22

Pơhơmutu Kơ Hrơi Ƀơ̆ng Huă Pơkol

(Luk 14:15-24)

1Yêsu pơtô laĭ kơ ƀing gơñu hăng tơlơi pơhơmutu dơ̆ng tui anai: 2“Ƀing mơnuih Ơi Adai ruah kiăng kơ jing ƀing ană plei Dêh Čar Ơi Adai či kar hăng tơlơi pơhơmutu anai: Hơmâo sa čô pơtao pơkra tơlơi ƀơ̆ng huă pơkol kơ ană đah rơkơi ñu. 3Tơdang pơtao anŭn pơkra giŏng laih abih bang gơnam ƀơ̆ng huă, ñu pơkiaŏ ƀing ding kơna ñu nao iâu rai ƀing mơnuih, jing ƀing mơnuih ñu hơmâo jak iâu laih, samơ̆ ƀing gơñu ƀu kiăng rai ôh. 4Pơtao anŭn pơkiaŏ nao ƀing ding kơna ñu lu hloh dơ̆ng hăng pơtă tui anai, ‘Laĭ pơthâo bĕ kơ ƀing kâo hơmâo jak iâu laih tui anai: Anai nê, kâo hơmâo prap pre laih gơnam ƀơ̆ng huă, ană rơmô rơmŏng rong pioh anŭn laih anŭn rơmô tơno kâo hơmâo čuh laih, laih anŭn abih bang bruă hơmâo giŏng laih. Brơi kơ ƀing gih rai bĕ kiăng kơ ƀơ̆ng huă.’
5“Samơ̆ ƀing mơnuih pơtao hơmâo jak iâu anŭn hơngah ƀu pơđi̱ng hơmư̆ ôh laih anŭn nao ngă bruă gơñu pô đôč; ƀing anai nao pơ hơma gơñu pô; ƀing anŭn nao pơ sang sĭ mơnia gơñu pô; 6laih anŭn ƀing pơkŏn dơ̆ng mă ƀing ding kơna pơtao, taih ama̱ng laih anŭn pơdjai hĭ. 7Pơtao anŭn hil biă mă. Tui anŭn, Ñu pơkiaŏ ƀing ling tơhan ñu nao pơdjai hĭ ƀing pơdjai mơnuih anŭn laih anŭn čuh pơrai hĭ plei pla gơñu yơh.
8“Giŏng anŭn, pơtao anŭn pơtă kơ ƀing ding kơna ñu tui anai, ‘Gơnam ƀơ̆ng huă kơ tơlơi pơkol hơmâo pơkra laih, samơ̆ ƀing kâo jak iâu anŭn ƀu lăp kiăng kơ rai ôh. 9Tui anŭn, brơi kơ ƀing gih tơbiă nao bĕ pơ djŏp jơlan klah phŭn laih anŭn jak iâu rai bĕ abih bang mơnuih ƀing gih dưi bưp pơ anŭn.’ 10Giŏng anŭn, ƀing ding kơna ñu nao pơ djŏp akiăng jơlan, iâu pơƀut abih bang mơnuih ƀing gơñu dưi bưp, mơnuih sat wơ̆t hăng mơnuih hiam klă, tơl amăng anih ƀơ̆ng huă bă hăng mơnuih.”
11“Tơdang pơtao anŭn mŭt rai lăng ƀing tuai ƀơ̆ng huă, ñu ƀuh sa čô mơnuih ƀu buh ôh ao phiăn kơ hrơi pơkol. 12Tui anŭn, ñu tơña kơ pô anŭn, ‘Ơ gơyut, hiư̆m pă ih dưi mŭt pơ anih anai samơ̆ ƀu buh ao phiăn kơ hrơi pơkol ôh lĕ?’ Pô anŭn dŏ hĭ tơngô yơh. 13Giŏng anŭn, pơtao anŭn pơđar kơ ƀing ding kơna djru bruă ñu dŏ pơ anŭn tui anai, ‘Akă hĭ bĕ tơkai tơngan ñu laih anŭn glŏm hĭ bĕ ñu pơ gah rơngiao amăng anih kơnăm mơmŏt, jing anih mơnuih či hơmâo tơlơi čŏk hia hăng kĕ tơgơi!’ ”
14Laih anŭn, Yêsu klah čŭn glaĭ tui anai, “Kâo laĭ tui anŭn yuakơ Ơi Adai či jak iâu lu mơnuih, samơ̆ mơnuih kơnơ̆ng ƀiă hloh kơ anŭn đôč Ñu ruah mă.”

