Ê-li-hu cao rao sự chánh trực và công bình của Đức Chúa Trời
1 Ê-li-hu lại cất tiếng mà nói rằng: 2 Hỡi các người khôn ngoan, hãy nghe những lời nói tôi; Ớ kẻ thông sáng, hãy lắng tai nghe tôi; 3 Vì lỗ tai thử những lời nói, Như ổ gà nếm lấy đồ ăn.⚓ 4 Chúng ta hãy chọn cho mình điều phải, Chung nhau nhìn biết việc tốt lành. 5 Vì Gióp có nói rằng: “Tôi vốn là công bình, Nhưng Đức Chúa Trời đã cất sự lý đoán tôi. 6 Tuy tôi ngay thẳng, người ta cho tôi là kẻ nói dối; Dẫu tôi không phạm tội, thương tích tôi không chữa lành được.” 7 Ai là người giống như Gióp? Người uống lời nhạo báng như thể nước; 8 Người kết bạn với kẻ làm hung nghiệt, Và đồng đi với người gian ác? 9 Vì người có nói rằng: “Chẳng ích lợi chi cho loài người Tìm kiếm điều vui thích mình nơi Đức Chúa Trời.”
10 Vì vậy, hỡi người thông sáng, hãy nghe tôi: Đức Chúa Trời chẳng hề hành ác, Đấng Toàn năng không bao giờ làm hung nghiệt. 11 Ngài báo ứng loài người tùy công việc mình làm,⚓ Khiến mỗi người tìm được lại chiếu theo tánh hạnh mình. 12 Quả thật Đức Chúa Trời không làm ác, Đấng Toàn năng chẳng trái phép công bình. 13 Ai giao cho Ngài trách nhiệm coi sóc trái đất? Ai đặt Ngài cai trị toàn thế gian? 14 Nếu Ngài chỉ lo tưởng đến chính mình Ngài, Thâu lại về mình thần linh và hơi thở của Ngài, 15 Thì các loài xác thịt chắc chết chung nhau hết, Và loài người trở vào bụi đất.
16 Nếu ông có sự thông sáng, hãy nghe điều nầy; Khá lắng tai nghe tiếng lời nói của tôi. 17 Chớ thì người nào ghét sự công bình sẽ được cai trị sao? Ông há dám lên án cho Đấng công bình cao cả ư? 18 Há có nên nói với vua rằng: “Đồ xấu xa nà?” Hay là nói với người tước vị rằng: “Kẻ ác nghiệp mầy?” 19 Phương chi Đấng chẳng tư vị những vương tử, Chẳng xem kẻ giàu trọng hơn kẻ nghèo; Bởi chúng hết thảy là công việc của tay Ngài. 20 Trong giây phút, giữa ban đêm, chúng đều chết; Bá tánh xiêu tó và qua mất đi, Các kẻ cường quyền bị cất đi, Không phải bởi tay loài người. 21 Vì mắt Đức Chúa Trời xem xét đường lối loài người, Ngài nom các bước họ. 22 Chẳng có tối tăm mù mịt nào Cho kẻ làm ác ẩn núp mình được. 23 Khi Đức Chúa Trời phán xét loài người, Thì chẳng cần khiến họ đến trước mặt Ngài hai lần đặng tra xét. 24 Ngài phá hủy kẻ cường quyền không cần tra soát, Rồi lập kẻ khác thế vào cho; 25 Bởi vì Chúa biết các công việc chúng, Đánh đổ chúng ban đêm, và chúng bị diệt đi. 26 Chúa hành hại họ như người ác, Có mắt kẻ khác xem thấy; 27 Bởi vì chúng có xây bỏ theo Chúa, Không kể đến các đường lối Ngài. 28 Chúng làm cho tiếng kẻ nghèo thấu đến Chúa, Và Chúa nghe tiếng kêu la của kẻ bị gian truân. 29 Khi Ngài ban cho bình an, ai sẽ làm cho rối loạn? Khi Ngài ẩn mắt mình, ai có thể thấy Ngài? Ngài làm như vậy hoặc cho dân tộc nào, hoặc cho người nào, 30 Hầu ngăn trở kẻ gian ác cai trị, Và không ai gài bẫy cho dân sự. 31 Vì có người nào bao giờ nói với Đức Chúa Trời rằng: “Tôi đã mang chịu sửa phạt tôi, tôi sẽ không làm ác nữa; 32 Điều chi tôi chẳng thấy, xin Chúa chỉ dạy cho tôi; Nếu tôi có làm ác, tôi sẽ chẳng làm lại nữa?” 33 Đức Chúa Trời há cứ theo ý tưởng ông mà báo ứng ông sao? Vì ông có bỏ sự báo ứng của Chúa, nên ông phải chọn lựa lấy, chớ chẳng phải tôi; Vậy nên điều ông biết, hãy nói đi. 34 Những người thông sáng, và mỗi người khôn ngoan đương nghe tôi, Sẽ nói với tôi rằng: 35 ”Gióp nói cách không hiểu biết, Và lời của người thiếu sự thông sáng.” 36 Tôi nguyện cho Gióp bị thử thách đến cùng, Bởi vì người có đáp lời như kẻ ác; 37 Người có thêm sự phản nghịch vào tội lỗi mình, Vỗ tay mình tại giữa chúng tôi, Và càng thêm lời nói nghịch Đức Chúa Trời.
