2

Yiang Sursĩ Ta‑ỡi Sưong Santoiq Ha-bacúc Câu Sễq

1Cứq ễ poah achỗn tâng ngôl kĩaq, cớp crŏ́q nhêng ntrớu Yiang Sursĩ ễ yỗn cứq atỡng pỡ cũai canŏ́h. Ŏ́c ntrớu án ễ ta‑ỡi tễ ŏ́c cứq khoiq cuclỗiq cucling túh chóq án?
2Yiang Sursĩ pai chóq cứq neq: “Cóq mới chĩc dŏq tâng khlễc pian yỗn raloaih lứq máh ranáq cứq sapáh yỗn mới dáng, dŏq khễ yỗn máh cũai doc. 3Cóq mới chĩc dŏq, yuaq tỡ yũah toâq ngư máh ranáq nâi cỡt rapĩeiq. Ma ngư anoat yỗn ranáq nâi toâq la tỡ bữn dũn noâng, cớp máh ranáq cứq sapáh yỗn mới hữm cỡt santruoq. Nhêng ĩn cro, ma cóq mới acoan; ŏ́c ki toâq ariang cứq khoiq anoat, cớp tỡ bữn yũt. 4Nâi la máh santoiq cứq ễ pai: ‘Máh cũai ca táq sâuq, alới tỡ têq tamoong noâng. Ma máh cũai tanoang o, lứq alới bữn tamoong, cỗ nhơ alới sa‑âm Yiang Sursĩ samoât samơi.’”

Bap Lứq Toâq Pỡ Cũai Tỡ Bữn Tanoang O

5Ŏ́c sốc bữn cỡt ranáq raphếq rathũ yỗn cũai. Máh cũai ỗt sác tỡ nai ỡt ien. Cũai sốc bữn cớp cũai ỗt sác la samoât ŏ́c cuchĩt, tỡ nai cỡt pasâi. Cỗ ngkíq, alới cheng ndỡm sa‑ữi cruang, dếh cỗp máh cũai ki. 6Lứq samoât, nheq tữh cũai proai ki lóc acrieiq cũai ca cỗp alới, cớp alới pupap toâq santoiq neq: “Bap lứq toâq pỡ anhia ca ramoat crơng anhia khoiq rapốn cớp lôp noau. Noâng máh léq dũn anhia táq ngkíq yỗn anhia cỡt sốc bữn?”
7Tễ nhũang anhia dốq ễp cũai tu anhia, yỗn alới culáh tu. Ma tỡ bữn dũn noâng, alới ễn ễp loah anhia yỗn culáh loah práq anhia tu, dếh práq lơi hỡ. Máh cũai par‑ũal ễ toâq táq yỗn anhia sâng ngcŏh lứq. Tỗp alới toâq rapốn loah anhia. 8Cỗ tian anhia khoiq pũr cỗp sa‑ữi cũai proai tễ cruang canŏ́h, ngkíq cũai noâng khlâiq ễ toâq pũr loah anhia tê. Alới táq ngkíq la cỗ tian anhia khoiq táq tahóc aham cũai na ngê tachoât lứq chũop cutễq nâi, tâng sa‑ữi vil máh cũai ỡt.
9Bap lứq toâq pỡ anhia ca táq yỗn dống sũ anhia cỡt sốc cỗ tễ máh crơng anhia rapốn cũai canŏ́h. Anhia táq ngkíq cỗ anhia ễq dống sũ anhia cỡt plot ien cớp vớt tễ ranáq túh coat. 10Ma máh ngê anhia aloŏh, ngê ki dững atoâq ranáq casiet pỡ dống sũ anhia bữm. Yuaq anhia pupứt máh tỗp canŏ́h, ngkíq anhia dững atoâq ranáq cuchĩt pứt pỡ tỗ anhia bữm. 11Dếh tamáu cớp aluang anhia ĩt táq dống anhia la cauq anhia tê.
12Bap lứq toâq pỡ anhia ca táq viang vil na aham cũai, cớp táng vil na cachĩt cũai. 13Máh cũai anhia cheng ndỡm, alới táq ranáq lakéh lakiei lứq, mŏ tỡ bữn cỡt kia ntrớu. Cớp nheq tữh ranáq alới táq, pĩeiq ũih cat thréc nheq. Yiang Sursĩ Sốt Toâr Lứq khoiq anoat máh ranáq nâi. 14Chumát, dũ ntốq tâng cốc cutễq nâi cũai bữn sapúh nheq tễ ang‑ữr Yiang Sursĩ, machớng dũ ntốq tâng dỡq mưt bữn poân moang dỡq.
15Bap lứq toâq pỡ anhia ca ping blŏ́ng yỗn yớu nguaiq toau bũl plêc, cỗ anhia yoc ễ hữm alới ỡt mu rariat. 16Sanua anhia ễn cỡt casiet, yuaq tỡ bữn noau achưng alư noâng anhia. Lứq anhia toâp nguaiq blŏ́ng cớp tayáh sarín sarêu. Yiang Sursĩ toâp chiau cachoc blŏ́ng ki yỗn anhia nguaiq, cớp noau tỡ bữn yám noap noâng anhia. 17Anhia khoiq tamư padớm máh nỡm aluang tâng cóh Lê-banôn; sanua machớng ki tê noau ễ tamư padớm anhia. Anhia khoiq cachĩt charán tâng arưih; sanua machớng ki tê charán cruang ễ táq yỗn anhia cỡt ngcŏh. Máh ranáq nâi cỡt la cỗ tian anhia táq yỗn aham tahóc lian poân cutễq, cớp cỗ tian ranáq sâuq tachoât lứq anhia khoiq táq chũop cutễq nâi, tâng sa‑ữi vil máh cũai ỡt.
18Rup yiang cỡt kia ntrớu? Án cỡt ống rup tễ atĩ cũai táq sâng; án tỡ bữn atỡng ntrớu yỗn anhia dáng; ma anhia chống noap parnai noau phếq sâng. Án ca táq rup ki, án noap lứq crơng án táq, la rup ca tỡ dáng tabỗq. 19Bap lứq toâq pỡ anhia ca amoaih rup aluang neq: “Tamỡ tốh!”
 Tỡ la atỡng cốc tamáu neq: “Yuor tayứng!”
 Rup ki têq sapáh ntrớu yỗn anhia dáng tỡ? Anhia blom án toâq práq cớp yễng, ma án ŏ́q rangứh tamoong.
20Ma Yiang Sursĩ ỡt tâng Dống Sang Toâr miar khong án. Cóq nheq tữh cũai tâng cốc cutễq nâi ỡt rangiac sâng choâng moat án.

