3

Giăng Báp-tít Truyền Giảng

(Mác 1:1-8; Lu 3:1-18; Gi 1:19-28)

1Lúc ấy, Giăng Báp-tít truyền giảng trong đồng hoang Giu-đê. 2Ông kêu gọi: “Hãy ăn năn, vì Nước Thiên Đàng đã đến gần.” 3Vì đây là người mà lời tiên tri I-sa phán rằng:
  “Có tiếng kêu vang trong đồng hoang,
  Hãy sửa soạn đường Chúa,
   Đắp thẳng các lối Ngài.”
4Giăng mặc áo lông lạc đà, thắt lưng da, ăn châu chấu và mật ong rừng. 5Dân chúng từ Giê-ru-sa-lem, khắp vùng Giu-đê và cả vùng châu thổ sông Giô-đanh đều đến với ông. 6Sau khi xưng tội, họ được ông làm phép báp-tem dưới sông Giô-đanh.
7Khi thấy người Pha-ri-si và Sa-đu-sê đến xin nhận phép báp-tem, Giăng bảo họ: “Hỡi loài rắn độc! Ai đã báo cho các người tránh cơn thịnh nộ sắp tới? 8Vậy hãy kết quả cho xứng đáng với sự ăn năn. 9Đừng tự hào: ‘Áp-ra-ham là tổ tiên chúng tôi.’ Vì ta phán cùng các người: ‘Đức Chúa Trời có thể biến những viên đá này thành con cháu Áp-ra-ham.’ 10Lưỡi búa đã đặt kề gốc cây; vì thế, bất cứ cây nào không sinh trái tốt sẽ bị chặt và ném vào lửa.
11Ta làm phép báp-tem cho các người bằng nước để ăn năn tội, nhưng Đấng đến sau ta, vĩ đại hơn ta; ta không đáng xách dép cho Ngài. Ngài sẽ làm phép báp-tem cho các người bằng Đức Thánh Linh và bằng lửa. 12Tay Ngài cầm sàng rê sạch lúa mình, chứa lúa vào kho, và thiêu đốt trấu trong lửa không hề tắt.”

Đức Giê-su Nhận Phép Báp-tem

(Mác 1:9-11; Lu 3:21-22)

13Thế rồi Đức Giê-su từ Ga-li-lê đến cùng Giăng tại sông Giô-đanh để nhận phép báp-tem. 14Nhưng Giăng từ chối, và nói rằng: “Chính tôi mới cần Ngài làm phép báp-tem, thế sao Ngài lại đến với tôi?”
15Đức Giê-su đáp: “Bây giờ hãy cứ làm đi, để chúng ta làm trọn mọi quy lệ công chính, vì như thế là hợp lẽ.” Giăng vâng lời Ngài.
16Vừa khi chịu phép báp-tem xong, Đức Giê-su liền bước lên khỏi nước. Kìa, bầu trời mở ra, Ngài thấy Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời giáng xuống như chim bồ câu đậu trên Ngài. 17Có tiếng từ trời phán rằng: “Đây là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn.”

3

Yôhan Pô Ngă Baptem Pơagaih Jơlan Kơ Yêsu Rai

(Markôs 1:1-8; Luk 3:1-18; Yôhan 1:19-28)

