13

Gióp Trách Các Bạn của Ông

  1Này, mắt tôi đã thấy mọi điều đó;
  Tai tôi đã nghe và am hiểu cả rồi.
  2Ðiều các anh biết tôi đây cũng biết;
  Tôi chẳng có gì thua kém các anh.
  3Nhưng tôi muốn trình duyên cớ của tôi lên Ðấng Toàn Năng;
  Tôi muốn biện hộ cho trường hợp của tôi với Ðức Chúa Trời.
  4Nhưng các anh chỉ bôi bác tôi bằng những lời giả dối;
  Tất cả các anh là những y sĩ chẳng có thực tài.
  5Ôi, ước gì các anh cứ im hơi lặng tiếng;
  Ðó mới là cách xử sự khôn khéo của các anh.
  6Bây giờ xin các anh lắng nghe tôi biện hộ,
  Nghe môi tôi nói những lời lẽ phân trần.
  7Liệu các anh có thể binh vực cho Ðức Chúa Trời bằng những lời gian ngoa xảo quyệt sao?
  Hoặc dùng những lời dối trá để nói tốt cho Ngài ư?
  8Các anh sẽ thiên vị cho Ngài chăng?
  Các anh sẽ biện hộ cho Ngài sao?
  9Liệu các anh sẽ còn yên thân khi Ngài biết được những gì các anh đã làm chăng?
  Các anh có thể gạt được Ngài như người ta gạt lẫn nhau sao?
  10Chắc chắn Ngài sẽ quở trách các anh,
  Nếu các anh đã âm thầm thiên vị.
  11Vẻ uy nghi của Ngài há không làm cho các anh khiếp sợ sao?
  Nỗi kinh khiếp về Ngài há không giáng trên các anh sao?
  12Những câu cách ngôn các anh nhắc lại chỉ là những câu châm ngôn tầm thường như tro bụi;
  Những lời biện hộ của các anh chỉ là thứ biện hộ của đất sét dễ vỡ.

  13Xin các anh im lặng và để yên cho tôi nói;
  Rồi hậu quả sẽ ra sao cho tôi thì ra.
  14Sao tôi lại dùng răng cắn thịt của mình,
  Và trao sinh mạng của tôi vào trong tay tôi chứ?
  15Dù Ngài sẽ giết tôi, tôi vẫn tin cậy Ngài;
  Tôi sẽ tiếp tục binh vực đường lối của tôi trước mặt Ngài.
  16Ðây cũng là cách sẽ cứu tôi,
  Vì không kẻ đạo đức giả nào dám đến trước mặt Ngài.
  17Xin hãy nghe kỹ những lời tôi sẽ nói;
  Xin hãy lắng tai nghe những gì tôi sắp nói ra đây.
  18Này, tôi đã chuẩn bị lời biện hộ cho trường hợp của tôi,
  Và tôi biết tôi sẽ được trắng án.
  19Có người nào sẽ đối chất với tôi chăng?
  Bây giờ nếu tôi cứ im lặng thì tôi chỉ còn chờ chết.

Lời Cầu Nguyện của Gióp Khi Ông Ngã Lòng

  20Xin ban cho con hai điều nầy,
  Ðể con khỏi phải lẩn trốn thánh nhan Ngài nữa:
  21Xin rút tay Ngài đang đè nặng trên con,
  Và xin cất đi nỗi kinh sợ về Ngài để con không sợ hãi nữa.
  22Sau đó, xin gọi con, con sẽ đáp lời;
  Hoặc khi con kêu cầu, xin Ngài đáp lời con.
  23Con đã phạm gian ác và tội lỗi nhiều đến bao nhiêu?
  Cầu xin Ngài cho con biết con đã vi phạm điều gì và con đã phạm những tội gì.
  24Tại sao Ngài cứ ẩn mặt Ngài khỏi con,
  Và đối xử với con như kẻ thù của Ngài như thế?
  25Chẳng lẽ Ngài muốn làm cho chiếc lá bị gió thổi bay tới bay lui phải hoảng sợ sao?
  Chẳng lẽ Ngài lại đuổi theo cọng rạ khô đã bị gió đùa đi sao?
  26Dường như Ngài đã ghi lại hết những nỗi đắng cay con đã gặp,
  Và bắt con phải trả cho những lỗi lầm con phạm lúc thanh xuân.
  27Ngài khóa hai chân con vào cùm và theo dõi mọi lối con đi,
  Và tra xét các dấu chân con từng bước một.
  28Người ta rồi sẽ rã tan như gỗ mục,
  Như áo quần đã bị mối mọt ăn.

