21

Sự dâng hiến thật

1Chúa Giê-xu ngước lên thấy mấy người giàu bỏ tiền vào hộp dâng hiến trong đền thờ. 2Sau đó, Ngài cũng thấy một người đàn bà góa nghèo bỏ hai đồng tiền nhỏ vào hộp. 3Ngài nói, “Ta bảo thật với các con, bà góa nghèo nầy đã dâng nhiều hơn tất cả các người giàu kia. 4Vì họ chỉ dâng phần dư thừa. Còn bà góa nầy tuy nghèo lắm, nhưng đã dâng hết tất cả của mình có để nuôi thân.”

Đền thờ sẽ bị tiêu hủy

5Có mấy người nói chuyện về đền thờ. Họ trầm trồ về những khối đá đẹp tô điểm trong đền thờ cùng những của lễ mà người ta dâng. Nhưng Chúa Giê-xu bảo,
6“Những gì đẹp mà các con thấy hôm nay rồi sẽ đến lúc mà không có hai khối đá nào nằm chồng lên nhau nữa. Tất cả đều sẽ đổ nhào xuống hết.”
7Họ hỏi Chúa Giê-xu, “Thưa thầy bao giờ thì các biến cố ấy xảy đến? Có dấu hiệu gì cho thấy nó sắp xảy ra không?”
8Chúa Giê-xu đáp, “Hãy thận trọng, đừng để bị lừa. Nhiều người sẽ mạo danh ta đến và tự xưng, ‘Ta là Đấng ấy’ hoặc ‘Thời đã điểm!’ Nhưng các con đừng theo họ. 9Khi các con nghe tiếng đồn về giặc giã và loạn lạc thì đừng sợ, vì những biến cố ấy sẽ đến trước rồi sau mới tận thế.”
10Rồi Ngài bảo họ, “Dân nầy sẽ đánh dân kia, nước nầy chống nước nọ. 11Nhiều nơi sẽ có động đất lớn, dịch hạch và đói kém. Có nhiều biến cố đáng sợ và những dấu lạ từ trời xuống.
12Nhưng trước khi những biến cố ấy xảy ra, người ta sẽ bắt và ngược đãi các con. Họ sẽ xét xử các con trong các hội đường, tống giam các con và bắt các con đứng trước mặt các vua, các quan tổng trấn chỉ vì các con làm môn đệ ta. 13Nhưng việc ấy sẽ tạo cơ hội tốt cho các con làm chứng về ta. 14Các con đừng lo âu là không biết sẽ nói gì. 15Ta sẽ cho các con sự khôn ngoan để nói những điều mà kẻ thù không bẻ bác được. 16Đến nỗi cha mẹ, anh em, thân nhân và bạn hữu cũng sẽ nghịch lại các con, họ cũng sẽ giết một vài người trong các con. 17Mọi người sẽ ghét các con vì các con theo ta. 18Nhưng không có gì làm hại các con được. 19Các con sẽ cứu được mạng sống mình bằng cách giữ vững lòng tin.

Thành Giê-ru-sa-lem sẽ bị tiêu hủy

20Khi các con thấy quân lính vây hãm thành Giê-ru-sa-lem, thì phải biết rằng nó sắp bị tiêu hủy. 21Lúc ấy, ai ở miền Giu-đia hãy chạy trốn lên núi. Ai ở trong thành Giê-ru-sa-lem hãy chạy thoát ra, và ai ở gần thành ấy thì chớ nên vào thành. 22Đó là những ngày trừng phạt theo Thánh Kinh đã viết. 23Khốn khổ nhất là đàn bà đang mang thai và có con còn bú! Tai họa sẽ đến trên đất vì Thượng Đế nổi giận cùng dân nầy. 24Họ sẽ bị gươm giết và sẽ bị bắt làm tù binh rải rác khắp mọi quốc gia. Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại quốc giày xéo cho đến thời kỳ dành cho dân ngoại quốc chấm dứt.

Đừng kinh hãi

25Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao. Trên đất, nhiều quốc gia sẽ kinh khiếp và hoang mang vì tiếng gầm thét và sóng cồn dữ dội của biển cả. 26Người ta sẽ khiếp đảm đến nỗi tuyệt vọng, tự hỏi thế giới sẽ đi về đâu vì các thế lực trên trời sẽ rúng động. 27Lúc ấy người ta sẽ thấy Con Người hiện đến giữa mây trời với quyền lực và hiển vinh cao cả. 28Khi những biến cố ấy bắt đầu, hãy ngẩng đầu lên, vì thời kỳ Thượng Đế giải thoát các con đã đến!”

Lời của Chúa Giê-xu sẽ tồn tại mãi mãi

29Sau đó Chúa Giê-xu kể câu chuyện nầy: “Các con hãy xem cây vả cùng các loại cây khác. 30Khi lá non trổ ra, thì các con biết mùa hạ gần tới. 31Cũng thế, khi các con thấy những biến cố ấy xảy ra thì các con biết rằng Nước Trời gần đến rồi.
32Ta cho các con biết là những biến cố ấy sẽ xảy ra trong khi người ở thời đại nầy hãy còn sống. 33Trời đất sẽ bị tiêu hủy nhưng lời ta nói sẽ không bao giờ bị tiêu hủy đâu.