Tơlơi Tơña Duh Jia Kơ Pơtao Prŏng Kaisar

(Markôs 12:13-17; Luk 20:20-26)

15Giŏng anŭn, ƀing Pharisai anŭn tơbiă đuaĭ hĭ nao črong sai hăng tơdruă hơdră jơlan ngă mơneč kiăng kơ tơña mă soh Yêsu. 16Tui anŭn, ƀing gơñu pơkiaŏ ƀing ding kơna gơñu wơ̆t hăng ƀing Yehudah lŏm gah kơ pơtao Hêrôd nao laĭ kơ Yêsu tui anai, “Ơ Nai, ƀing gơmơi thâo Ih jing Pô pơhiăp hăng pơtô djơ̆ tơpă, ƀu pơkăh pơpha hăng hlơi pô ôh, samơ̆ pơtô laĭ tơlơi sĭt kơ hơdră jơlan Ơi Adai yơh, yuakơ Ih ƀu pơđi̱ng lăng ôh kơ mơnuih yom pơphan hăng mơnuih ƀu yom pơphan. 17Tui anŭn, rơkâo kơ Ih laĭ brơi kơ ƀing gơmơi bĕ, hơget tơlơi ih pơmĭn kơ tơlơi anai lĕ? Djơ̆ tui hăng tơlơi phiăn ta mơ̆, ƀing ta duh jia kơ pơtao prŏng Kaisar?”
18Samơ̆ Yêsu thâo mơneč sat ƀai gơñu, tui anŭn Ñu laĭ glaĭ tui anai, “Ơ ƀing pơƀlŏr ăh! Yua hơget ƀing gih ngă mơneč kơ Kâo lĕ? 19Brơi kơ kâo lăng bĕ sa kăk prăk kiăng kơ duh jia.”
 Ƀing gơñu ba rai pơ Yêsu lăng sa prăk kăk anŭn.
20Laih anŭn Yêsu tơña kơ ƀing gơñu, “Ƀơi prăk anai hơmâo rup hăng anăn hlơi lĕ?”
21Ƀing gơñu laĭ glaĭ, “Pơtao prŏng Kaisar.”
 Tui anŭn, Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Tui anŭn, pơglaĭ bĕ kơ pơtao Kaisar hơget gơnam lŏm kơ pơtao Kaisar, laih anŭn pơglaĭ bĕ kơ Ơi Adai hơget gơnam lŏm kơ Ơi Adai.”
22Tơdang ƀing gơñu hơmư̆ tơlơi anŭn, ƀing gơñu dŏ kơtuă hli̱ng hla̱ng yơh. Giŏng anŭn, ƀing gơñu đuaĭ hĭ mơ̆ng Yêsu.

Tơlơi Tơña Kơ Tơlơi Hơdip Glaĭ Dơ̆ng

(Markôs 12:18-27; Luk 20:27-40)

