1 Có lời của Đức Giê-hô-va phán cho tiên tri Giê-rê-mi, luận về các dân tộc. 2 Về Ê-díp-tô. Luận về đạo quân của vua Ê-díp-tô, Pha-ra-ôn-Nê-cô, bấy giờ đóng gần sông Ơ-phơ-rát, tại Cạt-kê-mít; tức đạo quân bị Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, đánh đuổi, về năm thứ tư đời vua Giê-hô-gia-kim, con trai Giô-si-a, vua của Giu-đa.⚓ 3 Hãy sửa soạn thuẫn lớn thuẫn nhỏ, và đi ra trận! 4 Hỡi lính kỵ, hãy thắng ngựa, cỡi lên! Khá đội mão trụ và đứng sắp hàng; mài mũi giáo và mặc giáp!… 5 Làm sao ta đã thấy sự đó! Chúng nó bị kinh hãi, đều quay lưng lại; lính chiến vỡ tan, chạy trốn chẳng ngó lại đàng sau. Sự kinh khiếp khắp tứ bề, Đức Giê-hô-va phán vậy. 6 Người rất lẹ cũng không thể thoát, người rất mạnh cũng không thể trốn. Về phương bắc, trên bờ sông Ơ-phơ-rát, kìa, chúng nó vấp và ngã! 7 Kìa, kẻ dấy lên như sông Ni-lơ, như sông lớn nổi sóng sôi bọt là ai? 8 Ấy là Ê-díp-tô dấy lên như sông Ni-lơ, các dòng nước nó sôi bọt như các sông. Nó nói: Ta sẽ dấy lên, bao phủ cả đất; ta sẽ hủy phá các thành và dân cư. 9 Ngựa, hãy xông tới; xe binh, hãy ruổi mau; hãy kéo tới, lính chiến kia; người Cút và người Phút đều mang thuẫn, còn người Ly-đi cầm cung và giương ra. 10 Ngày đó thuộc về Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân; ấy là ngày báo thù, Ngài sẽ báo kẻ thù nghịch mình. Gươm nuốt mà no, uống huyết chúng nó cho đầy; vì Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn quân, có sự tế tự trong xứ phương bắc, bên sông Ơ-phơ-rát. 11 Hỡi nữ đồng trinh, con gái của Ê-díp-tô! Hãy lên Ga-la-át, mà lấy nhũ hương; ngươi dùng nhiều thứ thuốc cũng vô ích, chẳng chữa lành cho ngươi được! 12 Các nước đều nghe sự xấu hổ của ngươi, tiếng rên siết của ngươi đầy khắp đất; vì lính chiến chạm lính chiến, cả hai cùng ngã với nhau. 13 Nầy là lời Đức Giê-hô-va phán cho tiên tri Giê-rê-mi, về sự Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, sẽ đến đánh đất Ê-díp-tô:⚓ 14 Hãy rao tin trong Ê-díp-tô; truyền cho Mít-đôn, báo cho Nốp và Tác-pha-nết, nói rằng: Hãy đứng sắp hàng, chực sẵn, vì gươm đã nuốt chung quanh ngươi. 15 Vì sao những người mạnh của ngươi bị cất mất? Chúng nó không đứng được, vì Đức Giê-hô-va đã đuổi chúng nó. 16 Ngài làm cho nhiều người đi xiêu tó, người nầy ngã trên kẻ khác, mà rằng: Đi hè, trở về nơi dân ta, trong đất chúng ta sanh ra, xa nơi gươm dao ức hiếp! 17 Tại đó, họ kêu lên rằng: Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, bị diệt rồi; đã để dịp tiện qua đi. 18 Đức Vua, danh Ngài là Giê-hô-va vạn quân, phán: Thật như ta sống, kẻ thù đến, như núi Tha-bô dấy lên giữa các núi khác, như Cạt-mên thò ra ngoài biển. 19 Hỡi gái đồng trinh ở Ê-díp-tô, hãy sắm đồ lề đi làm phu tù; vì Nốp sẽ trở nên hoang vu; sẽ bị đốt, không có dân ở nữa. 20 Ê-díp-tô là một con bò cái tơ đẹp đẽ, nhưng bị ong lỗ từ phương bắc đến chích nó. 21 Những quân thuê ở giữa nó cũng như bò con béo. Nhưng