18

Sứ Điệp Của Tiên Tri Ê-li Cho Vua A-háp

1Sau nhiều ngày, vào năm hạn hán thứ ba, có lời của CHÚA đến với Ê-li rằng: “Hãy đi gặp A-háp. Ta sẽ cho mưa xuống đất trở lại.” 2Vậy Ê-li đi đến gặp A-háp.
 Lúc ấy, nạn đói đang hoành hành tại Sa-ma-ri.
3A-háp gọi Áp-đia, quan tổng quản hoàng cung đến. Áp-đia rất kính sợ CHÚA. 4Khi Giê-sa-bên giết hại các tiên tri của CHÚA, thì Áp-đia có đem một trăm tiên tri đi giấu, năm mươi người trong một hang, rồi cung cấp bánh và nước để nuôi họ. 5A-háp nói với Áp-đia: “Ngươi hãy đi khắp xứ, hãy đến các suối và các khe, may ra chúng ta sẽ tìm được cỏ để giữ cho ngựa và lừa sống, và chúng ta khỏi phải giết các súc vật của chúng ta hết chăng.” 6Vậy họ chia nhau đi khắp xứ. A-háp đi một hướng, còn Áp-đia đi một hướng khác.
7Đang khi Áp-đia đi đường thì Ê-li gặp ông. Áp-đia nhận ra ông, liền sấp mặt xuống đất, và hỏi: “Thưa có phải chúa tôi đây là Ê-li chăng?”
8Ông trả lời: “Chính tôi đây. Hãy đi, nói với chủ của ông rằng Ê-li đang ở đây.”
9Áp-đia đáp: “Tôi có tội tình gì mà ngài muốn trao tôi vào tay A-háp để giết tôi đi? 10Như CHÚA là Đức Chúa Trời hằng sống của ngài chứng giám, chẳng có nước nào hoặc vương quốc nào mà chủ tôi không sai người đến kiếm ngài. Khi người ta bảo rằng ngài không có ở đó, thì ông ấy đòi nước đó hoặc vương quốc đó phải thề là họ không có gặp ngài. 11Nhưng bây giờ ngài bảo tôi: ‘Hãy đi, nói với chủ của ông rằng Ê-li đang ở đây.’ 12Nhưng vừa khi tôi rời khỏi ngài thì Thần của CHÚA đem ngài đi đến nơi nào tôi không biết. Rồi khi tôi đến nói cho A-háp, ông ấy đến mà không thấy ngài, ông ấy chắc sẽ giết tôi đi, mặc dù tôi đây, là tôi tớ ngài, đã kính sợ CHÚA từ thuở nhỏ. 13Người ta há không nói cho chúa tôi biết rằng tôi đã làm gì khi Giê-sa-bên giết hại các tiên tri của CHÚA sao, thể nào tôi đã đem giấu một trăm tiên tri của CHÚA, năm mươi người trong một hang, rồi cung cấp bánh và nước để nuôi họ sao? 14Bây giờ ngài bảo tôi: ‘Hãy đi, nói với chủ của ông rằng Ê-li đang ở đây’, ông ấy chắc sẽ giết tôi.”
15Nhưng Ê-li đáp: “Có CHÚA Vạn Quân, là Đấng tôi phục vụ, chứng giám, chắc chắn hôm nay tôi muốn gặp chủ của ông.”
16Vậy Áp-đia đi gặp vua A-háp và báo cho vua biết. A-háp liền đi gặp Ê-li.

Tiên Tri Ê-li Và Vua A-háp

17Khi A-háp thấy Ê-li, A-háp nói với ông: “Ngươi, kẻ gây rối cho Y-sơ-ra-ên, có phải ngươi đó chăng?”
18Ê-li đáp: “Không phải tôi gây rối cho Y-sơ-ra-ên, nhưng chính là vua và nhà cha vua. Vì vua và phụ vương của vua đã bỏ các điều răn của CHÚA, và vua lại đi theo các thần Ba-anh. 19Bây giờ xin vua hãy triệu tập toàn dân Y-sơ-ra-ên lại gặp tôi ở núi Cạt-mên, cùng với bốn trăm năm mươi tiên tri của Ba-anh và bốn trăm tiên tri của A-sê-ra, là những kẻ được Giê-sa-bên cấp dưỡng.”

