31

Gióp làm chứng về tánh hạnh mình khi trước là trọn vẹn

1 Tôi đã có lập ước với mắt tôi;
 Vậy, làm sao tôi còn dám nhìn người nữ đồng trinh?
2 Vì phần do Đức Chúa Trời ở trên trời,
 Và cơ nghiệp do Đấng Toàn năng ở nơi cao, là gì?
3 Há chẳng phải sự tai họa cho kẻ gian ác,
 Và sự hư hại cho kẻ làm dữ sao?
4 Chớ thì Đức Chúa Trời chẳng thấy đường lối tôi,
 Và đếm các bước tôi sao?
5 Nếu tôi có ăn ở cách dối trá,
 Và chân tôi vội vàng theo chước gian giảo,
6 Nguyện Đức Chúa Trời cân tôi trên cân thăng bằng,
 Thì Ngài sẽ nhìn biết sự thanh liêm của tôi.
7 Nếu chân tôi trở bước bỏ đường chánh đáng,
 Và lòng tôi đi theo con mắt tôi,
 Nếu có sự ô uế chi dính vào tay tôi,
8 Nguyện tôi gieo, và có kẻ khác gặt hái,
 Nguyện thổ sản tôi bị nhổ đi!

9 Nếu lòng tôi bị người nữ quyến dụ,
 Nếu tôi rình rập ở nơi cửa của lân cận tôi,
10 Nguyện vợ tôi xây cối cho người khác,
 Và có kẻ khác nằm cùng nàng.
11 Vì điều ấy vốn tội trọng gớm ghê,
 Một tội ác đáng bị quan xét đoán phạt:
12 Tội ấy là một ngọn lửa thiêu hóa cho đến chốn trầm luân,
 Tàn hại các của cải tôi đến tận cùng…

13 Nếu tôi có khinh duyên cớ của tôi trai tớ gái tôi,
 Lúc chúng nó tranh luận với tôi,
14 Thì tôi sẽ làm sao khi Đức Chúa Trời chỗi dậy?
 Khi Ngài đến thẩm sát tôi, tôi sẽ đáp sao?
15 Đấng đã tạo thành tôi trong lòng mẹ tôi,
 Há chẳng có dựng nên chúng nó sao?
 Há chẳng phải cũng một Đức Chúa Trời dựng nên chúng ta trong lòng mẹ sao?…
16 Nếu tôi từ chối điều kẻ nghèo khổ ước ao,
 Gây cho mắt người góa bụa bị hao mòn,
17 Nếu tôi có ăn bánh tôi một mình,
 Và kẻ mồ côi chẳng có được ăn với;
18 Thật từ lúc tôi còn trẻ, nó cùng lớn lên với tôi như con với cha;
 Còn người góa bụa, tôi đã nâng đỡ từ khi tôi lọt lòng mẹ tôi;
19 Nếu tôi có thấy người nào thác vì không quần áo,
 Và kẻ nghèo thiếu chẳng có mền;
20 Nếu lòng người không chúc phước cho tôi,
 Và người không nhờ lông chiên tôi mà được ấm áp;
21 Nếu tôi có giơ tay hiếp kẻ mồ côi,
 Bởi vì tôi thấy có kẻ phù trợ tôi trong cửa thành;
22 Nguyện cho vai tôi rớt ra khỏi nơi khác,
 Và cánh tay tôi bị gẫy rứt ra đi!
23 Vì sự tai họa từ Đức Chúa Trời giáng xuống làm tôi kinh khiếp,
 Và trước mặt sự oai nghiêm Ngài,
 Tôi nào làm chi được…

24 Nếu tôi có để lòng tin cậy nơi vàng,
 Và nói với vàng ròng rằng:
 Ngươi là sự nương nhờ của ta;
25 Nếu tôi vui mừng về tài vật tôi nhiều,
 Và vì tay tôi đã được lắm của;
26 Nếu tôi có thấy mặt trời chiếu sáng,
 Và mặt trăng mọc lên soi tỏ,
27 Nếu lòng tôi có thầm mê hoặc,
 Và miệng tôi hôn gởi tay tôi;
28 Điều đó cũng là một tội ác đáng bị quan xét phạt;
 Vì nếu làm vậy, tôi đã từ chối Đức Chúa Trời trên cao kia…
29 Nếu tôi có vui mừng vì cớ tàn hại kẻ ghét tôi,
 Và hứng lòng khi tai vạ giáng cho nó;
30 --- Trái lại tôi không cho phép miệng tôi phạm tội,
 Mà lấy sự rủa sả trù ẻo, nguyện hại mạng sống nó;…
31 Nếu các người nhà tôi chẳng có nói:
 “Ai sẽ tìm được người nào không được ăn no nê thịt súc vật người?” ---
32 Người lạ không có ngủ đêm ở ngoài đường;
 Tôi mở cửa cho kẻ hành khách;
33 Nếu tôi có che tội mình như A-đam,
 Mà giấu sự gian ác mình ở trong lòng,
34 Tại vì tôi kinh hãi chúng đông,
 Và e sợ bị họ hàng khinh bỉ,
 Đến đỗi ở yên lặng, chẳng dám bước ra khỏi cửa…