chúng nó cũng xây lưng lại, thảy cùng nhau trốn tránh, không đứng vững được. Vì ngày tai họa, kỳ thăm phạt, đã đến trên chúng nó rồi. 22 Tiếng nó như rắn đi; vì quân nghịch nó kéo tới mạnh lắm, cầm búa rìu đến trên nó, như thể thợ rừng. 23 Đức Giê-hô-va phán: Quân nghịch đốn chặt rừng nó, rừng nó không thể dò xem được. Vì chúng nó đông hơn cào cào, không thể đếm được. 24 Con gái Ê-díp-tô sẽ mang xấu hổ, sẽ bị nộp trong tay dân phương bắc. 25 Đức Giê-hô-va vạn quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán rằng: Nầy, ta sẽ phạt A-môn, là thần của Nô, luôn cả Pha-ra-ôn, và Ê-díp-tô, với các thần và các vua nó, tức Pha-ra-ôn cùng những kẻ nhờ cậy người. 26 Ta sẽ phó chúng nó trong tay những kẻ đòi mạng chúng nó, tức trong tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, và trong tay tôi tớ người; về sau Ê-díp-tô sẽ còn có dân ở như ngày xưa. Đức Giê-hô-va phán vậy. 27 Hỡi tôi tớ ta là Gia-cốp, chớ sợ chi; hỡi Y-sơ-ra-ên, chớ kinh hãi! Vì ta sẽ cứu ngươi từ xứ xa, sẽ khiến dòng dõi ngươi ra từ đất mình bị làm phu tù. Gia-cốp sẽ trở về, được bình an yên ổn, chẳng ai làm cho sợ hãi.⚓28 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi Gia-cốp tôi tớ ta, ngươi chớ sợ, vì ta ở cùng ngươi. Ta sẽ diệt hết các nước mà ta đã đuổi ngươi đến; còn ngươi, thì ta không diệt hết đâu, nhưng sẽ sửa trị ngươi cách chừng mực, và không thể nào không phạt ngươi.
46
Lời tiên tri về Ai-cập
1Chúa phán bảo tiên tri Giê-rê-mi về tương lai nhiều dân tộc. Về Ai-cập: 2Quân đội của Nê-cô, vua Ai-cập tiến công Cát-kê-mít bị quân đội Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-luân đánh bại bên bờ sông Ơ-phơ-rát, vào năm thứ tư triều vua Giê-hô-gia-kim (con Giô-si-a) của nước Giu-đa. Khởi đầu cuộc chiến tranh, Chúa đã bảo tôi: 3Quân Ai-cập! Hãy mặc giáp, mang thuẫn, xung phong ra trận! 4Hãy thắng yên cương, thúc ngựa đến sa trường! Hãy đội nón sắt mài dáo cho nhọn, mặc áo giáp! 5Nhưng kìa, Ta thấy quân đội Ai-cập khủng khiếp, quay lại và bỏ chạy! Các chiến binh sợ hãi chạy, không ai dám ngoảnh lại! Xoay qua phía nào cũng đầy những cảnh rùng rợn! 6Tuy nhiên, chạy nhanh bao nhiêu cũng không thoát, chiến đấu can trường đến mấy cũng nộp mạng. Tại phía bắc, bên bờ sông Ơ-phơ-rát, quân đội Ai-cập vấp chân, ngã chúi và nằm la liệt khắp chiến trường. 7Quân đội nào kéo ra cuồn cuộn như dòng sông Ninh vào mùa mưa nước lũ, tràn ngập ruộng vườn? 8Đó là quân đội Ai-cập, quân đội thường huênh hoang tuyên bố thừa sức tràn ngập các nước trên thế giới, đánh tan các thành phố và tiêu diệt quân thù. 9Kỵ binh, chiến xa và bộ binh Ai-cập! Hãy tiến ra sa trường! 10Các chiến sĩ Ê-ti-ô-bi và Ly-bi thông thạo chiến thuật phòng thủ,a[sử dụng thuần a] các chiến sĩ Ly-đi giỏi chiến thuật tiến công,⚓ hãy xung phong! 11Vì đây là ngày của Chúa Hằng Hữu toàn năng, ngày báo trả các thù nghịch. Các lưỡi gươm sẽ tàn sát, say sưa chán ngấy máu người Ai-cập như một tế lễ dâng lên tại xứ miền bắc, bên bờ Phát-giang. 