Phải luôn luôn sẵn sàng

34Phải thận trọng, đừng dành thì giờ ăn uống phè phỡn hoặc bận tâm đến những việc đời nầy. Nếu không, ngày ấy sẽ bất chợt xảy đến với các con, 35giống như cái bẫy sập mọi người sống trên đất. 36Cho nên lúc nào cũng phải sẵn sàng. Hãy cầu nguyện cho các con đủ sức thoát khỏi những biến cố đó để các con có thể đứng trước mặt Con Người.”
37Ban ngày Chúa Giê-xu dạy dỗ dân chúng trong đền thờ, đêm xuống thì Ngài đi ra ngoài thành phố và ngụ trên núi Ô-liu. 38Mỗi sáng, tất cả dân chúng dậy sớm đi vào đền thờ để nghe Ngài dạy.

21

Mnơ̆ng Sa Čô Mniê Djiê Ung Myơr

(Mark 12:41-44)

1Yêsu kngưr dlăng leh anăn ƀuh phung mdrŏng dưm mnơ̆ng digơ̆ myơr hlăm hip prăk Sang Kkuh Mpŭ. 2Ñu ƀuh wăt sa čô mniê djiê ung ƀun ƀin myơr dua asăr jin. 3Leh anăn Ñu lač, “Sĭt nik kâo lač kơ diih, mniê djiê ung ƀun ƀin anei myơr lu hĭn kơ jih jang phung anăn. 4Kyuadah jih jang phung anăn myơr mơ̆ng prăk diñu mâo êbeh, ƀiădah mniê anei wăt jing ƀun ƀin dưn myơr jih jang mnơ̆ng gơ̆ mâo pioh dôk hdĭp.”

Yêsu Hưn kơ Ƀuôn Yêrusalem Srăng Rai

(Mat 24:1-2; Mark 13:1-2)

5Êjai mâo đa đa blŭ djŏ kơ Sang Kkuh Mpŭ, klei arăng mprăp bi siam ñu hŏng boh tâo yuôm leh anăn mnơ̆ng arăng myơr, Yêsu lač, 6“Bi mnơ̆ng diih ƀuh anei, hruê srăng truh, hlăk anăn amâo srăng mâo sa boh tâo dôk ti dlông boh tâo mkăn ôh, ƀiădah srăng klưh jih.”

Klei Knap Mñai leh anăn Klei Arăng Ngă Jhat

(Mat 24:3-14; Mark 13:3-13)

7Leh anăn diñu êmuh kơ Yêsu, “Ơ Nai, hbĭl klei anăn srăng truh, leh anăn ya klei bi knăl bi êdah klei anăn giăm truh?” 8Yêsu lač, “Răng bĕ, đăm brei arăng mplư diih ôh, kyuadah lu mnuih srăng hriê mgưt hŏng anăn kâo, lač, ‘Kâo gơ̆ yơh!’ leh anăn ‘Hruê anăn truh leh!’ Đăm tui hlue diñu ôh. 9Leh anăn tơdah diih hmư̆ hing kơ klei bi blah leh anăn kơ klei krŭ kdơ̆ng, đăm huĭ ôh; kyuadah klei anăn srăng truh êlâo hĭn, ƀiădah ka truh hruê knhal tuč ôh.”
10Leh anăn Ñu lač kơ phung anăn, “Sa phung găp djuê mnuih srăng bi kdơ̆ng hŏng sa phung găp djuê mnuih mkăn, leh anăn sa boh ƀuôn ala mtao srăng bi blah hŏng sa boh ƀuôn ala mtao mkăn. 11Srăng mâo klei yơ̆ng lăn ala ktang, leh anăn hlăm lu bĭt anôk srăng mâo klei ư̆ êpa leh anăn klei ruă djiê, leh anăn srăng mâo klei bi huĭ snăk leh anăn klei bi knăl mdê prŏng mơ̆ng adiê. 12Ƀiădah êlâo kơ jih klei anăn truh, arăng srăng mă diih, ngă jhat kơ diih, jao diih kơ phung khua sang bi kƀĭn, krư̆ diih, leh anăn arăng srăng atăt ba diih ti anăp phung mtao leh anăn phung khua kiă kriê čar kyua anăn kâo. 13Mông anăn srăng jing mông kơ diih hưn klei diih đăo. 14 Brei diih kđăm pioh klei anăn hlăm ai tiê, đăm mĭn êlâo ôh si klei diih srăng lŏ wĭt lač; 15kyuadah kâo srăng bi êdah kơ diih klei blŭ leh anăn klei thâo mĭn tơl jih jang phung roh diih amâo dưi bi kdơ̆ng amâodah bi mgăl hŏng diih ôh. 16Wăt amĭ ama ayŏng adei, phung găp djuê pô, leh anăn phung mah jiăng diih srăng lhiăr jao diih, leh anăn diñu srăng bi mdjiê wăt đa đa diih mơh. 17Jih jang mnuih srăng bi êmut kơ diih kyua anăn kâo. 18Ƀiădah amâo mâo sa aruăt ƀŭk ti boh kŏ diih srăng luč ôh. 19Hŏng klei gĭr diih srăng bi mtlaih mngăt diih.”