Ê-li Thắng Các Tiên Tri Ba-anh

20Vậy A-háp sai người đi khắp Y-sơ-ra-ên và triệu tập các tiên tri tại núi Cạt-mên. 21Ê-li đến gần dân chúng và nói: “Các ngươi cứ khập khiễng đi hàng hai cho đến chừng nào? Nếu CHÚA là Đức Chúa Trời thì hãy theo Ngài, còn nếu Ba-anh là Đức Chúa Trời thì hãy theo hắn.”
 Nhưng dân chúng lặng thinh.
22Bấy giờ Ê-li nói với dân chúng: “Tôi, chỉ một mình tôi, là tiên tri của CHÚA còn sót lại; nhưng ở đây có bốn trăm năm mươi tiên tri của Ba-anh. 23Bây giờ hãy cho chúng tôi hai con bò đực. Hãy để họ chọn một con cho họ trước đi. Hãy sả con bò ra từng mảnh, rồi chất trên củi, nhưng không được châm lửa. Tôi sẽ sả con bò kia, chất nó trên củi, nhưng cũng không châm lửa. 24Rồi các ông hãy kêu cầu danh thần của các ông, còn tôi, tôi sẽ kêu cầu danh CHÚA. Vị thần nào đáp lời bằng lửa thì vị đó chính là Đức Chúa Trời.”
 Toàn thể dân chúng hiện diện nói: “Đề nghị rất hữu lý!”
25Bấy giờ Ê-li nói với các tiên tri của Ba-anh: “Các ông hãy chọn lấy cho mình một con bò và sả thịt nó trước đi, vì các ông đông người; rồi hãy kêu cầu danh thần của các ông, nhưng không được châm lửa đấy nhé.” 26Vậy họ bắt một con bò đực đem đến đó, sả thịt nó ra, rồi kêu cầu danh thần Ba-anh từ sáng đến trưa. Họ cầu rằng, “Lạy thần Ba-anh, xin hãy đáp lời chúng tôi.” Nhưng chẳng có tiếng nào, cũng chẳng có ai trả lời. Họ nhảy khập khiễng xung quanh bàn thờ họ đã dựng.
27Đến trưa Ê-li chế nhạo họ rằng: “Hãy kêu cầu lớn hơn chút nữa. Ba-anh chính là thần đó mà. Có thể thần đang tĩnh tâm, hay là thần bận đi đâu đó, không chừng thần kẹt đi xa, hay là thần đang ngủ cũng có, phải đánh thức thần dậy.” 28Nghe thế họ lại càng kêu cầu lớn hơn nữa, và theo như thói tục của họ, họ lấy gươm và giáo rạch mình đến chảy máu. 29Đến quá trưa, họ vẫn tiếp tục nói tiên tri theo kiểu như thế cho đến giờ dâng tế lễ buổi chiều, nhưng chẳng có tiếng nào đáp lại, cũng chẳng ai trả lời, và chẳng ai quan tâm đến.
30Bấy giờ Ê-li nói với toàn dân: “Hãy đến gần tôi.” Toàn dân kéo lại gần ông. Trước hết, ông sửa lại bàn thờ của CHÚA đã bị sụp đổ. 31Ê-li lấy mười hai phiến đá, theo số chi tộc của các con trai Gia-cốp, là người mà lời của CHÚA đã phán, “Y-sơ-ra-ên sẽ là tên ngươi.” 32Ê-li dùng các phiến đá đó xây lại một bàn thờ cho danh CHÚA. Rồi ông đào một đường mương chung quanh bàn thờ, rộng cỡ chứa được hai thúng hạt giống. 33Kế đến ông sắp củi trên bàn thờ. Đoạn ông sả con bò ra từng mảnh, rồi chất nó trên củi. Xong ông bảo: “Hãy múc đầy bốn bình nước, rồi đem đổ trên của lễ thiêu và củi.”
34Ông bảo họ: “Hãy làm lần thứ nhì.” Họ làm lần thứ nhì. Ông lại bảo họ: “Hãy làm lần thứ ba.” Họ làm lần thứ ba, 35đến nỗi nước chảy ướt đẫm xung quanh bàn thờ và đầy tràn cái mương.
36Đến giờ dâng tế lễ buổi chiều, tiên tri Ê-li đến gần và cầu nguyện rằng: “Lạy CHÚA là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, I-sác, và Y-sơ-ra-ên. Ngày hôm nay xin Ngài hãy cho thiên hạ biết rằng Ngài là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, rằng con đây là đầy tớ Ngài, và con đã làm mọi sự nầy là do Ngài phán bảo. 37Lạy CHÚA, xin nhậm lời con, để dân nầy biết rằng chính Ngài, Chúa ôi, là Đức Chúa Trời, và sẽ khiến lòng dân nầy quay trở lại.”
38Bấy giờ lửa của CHÚA giáng xuống, thiêu rụi của lễ thiêu, củi, đá, bụi đất, và làm khô hết nước trong mương.
39Khi toàn dân thấy vậy, họ liền sấp mặt xuống đất và nói: “CHÚA quả thật là Đức Chúa Trời! CHÚA quả thật là Đức Chúa Trời!”
40Ê-li nói với họ: “Hãy bắt các tiên tri của Ba-anh. Đừng để thoát một ai.” Họ liền bắt những người ấy. Ê-li đem họ xuống khe Kít-sôn và giết hết họ tại đó.

