25

Ví dụ về mười người nữ đồng trinh

1 Khi ấy, nước thiên đàng sẽ giống như mười người nữ đồng trinh kia cầm đèn đi rước chàng rể. 2 Trong các nàng đó, có năm người dại và năm người khôn. 3 Người dại khi cầm đèn đi thì không đem dầu theo cùng mình. 4 Song người khôn khi cầm đèn đi thì đem dầu theo trong bình mình. 5 Vì chàng rể đến trễ, nên các nàng thảy đều buồn ngủ và ngủ gục. 6 Đến khuya, có tiếng kêu rằng: Kìa, chàng rể đến, hãy đi ra rước người! 7 Các nữ đồng trinh bèn thức dậy cả, sửa soạn đèn mình. 8 Các người dại nói với các người khôn rằng: Xin bớt dầu của các chị cho chúng tôi, vì đèn chúng tôi gần tắt 9 Nhưng các người khôn trả lời rằng: Không, e chẳng đủ cho chúng tôi và các chị; thà các chị hãy đi đến người bán dầu mà mua. 10 Song trong khi họ đang đi mua, thì chàng rể đến; kẻ nào chực sẵn, thì đi với người cùng vào tiệc cưới, và cửa đóng lại. 11 Chặp lâu, những người nữ đồng trinh khác cũng đến và xin rằng: Hỡi Chúa, hỡi Chúa, xin mở cho chúng tôi! 12 Nhưng người đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta không biết các ngươi đâu. 13 Vậy, hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày, cũng không biết giờ.

Ví dụ về các ta-lâng

(Lu 19:11-27)

14 Vả, nước thiên đàng sẽ giống như một người kia, khi đi đường xa, gọi các đầy tớ mà giao của cải mình. 15 Chủ đó cho người nầy năm ta-lâng, người kia hai, người khác một, tùy theo tài mỗi người; đoạn, chủ lên đường. 16 Tức thì, người đã nhận năm ta-lâng đi làm lợi ra, và được năm ta-lâng khác. 17 Người đã nhận hai ta-lâng cũng vậy, làm lợi ra được hai ta-lâng nữa. 18 Song người chỉ nhận một thì đi đào lỗ dưới đất mà giấu tiền của chủ.
19 Cách lâu ngày, chủ của những đầy tớ ấy trở về khiến họ tính sổ. 20 Người đã nhận năm ta-lâng bèn đến, đem năm ta-lâng khác nữa, và thưa rằng: Lạy chúa, chúa đã cho tôi năm ta-lâng; đây nầy, tôi làm lợi ra được năm ta-lâng nữa. 21 Chủ nói với người rằng: Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi. 22 Người đã nhận hai ta-lâng cũng đến mà thưa rằng: Lạy chúa, chúa đã cho tôi hai ta-lâng; đây nầy, tôi đã làm lợi ra được hai ta-lâng nữa. 23 Chủ đáp rằng: Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi. 24 Người chỉ nhận một ta-lâng cũng đến mà thưa rằng: Lạy chúa, tôi biết chúa là người nghiêm nhặt, gặt trong chỗ mình không gieo, lượm lặt trong chỗ mình không rải ra; 25 nên tôi sợ mà đi giấu ta-lâng của chúa ở dưới đất; đây nầy, vật của chúa xin trả cho chúa. 26 Song chủ đáp rằng: Hỡi đầy tớ dữ và biếng nhác kia, ngươi biết ta gặt trong chỗ ta không gieo, và lượm lặt trong chỗ ta không rải ra; 27 vậy thì ngươi phải đưa bạc của ta lại cho người buôn bạc, rồi khi ta trở về, sẽ lấy vốn và lời. 28 Vậy, các ngươi hãy lấy ta-lâng của người nầy mà cho kẻ có mười ta-lâng. 29 Vì sẽ cho thêm kẻ nào đã có, thì họ sẽ dư dật; nhưng kẻ nào không có, thì cũng cất luôn điều họ đã có nữa. 30 Còn tên đầy tớ vô ích đó, hãy quăng nó ra ngoài là chỗ tối tăm, ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.

