glaĭ hăng Ơi Adai hơmâo jing hĭ sat ƀai abih hlo̱m laih, sa čô pơtao hơmâo ƀô̆ mơta kheñ đet laih anŭn pleč ƀlŏr yơh či tơgŭ rai. 24Ñu či jing hĭ prŏng kơtang biă mă, samơ̆ ƀu djơ̆ mơ̆ng tơlơi dưi kơtang ñu pô ôh. Ñu či ngă brơi kơ mơnuih mơnam răm rai prŏng biă mă laih anŭn či dưi jing hĭ amăng abih tơlơi bruă ñu ngă. Ñu či pơrai hĭ ƀing mơnuih kơtang hăng ƀing mơnuih rơgoh hiam yơh. 25Ñu či ngă brơi kơ tơlơi pleč ƀlŏr đĭ kơyar laih anŭn yap ñu pô jing pô glông hloh. Ñu či blĭp blăp pơrai hĭ lu mơnuih laih anŭn či pơkơdơ̆ng glaĭ hăng pô Khua kơ ƀing khua, samơ̆ ñu či răm rai hĭ ƀu djơ̆ yua mơ̆ng tơngan mơnuih ôh.
26“Tơlơi pơƀuh kơ hơdôm gơnam pơyơr klăm hăng mơguah hơmâo pŏk pơblang brơi laih kơ ih anŭn či pơkrĕp truh sĭt yơh, samơ̆ brơi kơ ih djă̱ pioh hơgŏm bĕ tơlơi pơƀuh anai, yuakơ ñu kiăng laĭ kơ rơnŭk tơdơi adih yơh.”
27Kâo yơh, Daniêl, gleh rơmơ̆n biă mă hăng ruă nuă amăng lu hrơi. Giŏng anŭn, kâo tơgŭ hăng nao ngă hơdôm bruă mơnuă pơtao hơmâo jao brơi laih kơ kâo. Samơ̆ kâo huĭ bra̱l biă mă yơh kơ hơdôm tơlơi pơƀuh anŭn laih anŭn ƀu thâo hluh hơget ôh.