5

Người bị quỉ ám

1Chúa Giê-xu và các môn đệ qua bờ hồ bên kia nơi miền của dân Ghê-ra-sen. 2Ngài vừa bước ra khỏi thuyền bỗng có một người bị quỉ ám từ vùng nghĩa trang chạy đến với Ngài. 3Anh ở trong các hang chôn người chết, dù dùng xiềng cũng không ai trói anh được. 4Nhiều lần người ta dùng xiềng trói tay chân anh, nhưng anh bẻ còng, tháo xiềng ra hết. Không ai mạnh đủ để kềm giữ anh được. 5Đêm ngày anh lang thang trong các hang hốc và trên các đồi, kêu la inh ỏi, rồi lấy đá nhọn rạch thân mình.
6Lúc Chúa Giê-xu còn ở đằng xa, anh đã nhìn thấy, liền chạy lại quì trước mặt Ngài. 7Anh kêu lớn, “Chúa Giê-xu, Con của Thượng Đế Tối Cao ơi, Ngài muốn làm gì tôi đây? Tôi nhân danh Thượng Đế van xin Ngài đừng làm khổ tôi!” 8Anh nói như thế vì Chúa Giê-xu ra lệnh, “Hỡi quỉ! hãy ra khỏi người nầy!”
9Rồi Chúa Giê-xu hỏi, “Mầy tên gì?”
 Nó trả lời, “Lữ Đoàn, vì chúng tôi là một đám quỉ đông.”
10Bọn quỉ van xin Ngài đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy.
11Gần đó có một bầy heo đông đang ăn trên một ngọn đồi. 12Lũ quỉ nài nỉ Chúa Giê-xu, “Xin Ngài cho phép chúng tôi nhập vào bầy heo đi.” 13Chúa Giê-xu cho phép. Chúng liền ra khỏi anh ta và nhập vào bầy heo. Thế là nguyên cả một đàn heo—khoảng hai ngàn con—lao xuống đồi, nhào xuống hồ chết đuối hết.
14Mấy chú chăn heo bỏ chạy vào thành và vùng quê quanh đó thuật chuyện ấy cho mọi người. Dân chúng lũ lượt kéo nhau ra xem tự sự. 15Họ gặp Chúa Giê-xu và người trước kia bị quỉ ám đang ngồi đó, mặc áo quần tươm tất, tinh thần tỉnh táo thì họ đâm hoảng. 16Những người chứng kiến thuật lại cho họ nghe về chuyện xảy ra cho người bị quỉ ám và bầy heo. 17Dân chúng vùng ấy liền yêu cầu Chúa Giê-xu rời khỏi địa phận của họ.
18Khi Chúa Giê-xu trở lại thuyền thì người bị quỉ ám trước kia năn nỉ xin theo Ngài.
19Nhưng Chúa Giê-xu không chịu. Ngài bảo, “Anh hãy trở về với gia đình và thuật lại cho mọi người nghe về những việc lớn lao mà Chúa đã làm cho anh, và Ngài thương xót anh ra sao.” 20Vì thế anh ta trở về thuật cho mọi người ở vùng Thập Tỉnh về việc lớn lao mà Chúa Giê-xu đã làm cho mình. Ai nấy đều kinh ngạc.

Chúa Giê-xu khiến em bé gái sống lại
và chữa lành một thiếu phụ bị bệnh

21Khi Chúa Giê-xu lên thuyền trở lại bờ bên kia, thì dân chúng vây quanh Ngài rất đông. 22Có một người tên Giai-ru, làm chủ hội đường, nhìn thấy Chúa liền đến quì trước mặt Ngài. 23Ông lạy lục van xin, “Con gái tôi sắp chết. Lạy thầy! Xin làm ơn đến đặt tay chữa cho nó sống.”
24Chúa Giê-xu liền đi với ông. Dân chúng rất đông đi theo sau và lấn ép Ngài tứ phía.
25Trong đó có một thiếu phụ mắc chứng xuất huyết đã mười hai năm. 26Chị khổ sở trong tay nhiều y sĩ, và tốn hết tiền của mà bệnh chẳng những không thuyên giảm, lại còn trầm trọng thêm. 27Khi nghe đồn về Chúa Giê-xu thì chị liền trà trộn vào đám đông đến phía sau và rờ áo Ngài. 28Chị nghĩ thầm, “Nếu tôi chỉ rờ được áo Ngài thôi, thì chắc chắn tôi sẽ lành bệnh.” 29Lập tức, chứng xuất huyết ngưng lại và chị cảm thấy hoàn toàn bình phục. 30Ngay lúc ấy Chúa Giê-xu cảm biết có quyền lực ra từ mình nên Ngài quay lại hỏi dân chúng, “Ai vừa rờ áo ta?”
31Các môn đệ thưa, “Thầy xem có bao nhiêu người xô đẩy thầy mà thầy còn hỏi, ‘Ai rờ áo ta?’”
32Nhưng Chúa Giê-xu vẫn nhìn quanh, để xem thử ai rờ áo mình. 33Thiếu phụ biết mình đã lành bệnh, liền đến quì trước chân Chúa Giê-xu. Chị run rẩy khai thật mọi việc. 34Chúa Giê-xu bảo thiếu phụ “Chị à, chị được lành bệnh vì chị có lòng tin. Hãy về bình an; chị lành bệnh rồi.”
35Trong khi Chúa Giê-xu đang nói thì một vài người nhà của ông quản lý hội đường đến báo, “Con gái ông chết rồi. Đừng làm phiền thầy nữa.”
36Nhưng Chúa Giê-xu không để ý đến những lời ấy. Ngài bảo ông chủ hội đường, “Đừng sợ, chỉ cần tin mà thôi!”
37Chúa Giê-xu chỉ cho phép Phia-rơ, Gia-cơ và Giăng đi với Ngài. 38Khi đến nhà ông quản lý hội đường thì Ngài thấy họ làm ồn ào và khóc lóc thảm thiết. 39Chúa Giê-xu vào nhà và bảo họ, “Chuyện gì mà ồn ào khóc lóc như thế nầy? Cô bé không phải chết đâu, nó chỉ ngủ thôi.” 40Nhưng họ cười nhạo Ngài. Sau khi đuổi họ ra khỏi nhà, Chúa Giê-xu dẫn cha mẹ cô gái và ba môn đệ vào phòng cô bé nằm. 41Ngài cầm tay cô bé và nói, “Ta-li-tha cum!” Nghĩa là “Bé gái ơi, ta bảo con hãy ngồi dậy.” 42Cô bé lập tức đứng dậy và chập choạng bước đi vì cô đã lên mười hai tuổi. Mọi người rất đỗi kinh ngạc. 43Chúa Giê-xu ra lệnh tuyệt đối không ai được phép nói lại với người khác biết việc nầy. Rồi Ngài bảo họ cho cô bé ăn.