13

Gióp chỉ muốn trình bày với Đức Chúa Trời

  1“Chính mắt tôi đã thấy mọi điều đó,
   Chính tai tôi đã nghe và hiểu.
  2Điều gì các anh biết, tôi cũng biết;
   Tôi chẳng kém gì các anh đâu.

  3Nhưng tôi muốn thưa với Đấng Toàn Năng,
   Và ước ao được biện luận với Đức Chúa Trời.
  4Còn các anh chỉ khéo giả nhân giả nghĩa,
   Tất cả các anh đều là thứ lang băm vô dụng.
  5Phải chi các anh nín lặng
   Thì các anh mới thật sự khôn ngoan!
  6Xin hãy nghe lời biện luận của tôi,
   Và lắng nghe lời bào chữa từ miệng tôi.
  7Có phải vì Đức Chúa Trời mà các anh nói lời độc ác?
   Hay vì Ngài mà các anh bày chuyện điêu ngoa?
  8Các anh muốn thiên vị Đức Chúa Trời
   Và biện bạch cho Ngài sao?
  9Các anh có vui lòng để Ngài dò xét các anh không?
   Hay các anh tưởng có thể lừa gạt Ngài như lừa gạt loài người?
  10Chắc chắn Ngài sẽ quở trách các anh
   Nếu các anh âm thầm thiên vị Ngài.
  11Phải chăng sự uy nghi Ngài không làm các anh khiếp sợ?
   Sự kinh hãi Ngài không giáng trên các anh sao?
  12Châm ngôn của các anh vô dụng như tro;
   Lập luận của các anh yếu như đất bùn.

  13Hãy để yên cho tôi nói,
   Để mặc tôi, dù xảy đến điều gì.
  14Tại sao tôi lấy răng cắn thịt mình
   Và sẵn sàng liều mạng sống?
  15Dù Chúa giết tôi, tôi vẫn tin cậy Ngài;
   Và tôi sẽ bênh vực lối sống tôi trước mặt Ngài.
  16Đây chính là sự cứu rỗi cho tôi,
   Vì kẻ vô đạo không dám đến trước mặt Chúa.
  17Hãy chú tâm nghe lời tôi nói,
   Và để lời giãi bày của tôi lọt vào tai các anh!
  18Nầy, tôi đã sẵn sàng giải trình trường hợp mình,
   Tôi biết tôi sẽ được xưng công chính.
  19Có ai sẽ tranh luận và thắng tôi không?
   Nếu thế thì tôi sẽ cam lòng chịu chết.

  20Có hai điều xin Chúa miễn trừ cho con,
   Thì con sẽ không tránh mặt Ngài:
  21Xin Chúa rút tay khỏi con
   Và đừng để nỗi kinh hoàng làm con khiếp đảm.
  22Bấy giờ Ngài gọi, con sẽ thưa,
   Hoặc con lên tiếng thì Chúa trả lời.
  23Con đã phạm bao nhiêu gian ác lỗi lầm?
   Xin Chúa cho con biết sự vi phạm và tội lỗi con.
  24Tại sao Chúa giấu mặt,
   Và xem con như kẻ thù của Ngài?
  25Chúa muốn dày vò chiếc lá bay trong gió,
   Và đuổi theo một cọng rơm khô sao?
  26Vì Chúa ghi lại bao điều cay đắng để kết tội con
   Và bắt con gánh chịu tội ác thuở thanh xuân,
  27Tra chân con vào cùm,
   Theo dõi mọi đường lối của con
   Và định giới hạn cho mỗi dấu chân con?
  28Sự sống con tan tành như gỗ mục,
   Như chiếc áo đã bị mối ăn.”