34
1Rồi Ê-li-hu tiếp tục diễn thuyết: 2“Hỡi các người khôn, hãy nghe tôi nói: hãy lắng nghe tôi, hỡi những kẻ hiểu biết. 3Lỗ tai thử lời nói, như lưỡi nếm thức ăn. 4Chúng ta hãy cùng quyết định xem điều gì phải, và hãy học điều tốt. 5Gióp bảo, ‘Tôi vô tội, Thượng Đế không chịu phân xử công bằng cho tôi. 6Thay vì được phân xử công bình, tôi bị gọi là kẻ nói dối. Tôi đã bị tổn thương nặng nề, dù rằng tôi không hề phạm tội.’ 7Không ai giống như Gióp; uống sỉ nhục như nước lạnh. 8Anh ta chơi với bọn làm ác, giao du với phường hung bạo 9vì anh nói, ‘Làm Thượng Đế vui lòng có ích gì.’ 10Cho nên những ai thông hiểu hãy nghe tôi đây. Thượng Đế không bao giờ lầm lẫn! Đấng Toàn Năng không thể làm ác. 11Thượng Đế báo trả cho mọi người theo điều họ làm, và đền bù tương xứng với hành vi của họ. 12Thật vậy, Thượng Đế không hề sai lầm; Đấng Toàn Năng không bao giờ vặn vẹo điều công chính. 13Không ai cử Thượng Đế cai quản khắp đất, hay đặt Ngài quản lý cả vũ trụ. 14Nếu Thượng Đế quyết định, cất mạng sống hay hơi thở, 15thì tất cả mọi người đều chết chung nhau, và trở thành bụi đất. 16Nếu các anh hiểu biết, hãy nghe đây; hãy lắng nghe điều tôi nói. 17Có quan cai trị nào mà ghét lẽ công bằng không? Làm sao anh trách móc Thượng Đế là Đấng công bằng và Toàn Năng? 18Thượng Đế là Đấng nói với các vua, ‘Mấy anh là đồ vô dụng,’ hay bảo các kẻ quyền thế, ‘Các anh là đồ độc ác.’ 19Ngài không nể nang quan trưởng hay bất cứ ai, Ngài không trọng người giàu hơn người nghèo, vì chính Ngài dựng nên họ. 20Họ có thể qua đời trong nháy mắt, ngay giữa đêm. Nếu họ bị đánh gục, họ tàn đời; người quyền thế cũng chết không phương cứu vãn. 21Thượng Đế quan sát bước đi người; Ngài thấy mỗi bước họ đi. 22Không có nơi tối tăm hay bóng tối nào mà kẻ ác có thể trốn khỏi mặt Ngài. 23Ngài không cần định thời gian cho con người đến trước mặt Ngài để bị xét xử. 24Ngài không cần phải hạch hỏi khi người ta làm quấy, Dù cho họ là kẻ có quyền thế. Ngài chỉ cần tiêu diệt họ và đặt người khác thế chỗ họ. 25Vì Thượng Đế biết điều họ làm, Ngài đánh bại họ ban đêm, họ bị chà đạp. 26Ngài trừng phạt họ về điều ác họ làm, để mọi người nhìn thấy, 27Ngài làm như thế vì họ chống nghịch Ngài, và không thèm để ý đến đường lối Ngài. 28Tiếng kêu của người nghèo đến tai Thượng Đế; Ngài nghe tiếng kêu xin của kẻ khốn cùng. 29Nhưng nếu Thượng Đế cứ im lặng thì ai làm gì được Ngài? Nếu Ngài ẩn mặt, thì ai thấy được Ngài? Thượng Đế vẫn cai quản các quốc gia và con người. 30Ngài không cho kẻ ác cai trị và để chúng đánh bẫy người khác. 31Nhưng nếu có ai thưa với Thượng Đế, ‘Tôi có lỗi, tôi sẽ không phạm tội nữa. 32Xin hãy dạy tôi điều tôi không thấy. Nếu tôi có làm gì sai, tôi sẽ không tái phạm.’ 33Cho nên, Gióp ơi, chẳng lẽ Thượng Đế thưởng anh theo điều anh muốn mà chính anh không chịu thay đổi? Chính anh phải quyết định, không phải tôi, cho nên hãy nói cho tôi điều anh biết. 34Người khôn ngoan nghe tôi nói, kẻ hiểu biết bảo rằng, 35‘Gióp nói mà không biết điều mình nói có đúng không; lời nói của Gióp chứng tỏ mình không hiểu biết.’ 36Ước gì Gióp được thử thách đến cùng, vì Gióp trả lời như kẻ ác! 37Bây giờ Gióp thêm tội chống nghịch Thượng Đế. Anh ta vỗ tay phản đối, càng ngày càng chống báng Ngài.”