2

1Tôi sẽ đứng nơi điếm gác, bám chặ trên tháp canh để chờ xem Chứa phán bảo tôi điều gì và tôi sẽ thưa lại thế nào về điều tôi khiếu nại. 2Chúa Hằng Hữu đáp lời, bảo tôi: "Con hãy chép khải tượng thật rõ trên bảng để người đang chạy có thể đọc được. 3Vì phải chờ đến đúng thời điểm khải tượng mới ứng nghiệm; nó đang diễn biến rất nhanh chóng để hoàn tất, không ngoa đâu! Nếu nó chậm trễ, con hãy đợi; nhưng nó không chậm trễ đâu. 4Chú ý! Tâm hồn tự kiêu a không thể nào có sự ngay thẳng, nhưng người công chính sẽ sống bởi đức tin mình.
5Rượu phản trắc hại người kiêu hãnh nên nó không thể nào tồn tại được. Bụng nó mở rộng như âm phủ, như Sự Chết nuốt người không bao giờ no chán. Nó gom các quốc gia, chất tất cả các dân tộc thành từng đống để mặc sức dày xéo, bóc lột. 6Các dân tộc ấy sẽ đặt cách ngôn và câu đố để chế nhạo nó. Họ nói: "khốn cho kẻ cứ mãi mê tích trữ những gì chẳng thuộc về mình!" Nó còn thu sưu cao thuế nặng, bóc lột các dân, vét đầy kho cho đến khi nào?
7Quân thù ngươi sẽ thình lình dấy quân, bất ngờ vùng dậy tiến công tiêu diệt ngươi. Ngươi sẽ thành một chiến lợi phẩm của chúng. 8Vì ngươi đã bóc lột nhiều nước, nên tất cả các nước sẽ bóc lột ngươi để đòi nợ máu và báo thù những việc tàn ác ngươi đã làm cho đất nước, thành phố và nhân dân của họ.
9Khốn cho kẻ thu lợi bất nghĩa cho nhà mình để xây tổ mình trên núi cao mong sao tránh được bàn tay kẻ báo thù. 10Tiêu diệt nhiều dân tộc, ngươi đã mắc tội với lương tâm và chuốc lấy sỉ nhục cho nhà mình. 11Vì đá trong vách tường sẽ kêu la và kèo trính trên sườn nhà sẽ đáp lại.
12Khốn cho kẻ lấy máu dựng làng mạc và lấy gian ác xây thành quách! 13Xem kìa, các dân tộc lao khổ để rồi công trình mình bị lửa thiêu rụi; thật ra các nước nhọc nhằn rốt cuộc chỉ còn con số không. Chắc chắn mọi điều ấy đều do bàn tay tể trị của Chúa Hằng Hữu Toàn năng. 14Vì tri thức về vinh quang Chúa Hằng Hữu sẽ đầy tràn khắp thế giới như nước phủ đầy lòng biển.
15Khốn thay cho kẻ chuốc rượu mời bạn hữu uống cạn bình cạn hũ, đến say khướt để nhìn họ trần truồng! 16Ngươi đầy dẫy ô nhục, không phải quang vinh. Ngươi cũng uống chén cay đắng này và bị coi như kẻ vô đạo. Bàn tay phải của Chúa Hằng Hữu sẽ đổ chén phẫn nộ trên ngươi nên vinh quang ngươi sẽ biến thành sỉ nhục. 17Việc tàn bạo ngươi làm cho Li-ban sẽ bao phủ ngươi; Việc ngươi tàn sát các thú vật bây giờ sẽ khiến ngươi khiếp sợ, vì máu bao người đã đổ và vì những việc tàn ác ngươi đã làm cho đất nước, thành phố và cho nhân dân.
18Thần tượng có ích gì đâu! Đó chỉ là sản phẩm của thợ chạm, thợ đức. Đó chỉ là thuật dối gạt tinh vi! Sao người tạc tượng, người đúc thần lại tin vào các thần tượng câm điếc ấy? 19Khốn cho kẻ nói với tượng gỗ: "Xin ngài thức tỉnh" và thưa với tượng đá câm: "Xin thần đứng dậy dạy dỗ chúng con!" Xem kìa, các thần đều bọc vàng bọc bạc sáng ngời, nhưng chẳng thần nào có một chút hơi thở! 20Nhưng Chúa Tự Hữu Hằng Hữu luôn luôn ngự trong Đền Thánh Ngài. Cả thế giới hãy im lặng trước mặt Ngài!