6

Kết Án Nếp Sống Xa Hoa Ích Kỷ

  1Khốn cho các ngươi, các ngươi ăn không ngồi rồi tại Si-ôn,
   Các ngươi sống ung dung tự tại trên đồi Sa-ma-ri,
  Các ngươi nổi tiếng vang lừng trong một nước hàng đầu,
   Dân Y-sơ-ra-ên đến với các ngươi, đầy ngưỡng vọng!
  2Hãy vượt biên lên thành Canh-nê mà xem,
   Từ đó hãy xuống thành Ha-mát Ráp-ba,
   Và hãy xuống thành Gát của dân Phi-li-tin.
  Các ngươi có giầu mạnh hơn các vương quốc đó không?
   Hoặc bờ cõi chúng có rộng lớn hơn bờ cõi các ngươi không?
  3Các ngươi đuổi xa ý nghĩ về ngày tai họa,
   Nhưng các ngươi lại đem ngôi bạo ngược về gần.
  4Các ngươi nằm dài trên trường kỹ cẩn ngà,
   Các ngươi nằm ườn trên đi-văng,
  Các ngươi ăn thịt chiên chọn lọc trong bầy,
   Thịt bò tơ béo tốt trong chuồng,
  5Các ngươi ngân nga theo tiếng đàn hạc,
   Tự chế cho mình nhạc khí như Đa-vít,
  6Các ngươi uống rượu trong bát to,
   Các ngươi xức dầu thơm hảo hạng,
   Nhưng các ngươi không đau lòng về họa diệt vong của dòng dõi Giô-sép.
  7Vì thế cho nên các ngươi sẽ dẫn đầu những người bị đày,
   Các ngươi sẽ không còn nằm ườn ra dự tiệc nữa.

Họa Diệt Vong

8CHÚA lấy chính mình Ngài mà thề, CHÚA, Đức Chúa Trời Vạn Quân phán:
  “Ta ghê tởm sự kiêu hãnh của Gia-cốp,
   Ta ghét các đền đài nó,
  Ta sẽ nộp thành ngươi cho kẻ thù,
   Và dân cư tài sản trong thành.
9Nếu trong nhà kia còn lại mười người, họ sẽ chết. 10Khi thân nhân người chết và người ướp xác đến đem xác chết ra khỏi nhà, thân nhân hỏi người ở phía tận cùng nhà trong: ‘Còn có ai với anh nữa không?’ Người kia đáp: ‘Không.’ Thân nhân nói: ‘Suỵt! Chúng ta không nên nhắc đến danh CHÚA.’
  11Vì này CHÚA sẽ truyền lệnh,
   Nhà to lớn sẽ bị đập thành mảnh,
   Nhà nhỏ bé sẽ nát như dăm.
  12Có thể nào ngựa phi trên đá,
   Hoặc bò cày trên biển không?
  Thế mà các ngươi đã biến sự xét xử công bình thành cỏ độc,
   Bông trái của sự chính trực thành ngải cứu.
  13Các ngươi reo mừng vì chiếm được thành Lô-đê-ba,
   Các ngươi tự hào: ‘Chúng tôi cậy sức mình chiếm được thành Cát-na-đim!’ ”
  14CHÚA, Đức Chúa Trời Vạn Quân phán:
   “Này, hỡi dân Y-sơ-ra-ên,
  Chính Ta sẽ khiến một dân tộc dấy lên nghịch cùng ngươi,
   Chúng sẽ hà hiếp các ngươi từ Đèo Ha-mát đến suối A-ra-ba.”

6

Sự bại hoại của những người lãnh đạo Y-sơ-ra-ên

1Khốn cho những kẻ tự mãn trong Si-ôn
   Và cho những người cảm thấy yên ổn trên núi Sa-ma-ri!
  Khốn cho những người quý phái, đứng đầu của các nước,
   Là những kẻ mà nhà Y-sơ-ra-ên đến kêu cứu!
  2Vậy hãy qua Ca-ne và nhìn xem;
   Từ đó, hãy đi đến thành Ha-mát lớn
  Và đi xuống thành Gát của người Phi-li-tin.
   Những thành ấy không tốt hơn những vương quốc nầy sao?
   Địa phận chúng không lớn hơn địa phận các ngươi sao?
  3Các ngươi làm cho ngày hoạn nạn xa ra
   Và làm cho ngôi bạo ngược gần lại!
  4Các ngươi nằm ngủ trên giường ngà
   Và duỗi chân dài trên trường kỷ mình;
  Ăn thịt những chiên con chọn ra trong bầy
   Và những bò con mập trong chuồng.
  5Miệng các ngươi hát vớ vẩn để họa theo đàn hạc,
   Và sáng chế những nhạc cụ cho mình như vua Đa-vít.
  6Các ngươi uống rượu trong những chén lớn,
   Dùng dầu quý giá xức cho thơm mình
   Mà không đau buồn về sự suy tàn của nhà Giô-sép!
  7Vậy nên, chúng sẽ bị bắt đi lưu đày trước tiên,
   Cuộc chè chén say sưa và ăn chơi phè phỡn sẽ hết!
  8Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời vạn quân;
   Chúa Giê-hô-va đã chỉ chính Ngài mà thề rằng,
  “Ta ghê tởm tính kiêu ngạo của Gia-cốp và chán ghét cung đền nó.
   Ta sẽ phó thành nầy và mọi vật trong đó cho kẻ thù.”
  9Nếu trong một nhà còn lại mười người
   Thì chúng cũng sẽ chết hết.

10Khi người bà con của người chết đem xác đi thiêu và khi ra khỏi nhà, người ấy sẽ hỏi kẻ ở nhà trong rằng: “Còn có ai ở với con không?” Kẻ ấy đáp rằng: “Không có ai cả!” Bấy giờ, người bà con ấy nói rằng: “Hãy im đi! Chúng ta không được nhắc đến Danh Đức Giê-hô-va nữa!”

  11Vì Đức Giê-hô-va đã truyền lệnh rằng:
   Nhà lớn sẽ bị đập phá mà đổ nát,
   Nhà nhỏ sẽ bị tan ra từng mảnh.
  12Người ta có cho ngựa chạy trên vầng đá không?
   Người ta có đem bò cày ở đó không?
   Nhưng các ngươi đã đổi công lý thành thuốc độc
   Và đổi quả công chính ra nỗi đắng cay.
  13Các ngươi vui mừng vì đánh chiếm được Lô Đê-ba
   Và nói rằng: “Chẳng phải nhờ sức riêng mà chúng tôi chiếm được Kác-na-im đó sao?”
  14Vì thế, Giê-hô-va Đức Chúa Trời vạn quân phán:
   “Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, Ta sẽ dấy lên một nước chống lại các ngươi;
  Nó sẽ áp bức các ngươi từ cửa ngõ Ha-mát
   Cho đến Suối A-ra-ba.”