Cơn Hạn Hán Chấm Dứt

41Ê-li nói với A-háp: “Xin mời vua đi lên, ăn và uống. Vì tôi nghe có tiếng mưa rào.” 42Vậy A-háp đi lên, ăn và uống. Ê-li đi lên đỉnh núi Cạt-mên. Tại đó, ông sấp mặt xuống đất, giữa hai đầu gối.
43Ông nói với người đầy tớ ông: “Hãy đi, nhìn về hướng biển.”
 Người ấy đi, nhìn, rồi trở lại nói: “Con chẳng thấy gì cả.”
 Ông bảo: “Hãy đi trở lại, và làm bảy lần như thế.”
44Lần thứ bảy người ấy nói: “Kìa, con thấy có một đám mây, cỡ bằng bàn tay, đang nổi lên ngoài biển.”
 Ông bảo: “Hãy đến nói với A-háp: ‘Xin vua hãy thắng xe và đi xuống mau, kẻo mưa sẽ giữ vua lại.’ ”
45Chẳng mấy chốc, mây đen kéo đến phủ khắp bầu trời và gió cuồn cuộn thổi. Một trận mưa lớn đổ xuống. A-háp vội vàng lên xe, chạy đến Gít-rê-ên. 46Tay của CHÚA đặt trên Ê-li. Ông thắt lưng và chạy trước xe A-háp, cho đến lúc vào thành Gít-rê-ên.

