2

Ê-li-gia Ðược Cất Lên Trời

1Lúc CHÚA sắp sửa cất Ê-li-gia lên trời trong một cơn gió lốc, Ê-li-gia và Ê-li-sa từ Ghinh-ganh đi ra. 2Ê-li-gia nói với Ê-li-sa, “Hãy ở lại đây, vì CHÚA sai tôi đến Bê-tên.”
 Nhưng Ê-li-sa đáp, “Nguyện xin CHÚA hằng sống chứng giám, hễ ngày nào thầy còn sống, con sẽ không rời xa thầy.” Vậy họ cùng nhau đi xuống Bê-tên.
3Một nhóm các thầy đang học để trở thành tiên tri ở Bê-tên đi ra gặp Ê-li-sa và nói, “Anh không biết rằng hôm nay CHÚA sẽ cất thầy của anh đi sao?”
 Ông đáp, “Tôi biết. Xin anh em đừng nói nữa.”
4Ê-li-gia lại nói với ông, “Ê-li-sa, hãy ở lại đây, vì CHÚA sai tôi đến Giê-ri-cô.”
 Nhưng ông đáp, “Nguyện xin CHÚA hằng sống chứng giám, hễ ngày nào thầy còn sống, con sẽ không rời xa thầy.” Vậy họ cùng nhau đi đến Giê-ri-cô.
5Một nhóm các thầy đang học để trở thành tiên tri ở Giê-ri-cô đến gần Ê-li-sa và bảo ông, “Anh không biết rằng hôm nay CHÚA sẽ cất thầy của anh đi sao?”
 Ông đáp, “Tôi biết. Xin anh em đừng nói nữa.”
6Bấy giờ Ê-li-gia nói với ông, “Hãy ở lại đây, vì CHÚA sai tôi đến Sông Giô-đanh.”
 Nhưng ông đáp, “Nguyện xin CHÚA hằng sống chứng giám, hễ ngày nào thầy còn sống, con sẽ không rời xa thầy.” Vậy hai người cùng nhau tiếp tục lên đường.
7Có một nhóm năm mươi thầy đang học để trở thành tiên tri đi theo và đứng cách xa họ khi hai người đang đứng ở bờ Sông Giô-đanh. 8Bấy giờ Ê-li-gia lấy chiếc áo choàng của ông, cuộn lại, và đập vào mặt nước; nước sông liền rẽ ra làm hai, và hai người đi qua sông như đi trên đất khô.
9Khi họ đã qua bờ bên kia, Ê-li-gia nói với Ê-li-sa, “Hãy nói cho tôi biết anh muốn tôi làm gì cho anh, bởi vì tôi sắp được cất đi rồi.”
 Ê-li-sa đáp, “Con mong được thần của thầy tác động trên con gấp đôi.”
10Ê-li-gia nói, “Anh xin một điều khó quá. Tuy nhiên, nếu anh thấy tôi khi tôi được cất đi, anh sẽ được ban cho điều ấy, nhưng nếu không thấy, anh sẽ không nhận được.”
11Ðang khi họ tiếp tục đi và nói chuyện với nhau, kìa, một chiếc xe chiến mã bằng lửa được kéo bằng các ngựa lửa chạy đến tách hai người ra, và Ê-li-gia được cất lên trời trong một cơn gió lốc. 12Ê-li-sa nhìn theo và la lên, “Cha ơi, cha ơi! Các xe chiến mã và các kỵ binh của I-sơ-ra-ên!” Ông cứ nhìn theo cho đến khi không còn thấy Ê-li-gia, đoạn ông nắm lấy áo choàng của mình và xé toạc ra làm hai.

Ê-li-sa Kế Tục Chức Vụ của Ê-li-gia

13Ê-li-sa nhặt chiếc áo choàng của Ê-li-gia rơi lại và đi về. Ông đến đứng nơi bờ Sông Giô-đanh. 14Ông lấy chiếc áo choàng của Ê-li-gia rơi lại, đập nó vào mặt nước, và nói, “CHÚA, Ðức Chúa Trời của Ê-li-gia, ở đâu?” Khi ông đập nó vào mặt nước, nước sông rẽ ra làm hai, và Ê-li-sa đi qua sông.
15Khi nhóm các thầy đang học để trở thành tiên tri ở Giê-ri-cô thấy ông từ xa, họ nói với nhau, “Thần của Ê-li-gia đã ngự trên Ê-li-sa rồi.” Họ đến gặp ông và cúi đầu sát mặt đất trước mặt ông. 16Họ nói với ông, “Xin ngài xem, ở đây chúng tôi có năm mươi người lực lưỡng sẵn sàng phục vụ ngài. Xin cho họ đi tìm thầy của ngài. Có thể Thần của CHÚA đã cất ông ấy lên và đặt ông ấy xuống một nơi nào đó trên núi hay trong thung lũng cũng không chừng.”
 Ông đáp, “Ðừng, bảo họ đừng đi tìm.”
17Nhưng họ cứ nài nỉ mãi đến độ ông cảm thấy ngại mà từ chối, nên ông nói, “Thôi được, bảo họ đi đi.” Vậy năm mươi người ấy đi tìm hết ba ngày, nhưng họ không tìm được Ê-li-gia. 18Khi họ trở về gặp ông, lúc ấy ông còn ở Giê-ri-cô, ông nói với họ, “Có phải tôi đã bảo là đừng đi không?”