5

治好格拉森污灵附身的人

(太8.28-34;路8.26-39)

1他们渡到海的对岸,到格拉森的地区。 2耶稣一下船,就有一个污灵附身的人从坟墓迎着他走来。 3那人常住在坟墓里,没有人能捆住他,就是用铁链也不能; 4因为人屡次用脚镣和铁链捆锁他,铁链被他挣断,脚镣也被他弄碎了,总没有人能制伏他。 5他昼夜常在坟墓里和山中喊叫,又用石头打自己。 6他远远看见耶稣,就跑过来拜他, 7大声呼叫说:“至高上帝的儿子耶稣,你为什么干扰我?我指着上帝恳求你,不要叫我受苦!” 8这是因耶稣曾吩咐他说:“污灵啊,从这人身上出来!” 9耶稣问他:“你叫什么名字?”他说:“我名叫,因为我们数目众多。” 10他就再三求耶稣不要叫他们离开那地方。
11在山坡那里,有一大群猪正在吃食; 12污灵就央求耶稣,说:“求你打发我们进入猪群,好附着它们。” 13耶稣准了他们,污灵就出来,进入猪里,那群猪就闯下山崖,投进海里,淹死了。猪的数目约有二千。 14放猪的逃跑了,去告诉城里和乡下的人。众人就来,要看发生了什么事。 15他们来到耶稣那里,看见那被鬼附的人,就是曾被群鬼所附的,坐着,穿着衣服,神智清醒,他们就害怕。 16看见这事的人把被鬼附的人所遇见的,和那群猪的事,都告诉了众人, 17众人就央求耶稣离开他们的地区。 18耶稣上船的时候,那曾被鬼附的人恳求要和耶稣在一起。 19耶稣不许,却对他说:“你回家去,到你的亲友那里,将主为你所做多么大的事和他怎样怜悯你,都告诉他们。” 20那人就走了,开始在低加坡里传扬耶稣为他做了多么大的事,众人就都惊讶。

叶鲁的女儿和经血不止的女人

(太9.18-26;路8.40-56)

21耶稣又坐船渡到对岸,有一大群人聚集到他身边;他正在海边。 22有一个会堂主管,名叫叶鲁,也来了,一见到耶稣,就俯伏在他脚前, 23再三求他,说:“我的小女儿快要死了,求你去为她按手,使她痊愈,可以活下去。” 24耶稣就和他同去。
 有一大群人跟随他,拥挤着他。
25有一个女人,患了经血不止的病有十二年, 26在好多医生手里受了许多苦,又花尽了她所有的,一点也不见好,反而更重了。 27她听见耶稣的事,就夹在众人中间,从后面来摸耶稣的衣裳, 28因她想:“我只摸到他的衣裳,就会痊愈。” 29于是她的流血立刻止住,她觉得身上的疾病好了。 30耶稣顿时心里觉得有能力从自己身上出去,就在众人中间转过来,说:“谁摸我的衣裳?” 31门徒对他说:“你看众人拥挤着你,还说‘谁摸我’呢?” 32耶稣周围观看,要见做这事的女人。 33那女人知道在自己身上所成的事,就恐惧战兢,来俯伏在耶稣跟前,将实情全告诉他。 34耶稣对她说:“女儿,你的信救了你,平安地回去吧!你的疾病痊愈了。”
35耶稣还在说话的时候,有人从会堂主管的家里来,说:“你的女儿死了,何必还劳驾老师呢?” 36耶稣不理会他们所说的话,就对会堂主管说:“不要怕,只要信!” 37于是他带着彼得雅各雅各的弟弟约翰同去,不许别人跟着他。 38他们来到会堂主管的家里,耶稣看到一片吵闹,并有人大声哭泣哀号, 39就进到里面,对他们说:“为什么大吵大哭呢?孩子不是死了,是睡着了。” 40他们就嘲笑耶稣。耶稣把他们都赶出去,带着孩子的父母和跟随的人进了孩子所在的地方, 41就拉着孩子的手,对她说:“大利大,古米!”翻出来就是说:“女孩,我吩咐你,起来!” 42那女孩子立刻起来走动—她已经十二岁了;他们就非常惊奇。 43耶稣切切地嘱咐他们,不要让人知道这事,又吩咐给她东西吃。