18

Ê-li và Ô-ba-đia

1Ba năm sau, Chúa Hằng Hữu bảo Ê-li: "Con đi gặp A-háp và bảo rằng Ta sẽ cho mưa trở lại." 2Ê-li vâng lời đi gặp A-háp. Lúc ấy, nạn đói đang hoành hành khắp xứ Sa-ma-ri.
3,4Ngày nọ, A-háp gọi viên quản lý hoàng gia là Ô-ba-đia đến (Ô-ba-đia là người hết lòng kính sợ Chúa. Khi Giê-sa-bên giết các tiên tri của Chúa, Ô-ba-đia đem một trăm tiên tri giấu trong hai hang đá, mỗi hang năm mươi người, và đem bánh và nước nuôi họ). 5,6Vua A-háp bảo Ô-ba-đia: "Chúng ta chia nhau đi khắp nơi, đến các suối, các khe, tìm xem nơi nào có cỏ, may ra có thể cứu được một số ngựa và la khỏi chết." Vậy, họ lên đường, mỗi người đi một hướng.
7Trên đường, Ô-ba-đia gặp Ê-li. Khi nhận ra Ê-li, ông sấp mình dưới đất, hỏi: "Có đúng ông là Ê-li đấy không?" 8Ê-li đáp: "Vâng tôi là Ê-li. Xin ông đi báo với vua A-háp là tôi đang ở đây." 9Ô-ba-đia thắc mắc: "Tôi có tội gì mà ông cho A-háp giết tôi? 10Tôi thề trước mặt Thượng Đế rằng A-háp đã sai người đi lùng ông khắp nơi. Khi dân một địa phương nào nói: 'Ê-li không có ở đây,' A-háp buộc họ phải thề rằng khắp địa phương ấy không ai gặp ông. 11Bây giờ ông bảo tôi đi báo với A-háp rằng ông đang ở đây. 12Nếu tôi bỏ đây ra đi và Thần Linh của Chúa đem ông đi nơi nào chẳng biết, và khi A-háp đến đây không tìm thấy ông, vua sẽ giết tôi, mặc dù tôi vẫn một lòng tôn kính Chúa ngay từ thời thơ ấu. 13Ông không biết việc tôi làm khi Giê-sa-bên giết các tiên tri của Chúa sao? Tôi đem một trăm vị giấu trong hai hang đá, đem bánh và nước nuôi họ. 14Thế mà, bây giờ ông bảo tôi đi nói với A-háp rằng Ê-li ở đây thì thế nào tôi cũng bị giết." 15Ê-li đáp: "Tôi đứng trước Chúa Toàn năng, thề với ông rằng tôi sẽ gặp A-háp hôm nay."