Yêsu Blŭ Djŏ kơ Klei Ƀuôn Yêrusalem Srăng Rai

(Mat 24:15-21; Mark 13:14-19)

20“Tơdah diih ƀuh phung kahan wang leh jŭm ƀuôn Yêrusalem, snăn brei diih thâo klei bi rai ƀuôn anăn giăm leh. 21Hlăk anăn brei phung dôk hlăm čar Yuđa đuĕ kơ čư̆. Brei phung dôk hlăm ƀuôn Yêrusalem kbiă, leh anăn đăm brei phung dôk hlăm hma mŭt hlăm ƀuôn ôh. 22 Kyuadah hlăk anăn jing hruê klei rŭ ênua, čiăng bi sĭt jih klei arăng čih leh. 23Knap mñai yơh kơ phung mniê ba tian leh anăn bi mam anak hlăm ênuk anăn! Kyuadah srăng mâo klei knap mñai prŏng ti lăn ala leh anăn klei ngêñ truh kơ phung ƀuôn sang anei. 24Diñu srăng djiê hŏng đao gưm, leh anăn arăng srăng atăt diñu jing mnă ti krah jih jang găp djuê mnuih. Leh anăn phung tue srăng juă ƀuôn Yêrusalem tơl ênuk phung tue ruê̆ leh.”

Klei Anak Mnuih Srăng Lŏ Hriê

(Mat 24:29-31; Mark 13:24-27)

25 “Srăng mâo klei bi knăl mdê hlăm yang hruê, hlăm mlan, leh anăn hlăm phung mtŭ, leh anăn ti lăn ala srăng mâo klei rŭng răng hlăm phung găp djuê mnuih, kyuadah diñu amâo thâo ya ngă ôh tơdah hmư̆ ênai êa ksĭ leh anăn êa poh yă. 26Lu mnuih srăng djiê hwăt hŏng klei huĭ êjai čang mĭn kơ klei srăng truh ti lăn ala; kyuadah phung myang hlăm adiê srăng ktư̆ mgei. 27 Hlăk anăn diñu srăng ƀuh Anak Mnuih hriê hlăm knam hŏng klei myang leh anăn klei guh kơang prŏng. 28Tơdah klei anăn dơ̆ng truh, kgŭ bĕ kngưr boh kŏ diih, kyuadah klei bi tui diih giăm truh leh.”

Klei Hriăm Mơ̆ng Ana Boh Hra

(Mat 24:32-35; Mark 13:28-31)

29Yêsu blŭ kơ digơ̆ sa klei bi hriêng: “Dlăng bĕ kơ ana boh hra leh anăn kơ jih jang ana kyâo. 30Tơdah diñu dơ̆ng bi knăt, diih ƀuh leh anăn thâo kơ yan bhang giăm truh leh. 31Msĕ snăn mơh tơdah diih ƀuh klei anăn truh, brei diih thâo kơ ƀuôn ala mtao Aê Diê giăm truh leh. 32Sĭt nik kâo lač kơ diih, phung mnuih ênuk anăn amâo srăng êgao tuč ôh tơl jih klei anăn truh. 33Adiê leh anăn lăn ala srăng êgao tuč, ƀiădah klei kâo blŭ amâo srăng êgao tuč ôh.”

Brei Dôk Răng

34“Ƀiădah răng bĕ kơ diih pô, huĭdah ai tiê diih jing ktrŏ hŏng klei huă ƀơ̆ng mnăm lu, leh anăn klei uêñ hnĭng kơ klei hdĭp anei, leh anăn hruê anăn truh kơ diih bhiâo riâo rit msĕ si jal. 35Kyuadah klei anăn srăng truh kơ jih jang mnuih dôk tar ƀar rŏng lăn ala. 36Ƀiădah kăp răng nanao, leh anăn wah lač čiăng kơ diih mâo klei ktang dưi tlaih mơ̆ng jih klei srăng truh anăn, leh anăn dưi dôk dơ̆ng ti anăp Anak Mnuih.”
37 Grăp hruê Yêsu dôk mtô hlăm Sang Kkuh Mpŭ, ƀiădah mlam Ñu nao đăm ti čư̆ arăng pia Čư̆ Ôliwơ. 38Leh anăn aguah ưm jih jang phung ƀuôn sang hriê kơ Ñu čiăng hmư̆ klei Ñu mtô hlăm Sang Kkuh Mpŭ.