29

Gióp so sánh sự hưng thạnh mình khi trước với tai nạn mình ngày nay

1 Gióp cứ nói lẽ luận cao mình, mà rằng:
2 Ôi! Ước gì tôi được như buổi trước,
 Như trong các ngày mà Đức Chúa Trời gìn giữ tôi;
3 Khi ngọn đuốc Chúa soi trên đầu tôi,
 Và nhờ ánh sáng Ngài, tôi bước qua sự tối tăm.
4 Chớ chi tôi được như lúc còn tráng kiện,
 Khi tình thiết hữu của Đức Chúa Trời còn đoái đến trại tôi;
5 Khi Đấng Toàn năng còn ở cùng tôi,
 Và các con cái tôi vây quanh tôi;
6 Lúc tôi rửa chân trong sữa,
 Và hòn đá phun suối dầu ra cho tôi!
7 Khi tôi đi ra đến cửa thành,
 Sửa soạn chỗ ngồi mình tại phố chợ,
8 Các gã trai trẻ thấy tôi bèn ẩn đi,
 Và các người già cả đều chỗi dậy và đứng;
9 Những quan trưởng kiêng nói,
 Và lấy tay bụm miệng;
10 Tiếng người tước vị nín thinh,
 Và lưỡi họ dính nơi ổ gà.
11 Khi tai ai nghe tôi, bèn xưng tôi có phước,
 Mắt ai thấy tôi, bèn làm chứng cho tôi.

12 Ấy vì tôi giải cứu kẻ khốn cùng kêu cầu,
 Và kẻ mồ côi không ai giúp đỡ.
13 Kẻ gần chết chúc phước cho tôi,
 Và tôi làm cho lòng người góa bụa nức nở vui mừng.
14 Tôi mặc lấy sự công bình, và nó che phủ tôi,
 Sự ngay thẳng tôi khác nào áo ngoài và mão triều thiên.
15 Tôi đã như con mắt cho kẻ mù,
 Và như chân cho kẻ què.
16 Tôi đã làm cha cho kẻ nghèo khó,
 Còn duyên cớ của kẻ lạ, tôi tra xét cho rõ ràng.
17 Tôi bẻ gẫy hàm kẻ bất công,
 Và rứt mồi nó ngậm nơi răng.
18 Tôi bèn nói rằng: Ta sẽ thác trong ổ của ta;
 Ngày ta sẽ nhiều như hột cát;
19 Rễ ta bò ăn dài theo nước,
 Và cả đêm sương đọng trên nhành ta.
20 Vinh hiển ta mới mẻ với ta luôn,
 Cung ta được cứng mạnh lại trong tay ta.
21 Người ta lắng tai nghe tôi, chờ đợi,
 Và làm thinh đặng nghe lời tôi bàn.
22 Sau khi tôi nói, chúng không còn đáp lại;
 Lời tôi nói gội nhuần trên chúng (như sương).
23 Họ trông đợi tôi như trông đợi mưa,
 Hả miệng ra dường như hứng mưa muộn.
24 Tôi mỉm cười với chúng, khi chúng bị ngã lòng;
 Họ chẳng hề làm rối nét mặt bình tịnh tôi được.
25 Tôi chọn con đường cho chúng, và ngồi làm đầu họ,
 Ở như vua tại giữa quân đội,
 Khác nào một kẻ an ủi những người sầu.

29

約伯最後的申訴

  1約伯繼續發表他的言論說:
  2「惟願我如從前的歲月,
  如上帝保護我的日子。
  3那時他的燈照在我頭上,
  我藉他的光行過黑暗。
  4在我壯年的時候,
  上帝親密的情誼臨到我的帳棚中。
  5全能者仍與我同在,
  我的兒女都環繞我。
  6我的腳洗在乳酪當中;
  磐石為我流出油河。
  7我出到城門,
  在廣場安排座位,
  8年輕人見我而迴避,
  老年人起身站立。
  9王子都停止說話,
  用手摀口;
  10領袖靜默無聲,
  舌頭貼住上膛。
  11耳朵聽見了,稱我有福;
  眼睛看見了,就稱讚我。
  12因我拯救了哀求的困苦人
  和無人幫助的孤兒。
  13將要滅亡的為我祝福,
  我使寡婦心中歡呼。
  14我穿上公義,它遮蔽我;
  我的公平如外袍和冠冕。
  15我作瞎子的眼,
  瘸子的腳。
  16我作貧窮人的父;
  我不認識之人的案件,我也去查明。
  17我打破不義之人的大牙,
  從他牙齒中奪走他所搶的。
  18我說:『我要增添我的日子如塵沙,
  我必死在自己家中
  19我的根伸展到水邊,
  露水夜宿我的枝上。
  20我的榮耀在我身上更新,
  我的弓在我手中日新。』

  21「人聽我說話而等候,
  為我的教導而靜默。
  22我說話之後,他們就不再說;
  我的言語滴在他們身上。
  23他們等候我如等雨水,
  又張口如切慕春雨。
  24我向他們微笑,他們不敢相信;
  他們不使我臉上的光失色。
  25我為他們選擇道路,又坐首位;
  我如君王在軍隊中居住,
  又如人安慰哀傷的人。」