1Ƀiă thŭn tơdơi kơ anŭn, Yôhan pô ngă baptem nao laih anŭn čơdơ̆ng pơtô pơblang ƀơi tơdron ha̱r amăng kwar Yudea tui anai, 2“Kơhma̱l bĕ tơlơi soh gih, yuakơ mông truh laih kơ mơnuih mơnam dưi jing ană plei Dêh Čar Ơi Adai.” 3Kơ Yôhan anŭn yơh Pô pơala Yesayah hơmâo laĭ lui hlâo laih tui anai:
   “Hơmâo sa čô mơnuih pơhiăp kraih amăng tơdron ha̱r tui anai:
   ‘Prap pre bĕ jơlan kơ Khua Yang rai,
   pơtơpă bĕ glong kơ Ñu.’ ”
4Yôhan buh ao tơhrơ̆t ngă hăng blâo aseh samô; ñu hrăng hơdrăng klĭ jum dar kơiăng ñu laih anŭn gơnam ƀơ̆ng ñu jing kơtop hăng ia hơni, jing gơnam ƀơ̆ng ƀing ƀun rin. 5Hơmâo lu biă mă mơnuih rai pơ Yôhan mơ̆ng plei prŏng Yerusalaim, mơ̆ng djŏp djang anih amăng kwar Yudea laih anŭn mơ̆ng lu plei pla pơkŏn jĕ krong Yurdan. 6Ƀing gơñu pơhaih tơlơi soh gơñu laih anŭn Yôhan ngă baptem brơi kơ ƀing gơñu amăng krong Yurdan.
7Samơ̆ tơdang ñu ƀuh hơmâo lu ƀing Pharisai hăng ƀing Saddukai rai pơ ñu kiăng kơ tŭ baptem, ñu pơhiăp kơ ƀing gơñu tui anai, “Ơ ƀing mơnuih sat ƀai hrup hăng djuai ala tơpơ̆ng! Hlơi pô pơkơđiăng laih ƀing gih kiăng kơ đuaĭ tơklaih hĭ mơ̆ng tơlơi Ơi Adai hil jĕ či truh lĕ? 8Hơnŭn yơh, tơdah ƀing gih kiăng kơ kâo ngă baptem brơi kơ ƀing gih, pơrơđah bĕ bruă hiam gih lăp hăng tơlơi ƀing gih kơhma̱l laih tơlơi soh gih. 9Laih anŭn anăm ƀing gih pơmĭn ôh amăng pran jua gih pô dưi klaih hĭ mơ̆ng tơlơi pơkơhma̱l tui anai, ‘Ƀing ta jing ƀing ană tơčô Abraham.’ Kâo laĭ kơ ƀing gih, Ơi Adai ăt dưi pơjing rai ană kơ Abraham mơ̆ng khul boh pơtâo anai mơ̆n. 10Ră anai, Ơi Adai ăt ayư laih mơ̆n jo̱ng Ñu ƀơi phŭn kơyâo, tui anŭn kơyâo pă ƀu pơtơbiă rai ôh boh hiam, Ñu či dro̱m hĭ laih anŭn glŏm lui hĭ kơyâo anŭn amăng apui yơh.
11“Bơ kơ kâo, kâo ngă baptem brơi kơ ƀing gih hăng ia kiăng pơrơđah kơ tơlơi ƀing gih kơhma̱l tơlơi soh. Samơ̆ Pô rai tơdơi kơ kâo dưi mơyang hloh kơ kâo, kâo ƀu năng lăp tŏh hĭ ôh klĭ juă Ñu. Ñu či ngă baptem brơi kơ ƀing gih hăng Yang Bơngăt Hiam laih anŭn hăng apui yơh. 12Ñu jĕ či pơkăh pơpha ƀing mơnuih hiam klă hăng mơnuih sat ƀai hrup hăng mơnuih djă̱ čơngua ƀơi tơngan Ñu kiăng tơpơi pơkăh pơpha tŏng krah braih hăng hơkam. Ñu či pioh hĭ mơnuih hiam klă amăng anih hiam hrup hăng sa čô mơnuih pioh hĭ pơdai ñu amăng atông, samơ̆ Ñu či pơkơhma̱l ƀing mơnuih sat ƀai hrup hăng sa čô mơnuih či hrui glŏm hĭ adrăng hơkam anŭn amăng apui ƀu thâo thăm hĭ anŭn.”

Yôhan Ngă Baptem Kơ Yêsu

(Markôs 1:9-11; Luk 3:21, 22)

13Giŏng anŭn, hơmâo sa hrơi Yêsu rai pơ krong Yurdan mơ̆ng kwar Galilê kiăng kơ Yôhan ngă brơi baptem kơ Ñu. 14Samơ̆ Yôhan khă hĭ Ñu tui anai, “Kâo khŏm kiăng kơ Ih ngă brơi baptem kơ kâo, samơ̆ Ih rai pơ kâo hă?”
15Tui anŭn, Yêsu laĭ glaĭ kơ ñu tui anai, “Rơkâo kơ ih ngă bĕ tui anŭn ră anai, yuakơ anai jing tơlơi djơ̆ yơh kơ ƀing ta ngă pơgiŏng hĭ abih bang tơlơi Ơi Adai hơduah kiăng.” Hơnŭn yơh, Yôhan tŭ ư ngă brơi baptem kơ Ñu.
16Tơdang Yêsu tŭ laih baptem, Ñu tơgŭ tơbiă hĭ mơ̆ng ia. Ƀơi mông anŭn mơtam, ñu ƀuh adai pŏk laih anŭn Yang Bơngăt Ơi Adai trŭn rai hrup hăng čim pơrơgŏm hăng găm ƀơi Ñu pô. 17Giŏng anŭn, hơmâo asăp pơhiăp mơ̆ng adai laĭ tui anai, “Anai yơh jing Ană Kâo, jing Pô Kâo khăp biă mă; hăng Ñu yơh Kâo mơak biă mă.”