35 Ôi! Chớ chi có một người nghe tôi!
 Nầy là dấu hiệu tôi ký. Nguyện Đấng Toàn năng đáp lời tôi;
 Nguyện kẻ cừu địch tôi làm một trạng từ!
36 Tôi quả hẳn sẽ mang trạng từ ấy trên vai mình,
 Đội nó trên đầu tôi như một mão triều thiên.
37 Ắt tôi sẽ thuật cho cừu địch biết số bước tôi,
 Đến trước mặt nó như một vua chúa…

38 Nếu đất tôi kêu cáo tôi,
 Các giòng cày nó khóc với nhau;
39 Nếu tôi ăn sản vật nó mà không trả giá bạc,
 Làm khuấy khuất nguyên chủ nó cho đến phải chết mất;
40 Nguyện gai gốc mọc thay lúa miến,
 Và cỏ lùng thế cho lúa mạch!
 Đến đây hết lời của Gióp.

31

  1“我与眼睛立约,
  怎能凝望少女呢?
  2从至上的上帝所得之分,
  从至高全能者所得之业是什么呢?
  3岂不是祸患临到不义的,
  灾害临到作恶的吗?
  4上帝岂不察看我的道路,
  数点我所有的脚步吗?

  5“我若与虚谎同行,
  我脚若紧跟诡诈,
  6愿上帝用公道的天平秤我,
  愿他知道我的纯正。
  7我的脚步若偏离正路,
  我的心若随从我眼目,
  我的手掌若粘有污秽;
  8愿我栽种,别人来吃,
  我的农作物连根拔出。

  9“我心若因妇人受迷惑,
  在邻舍的门外等候,
  10就愿我妻子给别人推磨,
  别人与她同寝。
  11因为这是邪恶的事,
  审判官裁定的罪孽。
  12这是一场火,直烧到毁灭
  必拔除我一切的家产。

  13“我的仆婢与我争辩,
  我若藐视不听他们的冤情,
  14上帝兴起的时候,我怎样行呢?
  他察问的时候,我怎样回答他呢?
  15造我在母腹中的,不也是造了他吗?
  在母胎中使我们成形的,岂不是同一位吗?

  16“我若不让贫寒人遂其所愿,
  或是叫寡妇眼中失望,
  17或独自吃自己的食物,
  孤儿没有吃其中些许;
  18从我年轻时,孤儿就与我一同长大,我好像他的父亲,
  我从出母腹就扶助寡妇
  19我若见人因无衣死亡,
  或见贫穷人毫无遮盖;
  20我若不使他真心为我祝福,
  不使他因我羊的毛得暖;
  21我若举手攻击孤儿,
  因为在城门口见有帮助我的;
  22情愿我的肩膀从肩胛骨脱落,
  我的膀臂从肱骨折断。
  23因上帝降的灾祸使我恐惧
  因他的威严,我什么都不能。

  24“我若以黄金为我的指望,
  对纯金说:你是我的倚靠;
  25我若因财物丰裕,
  因手多得资财而欢喜;
  26我若见太阳发光,
  明月运行,
  27心就暗暗被引诱,
  口亲吻自己的手;
  28这也是审判官裁定的罪孽,
  因为我背弃了至上的上帝。

  29“我若见恨我的遇难就欢喜,
  见他遭灾就高兴;
  30其实我没有容许口犯罪,
  以诅咒要他的性命;
  31若我帐棚中的人未曾说:
  ‘谁不以他的肉食吃饱呢?’
  32我未曾让旅客在街上过夜,
  却开门迎接行路的人;
  33我若像亚当遮掩自己的过犯,
  将罪孽藏在怀中;
  34我若因大大惧怕众人,
  又因宗族的藐视而恐惧,
  以致我缄默不言,闭门不出;
  35惟愿有一位肯听我!
  看哪,我的记号,愿全能者回答我!
  愿那与我争讼的写下状词!
  36我必把它带在肩上,
  绑在头上为冠冕。
  37我必向上帝述说我脚步的数目,
  如同王子进到他面前。

  38“若我的田地喊冤告我,
  犁沟也一同哭泣;
  39我若吃地的出产不给银钱,
  或叫地的原主丧命;
  40愿蒺藜生长代替麦子,
  恶臭的草代替大麦。”
  约伯的话说完了。