23Amăng hrơi anŭn mơ̆n, hơmâo đơđa ƀing Saddukai, jing ƀing ƀu đaŏ ôh kơ tơlơi hơdip glaĭ, rai tơña kơ Yêsu tui anai, 24“Ơ Nai ăh, Môseh hơmâo pơtô laih tui anai: Tơdah sa čô đah rơkơi dŏ bơnai samơ̆ ñu djai hĭ hlâo kơ hơmâo ană bă, tui anŭn sa čô amăng ƀing adơi hlai ñu yơh khŏm dŏ kơ bơnai anŭn. Hơnŭn yơh, tơdang dua gơñu hơmâo ană bă laih, ƀing gơñu khŏm yap ană anŭn jing ană lŏm kơ ayŏng ñu rơngiă anŭn yơh. 25Hlâo adih, hơmâo tơjuh čô ayŏng adơi sa amĭ ama, jing ƀing hơdip laih pơ anai. Pô tal sa dŏ bơnai samơ̆ ñu djai hĭ hlâo kơ ñu hơmâo ană bă, tui anŭn ñu lui glaĭ bơnai kơmai anŭn kơ adơi ñu. 26Pô tal dua anŭn ăt djai hĭ mơ̆n ƀu hơmâo ană bă ôh. Pô tal klâo ăt kar kaĭ mơ̆n hlŏng truh kơ pô tal tơjuh ăt hrup hăng anŭn mơ̆n. 27Hơnăl tuč, pô đah kơmơi anŭn ăt djai hĭ mơ̆n. 28Hơnŭn yơh, amăng tơlơi hơdip glaĭ, pô đah kơmơi anŭn či jing bơnai hlơi lĕ? Ƀing gơmơi tơña tui anŭn yuakơ tơjuh čô ayŏng adơi anŭn le̱ng kơ pơdŏ hăng gơ̆ soh sel.”
29Yêsu laĭ glaĭ kơ ƀing gơñu tui anai, “Tơlơi pơmĭn gih anŭn jing soh biă mă yơh, yuakơ ƀing gih ƀu thâo hluh ôh Hơdrôm Hră Rơgoh Hiam ăt kŏn thâo krăn lơi tơlơi dưi mơyang Ơi Adai. 30Kâo laĭ tui anŭn yuakơ amăng tơlơi hơdip glaĭ mơ̆ng mơnuih djai, ƀing mơnuih ƀu či pơdŏ rơkơi bơnai dơ̆ng tah; ƀing mơnuih hơdip glaĭ anŭn či jing pơdơ̆ pơđơ̱r hăng ƀing ling jang hiam Ơi Adai amăng adai adih yơh, jing ƀing ƀu dŏ rơkơi bơnai ôh. 31Bơ kơ ƀing mơnuih hơdip glaĭ mơ̆ng mơnuih djai, sĭt ƀing gih hơmâo đŏk laih tơlơi Ơi Adai pơhiăp hăng ƀing gih tui anai, 32‘Kâo jing Ơi Adai Abraham, Ơi Adai Isa̱k laih anŭn Ơi Adai Yakôb.’ Ơi Adai ƀu djơ̆ jing Ơi Adai kơ ƀing djai ôh samơ̆ kơ ƀing hơdip yơh.”
33Tơdang ƀing mơnuih lu hơmư̆ kơ tơlơi pơtô anŭn, ƀing gơñu dŏ kơtuă hli̱ng hla̱ng biă mă kơ tơlơi Yêsu pơtô.

Tơlơi Juăt Yom Hloh

(Markôs 12:28-34; Luk 10:25-28)

34Tơdang ƀing Pharisai hơmư̆ Yêsu hơmâo pơkơđĭp hĭ laih amăng bah ƀing Saddukai, ƀing gơñu čơdơ̆ng pơjơnum glaĭ tơdruă gơñu yơh. 35Hơmâo sa čô amăng ƀing gơñu, jing nai pơtô thâo hluh kơ Tơlơi Juăt, rai tơña lông lăng Yêsu kơ tơlơi anai, 36“Ơ Nai ăh, tơlơi juăt pă jing yom pơphan hloh amăng Tơlơi Juăt Ơi Adai lĕ?”
37Yêsu laĭ glaĭ, “ ‘Ih khŏm khăp bĕ kơ Khua Yang Ơi Adai ih hăng abih pran jua ih, hăng abih bơngăt jua ih laih anŭn hăng abih tơlơi pơmĭn ih.’ 38Anŭn yơh jing tơlơi juăt prŏng hloh laih anŭn yom pơphan hloh. 39Tơlơi juăt mrô dua anai ăt yom pơphan kar kaĭ mơ̆n, ‘Ih khŏm khăp bĕ kơ mơnuih re̱ng gah ih hrup hăng ih khăp kơ ih pô.’ 40Abih bang Tơlơi Juăt Môseh pơkŏn laih anŭn hơdôm tơlơi pơtô ƀing pô pơala le̱ng kơ pơtŭm amăng dua tơlơi juăt anŭn soh sel yơh.”