12Các thiếu nữ Ai-cập! Hãy đi lên Ga-la-át kiếm thuốc men! Nhưng các ngươi chẳng tìm được thuốc nào để chữa trị các thương tích. Dù các ngươi dùng đủ thứ thuốc hay, các thương tích trầm trọng cũng không lành! 13Các dân tộc đều hay tin các ngươi bị ô nhục. Tiếng các ngươi la hét tuyệt vọng vì thua trận sẽ vang dội khắp thế giới. Các chiến sĩ hùng mạnh nhất của Ai-cập cũng đạp nhau ngã chết. 14Chúa báo cho Giê-rê-mi biết trước cuộc tiến công của Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-luân, vào xứ Ai-cập: 15Hãy thông cáo khắp Ai-cập và vùng Mích-đôn, Nốp và Tác-pha-nết: hăy chuẩn bị kháng chiến vì chiến tranh sẽ tàn phá khắp nơi chung quanh các ngươi. 16Tại sao "thần tối linh"⚓ của các ngươi khiếp đảm bỏ chạy? Chỉ vì Chúa đánh ngã thần ấy trước mặt quân thù. 17Quân đội đông đảo các ngươi ngã xuống thành từng đống thây ma! (Lúc ấy dân tỵ nạn Giu-đa mới rủ nhau trở về quê cha đất tổ để trốn tránh cuộc tàn sát). 18Hãy đặt cho vua Hốp-ra của Ai-cập một tên giễu cợt: "Thùng rỗng kêu to" vì vua chỉ giỏi hò hét ầm ĩ nhưng đã mất hết quyền lực. 19Đức Vua, tức là Chúa Hằng Hữu toàn năng phán: "Thật như Ta hằng sống, người lãnh đạo cuộc tiến công vào Ai-cập có uy vũ như núi Tha-bô hoặc núi Cát-mên hùng dũng trấn áp miền duyên hải! 20Nhân dân Ai-cập! Hãy thu xếp hành trang, sẵn sàng đi đày vì thành phố Mem-phi sẽ bị tàn phá, không còn ai ở nữa. 21,22Ai-cập là một con bò cái tơ đẹp đẽ nhưng bị một con muỗi chích, một con muỗi ở phương bắc, nên phải bỏ chạy lồng lộn. Cả các đơn vị lính đánh thuê của Ai-cập cũng trở nên yếu như sên,⚓ ra trận thì bỏ chạy tán loạn vì ngày Đại họa, ngày đoán phạt Ai-cập, đã đến. 23,24Như con rắn lặng lẽ trườn đi, quân đội Ai-cập âm thầm chạy trốn trước quân đội xâm lăng. Quân địch đông như kiến cỏ đã tàn sát nhân dân Ai-cập như đoàn thợ cưa đua nhau hạ hàng loạt cây trong rừng cho đến khi hết sạch. 25Ai-cập đành bó tay chịu trận như người con gái bị bọn người cuồng bạo vây bắt. 26Chúa Hằng Hữu Toàn năng, Chân Thần của Y-sơ-ra-ên phán: "Ta sẽ phạt A-môn, thần của Thê-bê và tất cả các tà thần Ai-cập. Ta sẽ phạt vua Ai-cập và tất cả những người tin tưởng nó. 27Ta sẽ nộp chúng cho những người muốn tiêu diệt chúng, tức là vua Nê-bu-cát-nết-sa và quân đội Ba-by-luân. Sau đó, đất nước Ai-cập sẽ có dân cư đông đảo như ngày xưa, Chúa Hằng Hữu phán vậy."
Lời tiên tri về dân Y-sơ-ra-ên
28Tuy nhiên, dân Ta và đầy tớ Ta ơi, các con đừng sợ hãi! Cứ can đảm lên! Vì Ta sẽ giải cứu các con từ các nước xa và đem dòng dõi các con khắp nơi trở về quê cha đất tổ. Phải, Y-sơ-ra-ên sẽ trở về an cư lạc nghiệp tại quê hương và không còn phải sợ hãi nữa. 29Gia-cốp, đầy tớ Ta ơi, đừng sợ vì Ta ở với con. Ta sẽ tiêu diệt các nước là những nơi các con bị lưu đày, nhưng Ta sẽ không tiêu diệt con. Dù Ta phải trừng phạt con, Ta chỉ nhằm mục đích sửa trị con.