Sự phán xét sau cùng

31 Khi Con người ngự trong sự vinh hiển mình mà đến với các thiên sứ thánh, thì Ngài sẽ ngồi trên ngôi vinh hiển của Ngài. 32 Muôn dân nhóm lại trước mặt Ngài, rồi Ngài sẽ chia người nầy với người khác ra, như kẻ chăn chiên chia chiên với dê ra; 33 để chiên ở bên hữu và dê ở bên tả.
34 Bấy giờ, vua sẽ phán cùng những kẻ ở bên hữu rằng: Hỡi các ngươi được Cha ta ban phước, hãy đến mà nhận lấy nước thiên đàng đã sắm sẵn cho các ngươi từ khi dựng nên trời đất. 35 Vì ta đói, các ngươi đã cho ta ăn; ta khát, các ngươi đã cho ta uống; ta là khách lạ, các ngươi tiếp rước ta; 36 ta trần truồng, các ngươi mặc cho ta; ta đau, các ngươi thăm ta; ta bị tù, các ngươi viếng ta. 37 Lúc ấy, người công bình sẽ thưa rằng: Lạy Chúa, khi nào chúng tôi đã thấy Chúa đói, mà cho ăn; hoặc khát, mà cho uống? 38 Lại khi nào chúng tôi đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà mặc cho? 39 Hay là khi nào chúng tôi đã thấy Chúa đau, hoặc bị tù, mà đi thăm viếng Chúa? 40 Vua sẽ trả lời rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ các ngươi đã làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy của anh em ta, ấy là đã làm cho chính mình ta vậy.
41 Kế đó, Ngài sẽ phán cùng những người ở bên tả rằng: Hỡi kẻ bị rủa, hãy lui ra khỏi ta; đi vào lửa đời đời đã sắm sẵn cho ma quỉ và những quỉ sứ nó. 42 Vì ta đã đói, các ngươi không cho ăn; ta khát, các ngươi không cho uống; 43 ta là khách lạ, các ngươi không tiếp rước; ta trần truồng, các ngươi không mặc cho ta; ta đau và bị tù, các ngươi không thăm viếng. 44 Đến phiên các người nầy bèn thưa lại rằng: Lạy Chúa, khi nào chúng tôi đã thấy Chúa, hoặc đói, hoặc khát, hoặc làm khách lạ, hoặc trần truồng, hoặc đau ốm, hoặc bị tù mà không hầu việc Ngài ư? 45 Ngài sẽ đáp lại rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ các ngươi không làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy, ấy là các ngươi cũng không làm cho ta nữa. 46 Rồi những kẻ nầy sẽ vào hình phạt đời đời, còn những người công bình sẽ vào sự sống đời đời.

25

Mười cô phụ dâu

1“Lúc ấy, Nước Trời sẽ giống trường hợp mười cô trinh nữ cầm đèn đi rước chàng rể; 2năm cô khôn, năm cô dại. 3,4Các cô dại cầm đèn mà quên đem thêm dầu, trong khi các cô khôn đem dầu theo để châm vào đèn. 5,6Vì chàng rể đến trễ, các cô đều ngủ gục. Đến khuya, có tiếng gọi: ‘Chàng rể sắp đến! Mau ra nghênh tiếp!’
7,8“Tất cả bừng tỉnh, mờ mắt chuẩn bị đèn dầu. Các cô dại thấy đèn mình cạn dầu sắp tắt, liền nài nỉ các bạn chia cho tí dầu.
9Các cô khôn từ khước: ‘Chúng tôi không có đủ dầu để chia sớt. Các chị nên ra quán mua!’
10“Khi các cô ra quán, chàng rể đến. Năm cô sẵn sàng chờ đợi đều được vào dự tiệc cưới, rồi cửa đóng lại.
11“Còn năm cô dại khi quay lại, đứng ngoài gõ cửa, nài nỉ : ‘Xin mở cửa cho chúng tôi!’ 12Nhưng chàng rể đáp: ‘Các chị phải đi nơi khác! Muộn quá rồi!’
13“Vậy, phải cảnh giác chờ đợi vì các con không biết ngày giờ ta trở lại.