Messiah Jing Yom Hloh Kơ Pơtao Dawid

(Markôs 12:35-37; Luk 20:41-44)

41Tơdang ƀing Pharisai hlak pơtŭm hrŏm hơbĭt, Yêsu tơña kơ ƀing gơñu tui anai, 42“Hơget tơlơi ƀing gih pơmĭn kơ Messiah lĕ? Ñu jing ană tơčô hlơi lĕ?”
 Ƀing gơñu laĭ glaĭ, “Ñu jing ană tơčô pơtao Dawid yơh.”
43Yêsu laĭ glaĭ, “Tơdah tui anŭn, yua hơget pơtao Dawid yua mơ̆ng Yang Bơngăt Hiam iâu kơ Ñu ‘Khua Yang’ lĕ? Kâo laĭ tui anŭn yuakơ ñu laĭ laih tui anai,
  44“ ‘Ơi Adai, jing Khua Yang, pơhiăp hăng Khua Yang kâo tui anai:
   dŏ be̱r bĕ gah hơnuă kâo,
   jing anih pơpŭ pơyom,
   tơl Kâo blah juă hĭ ƀing rŏh ayăt Ih tui anŭn ƀing gơñu či bon kơkuh ƀơi tơkai Ih yơh.’
45“Tui anŭn, tơdah pơtao Dawid iâu Pô Messiah anŭn jing Khua Yang ñu, hiư̆m pă Messiah kơnơ̆ng dưi jing ană tơčô pơtao Dawid đôč hă?” 46Ƀu hơmâo hlơi pô ôh dưi laĭ glaĭ kơ Ñu sa boh hiăp, laih anŭn čơdơ̆ng mơ̆ng hrơi anŭn yơh, ƀu hơmâo hlơi pô khĭn ngă mơneč kơ Ñu dơ̆ng tah.

22

Ngụ Ngôn Về Tiệc Cưới

(Lu 14:15-24)

1Đức Giê-su lại dùng ngụ ngôn dạy họ: 2“Nước Thiên Đàng ví như một vua kia làm tiệc cưới cho con mình. 3Vua sai đầy tớ đi nhắc khách được mời dự tiệc nhưng họ không chịu đến.
4Vua lại sai các đầy tớ khác và dặn: ‘Hãy thưa với khách được mời rằng tiệc đã chuẩn bị xong, bò và bê mập đã làm thịt rồi, tiệc đã sẵn sàng, xin mời đến dự.’
5Nhưng khách không lưu ý họ cứ bỏ đi, người đi thăm ruộng, kẻ lo việc buôn bán, 6những kẻ khác bắt đầy tớ của vua đánh đập, và giết đi. 7Nhà vua nổi giận, sai quân lính đến hủy diệt những kẻ sát nhân và đốt phá thành phố của họ.
8Thế rồi vua bảo các đầy tớ: ‘Tiệc cưới đã sẵn sàng nhưng khách được mời không xứng đáng dự tiệc. 9Vậy hãy đi ra các ngã đường, mời bất cứ ai các ngươi gặp vào dự tiệc.’ 10Đầy tớ đi ra các đường phố gặp ai cũng mời, kẻ xấu cũng như người tốt, vào ngồi đầy phòng tiệc cưới.
11Nhưng khi vào xem khách dự tiệc, vua chợt thấy một người không mặc lễ phục. 12Vua bảo người ấy: ‘Anh kia, sao anh không mặc lễ phục mà vào đây được?’ Anh ta không trả lời được.
13Kế đó, vua truyền bảo đầy tớ: ‘Hãy trói chân tay hắn lại, ném ra nơi tối tăm là nơi có than khóc và rên xiết.’
14Vì nhiều người được gọi, nhưng ít người được chọn.”