Ê-li trên núi Cát-mên

16Vậy, Ô-ba-đia đi báo cho A-háp, và A-háp đến gặp Ê-li.
17Khi thấy Ê-li, A-háp hỏi: "Có phải đây là người gây rối loạn cho Y-sơ-ra-ên không?" 18Ê-li đáp: "Không phải tôi là người gây rối loạn Y-sơ-ra-ên, nhưng chính vua và nhà cha vua, vì đã chối bỏ điều răn của Chúa, theo thờ thần Ba-anh. 19Bây giờ, tôi yêu cầu vua triệu tập toàn dân Y-sơ-ra-ên tại núi Cát-mên, cùng với bốn trăm năm mươi tiên tri của Ba-anh và bốn trăm tiên tri của Át-tạt-tê là những người ăn chung bàn với Giê-sa-bên."
20Vậy A-háp triệu tập toàn dân và các tiên tri tại núi Cạt-mên. 21Ê-li đến, trách cứ nhân dân: "Đồng bào còn phân vân giữa ngã ba đường cho đến bao giờ? Nếu Chúa Hằng Hữu là Thượng Đế, hãy theo Ngài! Nếu Ba-anh là Thượng-Đế, cứ theo hắn!" Nhân dân không ai nói gì cả. 22Ê-li tiếp: "Về phía Chúa chỉ có tôi là tiên tri còn lại. Nhưng tiên tri của Ba-anh có đến bốn trăm năm mươi người. 23Hãy đem đến đây hai con bò để các tiên tri Ba-anh chọn lấy một con, chặt ra từng miếng, chất trên củi, nhưng không dược châm lửa. Tôi sẽ làm thịt con kia, chất trên củi và cũng không châm lửa. 24Họ sẽ cầu thần của họ, còn tôi sẽ cầu Chúa Hằng Hữu. Thần nào trả lời bằng lửa làm cho sinh tế bốc cháy là Chân Thần." Toàn dân đều cho lời Ê-li nói là hợp lý.
25Ê-li bảo các tiên tri của Ba-anh: "Các ông chọn lấy một con bò, làm thịt trước đi vì bên các ông đông. Nhớ cầu thần mình nhưng đừng châm lửa vào củi." 26Họ làm thịt con bò, rồi từ sáng đến trưa khấm vái Ba-anh: "Lạy Ba-anh, xin đáp lời chúng tôi!" Nhưng chẳng có tiếng đáp. Họ bắt đầu nhảy chung quanh bàn thờ mới dựng. 27Đến trưa, Ê-li chế giễu: "Chắc các ông phải la lớn hơn. Vì là thần, có lẽ Ba-anh đang ngẫm nghĩ chuyện, hoặc bận việc, hoặc đi đường xa, có khi đang ngủ cũng nên." 28Họ kêu thật lớn, lấy gươm giáo rạch mình cho đến khi máu đổ ra như họ thường làm. 29Họ nói lảm nhảm suốt buổi trưa cho đến giờ dâng sinh tế buổi chiều. Nhưng chẳng có tiếng nói, không ai trả lời; tuyệt nhiên không một thần nào lưu ý.
30Lúc ấy," Ê-li nói với nhân dân: "Xin đồng bào lại đây!" Họ đến gần ông. Ông sửa lại bàn thờ của Chúa đã bị phá hủy, 31Lấy mười hai viên đá theo số mười hai đại tộc của các con Gia-cốp là người được Chúa đổi tên thành Y-sơ-ra-ên, 32xây dựng một bàn thờ cho Chúa. Chung quanh bàn thờ, ông đào một cái mương rộng có thể chứa được hai đấu hạt giống. 33Ông chất củi lên bàn thờ, chặt con bò ra từng miếng, đem sắp trên củi, rồi nói: "Múc đầy bốn bình nước, đem tưới lên sinh lễ và củi!" 34Khi người ta làm xong, ông bảo họ làm như thế lần thứ hai, ông lại bảo làm lần thứ ba. Họ vâng lời. 35Nước từ bàn thờ chảy ra ngập cả mương.
36Đến giờ dâng sinh tế buổi chiều, tiên tri Ê-li đến bên bàn thờ, cầu nguyện: "Lạy Chúa Hằng Hữu, Thượng Đế của Áp-ra-ham, Y-sác và Y-sơ-ra-ên, hôm nay xin chứng minh cho mọi người biết Chúa là Thượng Đế của Y-sơ-ra-ên, cho họ biết con là đầy tớ Ngài và con làm những việc này theo lệnh Chúa. 37Lạy Chúa Hằng Hữu, xin đáp lời con. Ngài đáp lời con để dân này biết Chúa Hằng Hữu là Chân Thần và Chúa dẫn họ trở về với Ngài."
38Chúa cho lửa rơi xuống thiêu hóa sinh tế, củi, đá, bụi và đốt cạn nước trong mương. 39Nhân dân thấy thế, đồng loạt sấp mình xuống đất, la lên: "Chúa Hằng Hữu là Chân Thần! Chúa Hằng Hữu là Chân Thần!"
40Ê-li ra lệnh: "Bắt hết các tiên tri Ba-anh, đừng để sót một người!" Nhân dân vâng lời, bắt họ. Ê-li đem họ xuống suối Ki-sôn và giết tất cả.
41Ê-li nói với A-háp: "Nhà vua lo ăn mừng đi! Vì tôi nghe trời đang chuyển mưa."
42A-háp mở tiệc ăn mừng. Còn Ê-li leo lên đỉnh núi Cạt-mên, gập mình dưới đất, cúi đầu giữa hai gối. 43Ông bảo người đầy tớ: "Đi nhìn về hướng biển xem!" Người ấy vâng lời, đi nhìn rồi thưa: "Con chẳng thấy gì cả." Ông bảo: "Cứ tiếp tục đi bảy lần như thế!" 44Lần thứ bảy người đầy tớ nói: "Có một cụm mây nhỏ bằng bàn tay hiện ra từ biển lên." Ê-li bảo: "Đi bảo A-háp lên xe chạy xuống núi ngay, nếu không sẽ bị mưa cầm chân!" 45Trong khoảnh khắc, bầu trời bị mây phủ đen kịt. Gió kéo mưa lớn đến. A-háp vội vàng lên xe về Gít-rê-ên. 46Lúc đó Chúa cho Ê-li có sức đặc biệt chạy bộ trước xe A-háp cho đến thành Gít-rê-ên.