Khai triển những gì Chúa giao

14“Nước Trời cũng giống trường hợp người chủ sắp lên đường viễn du, gọi các đầy tớ vào, ủy thác cho họ tài sản mình. 15Chủ giao cho mỗi người tùy khả năng: người thứ nhất 50 lạng vàng, người thứ hai 20 lạng và người thứ ba 10 lạng.
16“Sau khi chủ lên đường, người lãnh 50 lạng lập tức kinh doanh, lời được 50 lạng. 17Người nhận 20 lạng cũng đầu tư, thu lời 20 lạng. 18Còn người nhận 10 lạng đào đất chôn giấu số vàng của chủ.
19“Sau một thỏi gian khá lâu, chủ trở về, tính sổ với các đầy tớ. 20Người nhận số lạng đem thêm 50 lạng đến trình; ‘Thưa chủ, 50 lạng vàng chủ giao,tôi làm lợi thêm được 50 lạng nữa.’ 21Chủ khen: ‘Tốt lắm, con rất ngay thật trung thành. Con đã trung thành trong việc nhỏ, nên sẽ được ủy thác nhiều việc lớn. Con đến đây chung vui với ta!'
22“Người lãnh 20 lạng cũng bước đến: ‘Thưa chủ, 20 lạng vàng chủ giao, tôi làm lợi thêm được 20 lạng nữa.’ 23Chủ khen: ‘Tốt lắm, con rất ngay thật trung thành. Con đã trung thành trong việc nhỏ, nên sẽ được ủy thác nhiều việc lớn. Con đến đây chung vui với ta!’
24“Người nhận 10 lạng đến phân trần: ‘Thưa chủ, tỏi biết chủ khắt khe, hay gặt hái trong chỗ không gieo, thu hoạch ở nơi không trồng. 25Vì lo sợ, nên tôi tìm chỗ chôn giấu vàng của chủ, và đây, tôi xin gửi lại sổ vàng cho chủ.’ 26Chủ quở trách: ‘Anh thật gian ngoa lười biếng! Đã biết ta thu hoạch lợi tức, 27sao anh không gửi sổ vàng ấy vào ngân hàng đi khi ta về, láy cả vốn lẫn lời?’ 28Rồi chủ ra lệnh: ‘Đem 10 lạng này cho người có 100 lạng! 29Vì ai có, sẽ được thêm đến mức dư dật; còn ai không có, dù còn gì cũng bị lấy đi. 30Còn tên đầy tớ vô dụng kia, đem quăng nó vào chỗ tối tăm, đầy tiếng than khóc và nghiến răng!’

Ngày Phán xét

31“Khi ta quang vinh trở lại địa cầu với tất cả các thiên sứ thánh, ta sẽ ngồi trên ngôi vinh hiển. 32Tất cả các dân tộc sẽ tập họp trước mặt ta. Ta sẽ phân chia họ làm hai, như người chăn chia chiên với dê, 33sắp người công chính đứng bên phải và người gian ác bên trái. 34Ta sẽ bảo nhóm người bên phải: ‘Những người được Cha ta ban phúc! Hãy vào hưởng cơ nghiệp ta đã chuẩn bị cho các con từ khi sáng tạo trời đất! 35Vì lúc ta đói, các con cho ta ăn; ta khát, các con cho ta uống; ta tỵ nạn, các con tiếp rước ta về nhà; 36ta rách rưới, trần truồng, các con mặc áo cho ta; ta đau yếu và bị tù, các con thăm viếng ta.’
37“Lúc ấy, những người công chính sẽ ngạc nhiên; ‘Thưa Chúa, có khi nào chúng con thấy Chúa đói mà mời ăn, thấy Chúa khát mà mời uống đâu? 38Hoặc gặp Chúa ty nạn mà tiếp đãi, thấy Chúa rách rưới mà mặc áo, 39hay biết Chúa đau ốm và bị tù mà thăm viếng đâu?’
40“Ta sẽ giải thích: ‘Các con tiếp đãi anh em ta tức là tiếp đãi ta!’
41“Ta cũng sẽ bảo nhóm người bên trái: ‘Những người gian ác đáng nguyền rủa kia! Đi ngay vào lò lửa đời đời không hề tắt dành cho Sa-tan và các quỷ sứ! 42Vì ta đói các ngươi không cho ta ăn; ta khát các ngươi không cho ta uống; 43ta tỵ nạn, các ngươi không tiếp đón ta; ta rách rưới, các ngươi không mặc áo cho ta; ta đau ốm và bị tù, các ngươi không thăm viếng ta!’
44“Họ sẽ thắc mắc: ‘Thưa Chúa, chúng con có bao giờ thấy Chúa đói khát đâu? có bao giờ thấy Chúa ty nạn, rách rưới, đau ốm hay bị giam cầm đâu mà săn sóc giúp đỡ?’
45“Ta sẽ giải đáp: ‘Các ngươi từ chối không cứu giúp một anh em hèn mọn nhất của ta, tức là các ngươi khước từ ta!’ 46Rồi người ác bị đưa vào nơi hình phạt đời đời, còn người công chính được hưởng sự sống vĩnh cửu.”