Vấn Đề Đóng Thuế

(Mác 12:13-17; Lu 20:20-26)

15Bấy giờ những người Pha-ri-si đi ra bàn mưu làm thế nào để gài bẫy lời Đức Giê-su nói. 16Họ sai môn đệ của mình cùng với một số người thuộc đảng Hê-rốt đến hỏi Ngài: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật, dạy dỗ đường lối Đức Chúa Trời một cách trung thực, không vị nể ai, vì Thầy không thiên vị người nào. 17Xin cho chúng tôi biết: ‘Thầy nghĩ thế nào? Có nên nộp thuế cho Sê-sa hay không?’ ”
18Biết ác ý của họ, Đức Giê-su bảo: “Hỡi những kẻ đạo đức giả, sao lại thử Ta? 19Hãy đưa cho Ta xem đồng tiền đóng thuế.” Họ đem cho Ngài một đồng tiền. 20Ngài hỏi họ: “Hình và hiệu này là của ai?”
21Chúng trả lời: “Của Sê-sa.” Ngài bèn phán: “Vậy, những gì của Sê-sa hãy trả cho Sê-sa, những gì của Đức Chúa Trời hãy trả cho Đức Chúa Trời.”
22Nghe Ngài nói thế, họ rất ngạc nhiên và bỏ đi.

Câu Hỏi Về Sự Sống Lại

(Mác 12:18-27; Lu 20:27-40)

23Cũng trong ngày ấy, những người Sa-đu-sê, là người nói rằng không có sự sống lại, đến hỏi Đức Giê-su: 24“Thưa Thầy, Môi-se dạy: ‘Nếu ai chết mà không có con thì em người ấy sẽ lấy vợ góa của anh để có con nối dõi cho anh.’ 25Bây giờ giữa chúng tôi, có bảy anh em nọ. Người anh cả lấy vợ, rồi chết, không có con nên để vợ lại cho em kế. 26Người thứ hai, thứ ba cho đến người thứ bảy cũng vậy. 27Sau cùng người đàn bà cũng chết. 28Vậy vào ngày sống lại, người đàn bà ấy là vợ của ai trong bảy anh em? Vì tất cả đều đã lấy người ấy?”
29Đức Giê-su đáp: “Các ông đã lầm, không hiểu Kinh Thánh cũng như quyền năng của Đức Chúa Trời. 30Vì trong ngày sống lại, người ta sẽ không cưới vợ, gả chồng nhưng sẽ như thiên sứ trên trời. 31Còn về việc sống lại của người chết, các ông chưa đọc lời Đức Chúa Trời phán sao? 32Ta là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp. Ngài không phải là Đức Chúa Trời của người chết mà là của người sống.”
33Khi nghe Đức Giê-su giải đáp, đám đông rất kinh ngạc về những điều Ngài dạy dỗ.

Điều Răn Trọng Đại

(Mác 12:28-34; Lu 10:25-28)

34Người Pha-ri-si nghe Đức Giê-su đã làm cho người Sa-đu-sê không trả lời được, họ tụ họp với nhau; 35một chuyên gia kinh luật trong nhóm ấy hỏi để thử Ngài: 36“Thưa Thầy, trong Kinh Luật điều răn nào quan trọng nhất?”
37Đức Giê-su đáp: “Hãy hết lòng, hết linh hồn, hết lý trí yêu kính Chúa là Đức Chúa Trời ngươi. 38Đó là điều răn thứ nhất và quan trọng nhất. 39Còn điều răn thứ hai cũng như thế: ‘Hãy yêu thương người khác như chính mình.’ 40Tất cả Kinh Luật và Kinh Tiên Tri đều dựa vào hai điều răn này.”

Câu Hỏi Về Con Vua Đa-vít

(Mác 12:35-37; Lu 20:41-44)

41Khi những người Pha-ri-si đang tụ họp với nhau, Đức Giê-su hỏi họ: 42“Các ông nghĩ thế nào về Chúa Cứu Thế? Ngài thuộc dòng dõi của ai?” Họ đáp: “Dòng dõi Vua Đa-vít.”
43Ngài lại hỏi: “Thế tại sao Vua Đa-vít được Đức Thánh Linh soi dẫn, gọi Ngài là ‘Chúa?’ ” Vua nói:
  44“Chúa phán cùng Chúa tôi:
   Hãy ngự bên phải ta,
  Cho đến khi ta đặt kẻ thù con
   Dưới chân con.
45Vậy nếu vua Đa-vít gọi Ngài là ‘Chúa’ thì Ngài là con vua ấy sao được?” 46Không ai đáp được một lời, và từ ngày ấy chẳng ai dám hỏi Ngài nữa.