Ê-li-sa Làm Phép Lạ

19Bấy giờ dân trong thành đến nói với Ê-li-sa, “Như ngài thấy đó, địa thế của thành thật tốt, nhưng nguồn nước không tốt, nên trong xứ không trồng trọt gì được.”
20Ông bảo, “Hãy bỏ muối vào một bát còn mới và đem đến cho tôi.” Vậy họ đem bát muối đến cho ông. 21Ông đi đến nguồn nước, đổ bát muối xuống nước và nói, “CHÚA phán thế nầy: Ta chữa lành nguồn nước nầy. Từ nay về sau, nguồn nước nầy sẽ không gây nên chết chóc hay làm cho bị nân nữa.” 22Vậy nguồn nước đó được chữa lành cho đến ngày nay, y như lời Ê-li-sa đã nói.
23Ê-li-sa rời khỏi nơi đó đi lên Bê-tên. Ðang khi ông đi đường, một đám thiếu niên từ trong thành đi ra; chúng cứ đi theo chọc ghẹo và chế nhạo ông, “Ði lên đi, lão đầu sói! Ði lên đi, lão đầu sói!” 24Ông quay lại và thấy thái độ của chúng, ông nhân danh CHÚA quở trách chúng. Bấy giờ có hai con gấu cái từ trong rừng đi ra và cấu xé bốn mươi hai đứa trong bọn ấy. 25Sau đó ông rời nơi ấy đi lên Núi Cạt-mên; rồi từ đó ông trở về Sa-ma-ri.

2

Elijah Ascends to Heaven

1And it came to pass, when the Lord was about to take up Elijah into heaven by a whirlwind, that Elijah went with Elisha from Gilgal. 2Then Elijah said to Elisha, “Stay here, please, for the Lord has sent me on to Bethel.”
 But Elisha said, “As the Lord lives, and as your soul lives, I will not leave you!” So they went down to Bethel.
3Now the sons of the prophets who were at Bethel came out to Elisha, and said to him, “Do you know that the Lord will take away your master from over you today?”
 And he said, “Yes, I know; keep silent!”
4Then Elijah said to him, “Elisha, stay here, please, for the Lord has sent me on to Jericho.”
 But he said, “As the Lord lives, and as your soul lives, I will not leave you!” So they came to Jericho.
5Now the sons of the prophets who were at Jericho came to Elisha and said to him, “Do you know that the Lord will take away your master from over you today?”
 So he answered, “Yes, I know; keep silent!”
6Then Elijah said to him, “Stay here, please, for the Lord has sent me on to the Jordan.”
 But he said, “As the Lord lives, and as your soul lives, I will not leave you!” So the two of them went on.
7And fifty men of the sons of the prophets went and stood facing them at a distance, while the two of them stood by the Jordan. 8Now Elijah took his mantle, rolled it up, and struck the water; and it was divided this way and that, so that the two of them crossed over on dry ground.
9And so it was, when they had crossed over, that Elijah said to Elisha, “Ask! What may I do for you, before I am taken away from you?”
 Elisha said, “Please let a double portion of your spirit be upon me.”
10So he said, “You have asked a hard thing. Nevertheless, if you see me when I am taken from you, it shall be so for you; but if not, it shall not be so. 11Then it happened, as they continued on and talked, that suddenly a chariot of fire appeared with horses of fire, and separated the two of them; and Elijah went up by a whirlwind into heaven.
12And Elisha saw it, and he cried out, “My father, my father, the chariot of Israel and its horsemen!” So he saw him no more. And he took hold of his own clothes and tore them into two pieces. 13He also took up the mantle of Elijah that had fallen from him, and went back and stood by the bank of the Jordan. 14Then he took the mantle of Elijah that had fallen from him, and struck the water, and said, “Where is the Lord God of Elijah?” And when he also had struck the water, it was divided this way and that; and Elisha crossed over.
15Now when the sons of the prophets who werefrom Jericho saw him, they said, “The spirit of Elijah rests on Elisha.” And they came to meet him, and bowed to the ground before him. 16Then they said to him, “Look now, there are fifty strong men with your servants. Please let them go and search for your master, lest perhaps the Spirit of the Lord has taken him up and cast him upon some mountain or into some valley.”
 And he said, “You shall not send anyone.”
17But when they urged him till he was ashamed, he said, “Send them!” Therefore they sent fifty men, and they searched for three days but did not find him. 18And when they came back to him, for he had stayed in Jericho, he said to them, “Did I not say to you, ‘Do not go’?”

Elisha Performs Miracles

19Then the men of the city said to Elisha, “Please notice, the situation of this city is pleasant, as my lord sees; but the water is bad, and the ground barren.”
20And he said, “Bring me a new bowl, and put salt in it.” So they brought it to him. 21Then he went out to the source of the water, and cast in the salt there, and said, “Thus says the Lord: ‘I have healed this water; from it there shall be no more death or barrenness.’ ” 22So the water remains healed to this day, according to the word of Elisha which he spoke.
23Then he went up from there to Bethel; and as he was going up the road, some youths came from the city and mocked him, and said to him, “Go up, you baldhead! Go up, you baldhead!”
24So he turned around and looked at them, and pronounced a curse on them in the name of the Lord. And two female bears came out of the woods and mauled forty-two of the youths.
25Then he went from there to Mount Carmel, and from there he returned to Samaria.