1 Xảy ra một ngày kia, các con trai của Đức Chúa Trời đến ra mắt Đức Giê-hô-va, Sa-tan cũng có đến trong vòng chúng đặng ra mắt Đức Giê-hô-va. 2 Đức Giê-hô-va bèn phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi ở đâu đến? Sa-tan thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: tôi trải qua đây đó trên đất và dạo chơi tại nơi nó. 3 Đức Giê-hô-va lại phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi tớ của ta chăng? Trên đất chẳng có ai giống như người, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời, và lánh khỏi điều ác; lại người bền đỗ trong sự hoàn toàn mình, mặc dầu ngươi có giục ta phá hủy người vô cớ. 4 Sa-tan thưa lại với Đức Giê-hô-va rằng: Lấy da đền da⚓, phàm vật chi một người có, tất sẽ trao thế cho mạng sống mình. 5 Nhưng bây giờ xin Chúa hãy giơ tay ra, đụng đến hại xương thịt người ắt là người sẽ phỉ báng Chúa trước mặt. 6 Đức Giê-hô-va phán với Sa-tan rằng: Kìa, người ở trong tay ngươi; nhưng chỉ hãy giữ mạng sống người. 7 Sa-tan bèn lui ra khỏi trước mặt Đức Giê-hô-va, hành hại Gióp một bịnh ung độc, từ bàn chân cho đến chót đầu. 8 Gióp lấy một miếng sành đặng gãi mình, và ngồi trong đống tro. 9 Vợ người nói với người rằng: Uả? Ông hãy còn bền đỗ trong sự hoàn toàn mình sao?… Hãy phỉ báng Đức Chúa Trời, và chết đi! 10 Người đáp lại rằng: Ngươi nói như một người đàn bà ngu muội. Uả sao! Sự phước mà tay Đức Chúa Trời ban cho chúng ta, chúng ta lãnh lấy, còn sự tai họa mà tay Ngài giáng trên chúng ta, lại chẳng lãnh lấy sao? Trong mọi việc đó, Gióp không phạm tội bởi môi miệng mình. 11 Vả, khi ba bạn hữu của Gióp, là Ê-li-pha người Thê-man, Binh-đát người Su-a, và Sô-pha người Na-a-ma, hay được các tai nạn đã xảy đến cho người, mỗi người bèn hẹn nhau từ xứ mình đi đến đặng chia buồn và an ủi người. 12 Ba bạn hữu ở xa ngước mắt lên thì chẳng nhận biết người, bèn cất tiếng lên khóc, mỗi người xé áo mình, hất bụi lên trời mà vãi trên đầu mình. 13 Đoạn, ba bạn ngồi xuống đất với người trong bảy ngày bảy đêm, chẳng ai nói một lời với người, vì thấy sự đau đớn người lớn lắm.
2
1Lŏ mâo sa hruê bi kčah tơdah phung anak êkei Aê Diê truh čiăng bi êdah diñu pô ti anăp Yêhôwa, wăt Satan mơh truh mbĭt hŏng diñu čiăng bi êdah ñu pô ti anăp Yêhôwa. 2Yêhôwa lač kơ Satan, “Mơ̆ng ih hriê?” Satan+ lŏ wĭt lač kơ Yêhôwa, “Mơ̆ng klei êrô hiu ti lăn ala, đĭ leh anăn trŭn.” 3Yêhôwa lač kơ Satan,+ “Ih tuôm ksiêm dlăng mơ̆ kơ dĭng buăl kâo Y-Yôp, kyuadah amâo mâo ôh sa čô msĕ si ñu ti lăn ala, sa čô êkei arăng amâo dưi ƀuah ôh leh anăn kpă ênô, sa čô huĭ mpŭ kơ Aê Diê leh anăn đuĕ mơ̆ng klei jhat? Wăt tơdah ih mtrŭt kâo ngă kơ ñu čiăng bi rai ñu amâo mâo klei, ăt ñu dôk sĭt suôr mơh.” 4Leh anăn Satan lŏ wĭt lač kơ Yêhôwa, “Klĭt hrô kơ klĭt! Sa čô mnuih srăng brei jih jang mnơ̆ng ñu mâo čiăng bi mtlaih klei hdĭp ñu. 5Ƀiădah yơr bĕ kngan ih ară anei ngă kơ klang leh anăn kđeh ñu, hlăk anăn ñu srăng tăm pah kơ ih ti anăp ƀô̆ mta ih.” 6Yêhôwa lač kơ Satan,+ “Nĕ anei, ih mâo klei dưi ngă kơ ñu; knŏng pioh klei hdĭp ñu.” 7Snăn Satan kbiă mơ̆ng anăp Yêhôwa, leh anăn bi knap Y-Yôp hŏng ruih tiêng jhat snăk mơ̆ng plă jơ̆ng truh ti čŏng kŏ. 8Ñu mă sa pŏk kơha čeh mčah čiăng kuêh asei mlei ñu, leh anăn dôk gŭ hlăm hbâo. 9Hlăk anăn mô̆ ñu lač kơ ñu, “Si ngă ih ăt dôk sĭt suôr hĕ? Tăm pah bĕ kơ Aê Diê leh anăn djiê.” 10Ƀiădah ñu lač kơ mô̆ ñu, “Ih blŭ msĕ si sa čô mniê mluk. Si ngă, drei knŏng mă tŭ klei jăk mơ̆ng kngan Aê Diê mơ̆, leh anăn amâo mă tŭ ôh klei jhat?” Hlăm jih klei anăn Y-Yôp amâo tuôm ngă soh ôh hŏng ƀăng êgei ñu. 11Tơdah tlâo čô mah jiăng Y-Yôp hmư̆ hing kơ jih klei jhat anăn truh leh kơ ñu, grăp čô digơ̆ hriê mơ̆ng anôk gơ̆ pô, Y-Êlipas mơ̆ng ƀuôn Têman, Y-Bildat mơ̆ng čar Suah, leh anăn Y-Sôphar mơ̆ng čar Nama. Digơ̆ bi kčah hruê kơŭ kyăm mbĭt hŏng ñu leh anăn bi juh ñu. 12Tơdah digơ̆ ƀuh ñu mơ̆ng kbưi, digơ̆ amâo thâo kral ñu ôh; leh anăn digơ̆ ur leh anăn hia. Digơ̆ hiêk ao jhung digơ̆ leh anăn ƀui ƀruih lăn phă adiê ti dlông boh kŏ digơ̆. 13Êjai kjuh hruê leh anăn kjuh mlam digơ̆ dôk gŭ mbĭt hŏng ñu ti lăn, amâo mâo sa čô blŭ sa boh hŏng ñu ôh, kyuadah digơ̆ ƀuh ñu knap mñai snăk.