32

Bài giảng luận của Ê-li-hu là bạn trẻ tuổi hơn hết của Gióp

1 Bấy giờ, ba người ấy thôi đáp lời với Gióp, vì người tự thấy mình là công bình.
2 Ê-li-hu, con trai của Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, về dòng dõi Ram, lấy làm tức giận Gióp, bởi vì người tự xưng mình là công bình hơn là Đức Chúa Trời. 3 Ê-li-hu cũng nổi giận ba bạn của Gióp, bởi vì họ chẳng tìm được lẽ đáp lại, mà lại định tội cho Gióp. 4 Vả, Ê-li-hu có đợi Gióp luận xong đặng nói với Gióp, bởi vì các người đó đều lớn tuổi hơn mình. 5 Vậy, khi Ê-li-hu thấy chẳng còn câu trả lời chi nơi miệng của ba người kia nữa, cơn thạnh nộ người bèn phừng lên.
6 Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, bèn cất tiếng lên nói rằng:
 Tôi đang trẻ, còn các anh là ông già;
 Vì vậy, tôi nhát, không dám tỏ cho các anh biết ý tưởng tôi.
7 Tôi nghĩ rằng: Ai đã sống lâu ngày sẽ nói,
 Số năm cao sẽ dạy sự khôn ngoan.
8 Nhưng có thần linh ở trong loài người,
 Và hơi thở của Đấng Toàn năng cho chúng sự khôn sáng.
9 Người tôn trọng chẳng phải khôn ngoan,
 Bực lão thành chẳng thông hiểu sự công bình.
10 Bởi cớ ấy tôi nói rằng: Hãy nghe tôi;
 Phần tôi cũng sẽ tỏ ra ý tưởng của tôi.

11 Kìa, tôi đã chờ đợi nghe các lời của các anh,
 Lắng tai nghe những lời luận biện các anh,
 Cho đến khi các anh đã tra xét đều cho xong.
12 Thật, tôi có chăm chỉ nghe các anh,
 Thấy chẳng một ai trong các anh thắng hơn Gióp,
 Hoặc đáp lời của người được.
13 Chớ nói rằng: Chúng ta tìm được khôn ngoan;
 Đức Chúa Trời thắng hơn người được, loài người chẳng làm đặng.
14 Vả, Gióp không có tranh luận với tôi,
 Vậy, tôi sẽ chẳng dùng lời các anh mà đáp lại người.

15 Họ sửng sốt không đáp chi nữa;
 Đã cạn lời hết tiếng rồi.
16 Tôi há phải chờ đợi, vì họ hết nói,
 Không còn trả lời gì nữa sao?
17 Theo phiên tôi cũng sẽ đáp lời chớ;
 Tôi cũng tỏ ra ý tưởng mình chớ;
18 Vì tôi đã đầy dẫy lời nói,
 Trí trong lòng tôi cảm giục tôi nói.
19 Nầy, lòng tôi như rượu chưa khui,
 Nó gần nứt ra như bầu rượu mới.
20 Tôi sẽ nói và được nhẹ nhàng;
 Tôi sẽ mở môi miệng ra và đáp lời.
21 Tôi sẽ chẳng tư vị ai,
 Không dua nịnh bất kỳ người nào.
22 Vì tôi chẳng biết dua nịnh;
 Nếu dua nịnh, Đấng Tạo Hóa tôi hẳn trừ diệt tôi tức thì.

32

以利户的话

(32.1-37.24)

1于是这三个人因约伯看自己为义就停止,不再回答他。 2那时布西巴拉迦的儿子以利户发怒了。他向约伯发怒,因约伯自以为义,不以上帝为义。 3他又向约伯的三个朋友发怒,因为他们想不出回答的话来,仍以约伯为有罪。 4以利户因为他们比自己年老,就等候要与约伯说话。 5以利户见这三个人口中无话回答,就发怒。
6布西巴拉迦的儿子以利户回答说:
  “我年轻,你们年长,
  因此我退让,不敢向你们陈述我的意见。
  7我说:‘年长的当先说话;
  寿高的当以智慧教导人。’
  8其实,是人里面的灵,
  全能者的气使人有聪明。
  9寿高的不都有智慧,
  年老的不都明白公平。
  10因此我说:‘你们要听我,
  我也要陈述我的意见。’

  11“看哪,我等候你们的话,
  侧耳听你们的高见;
  直到你们找到要说的言语。
  12我留心听你们,
  看哪,你们中间无一人能折服约伯
  回答他的话。
  13你们切不可说:‘我们寻得智慧;
  上帝能胜他,人却不能。’
  14约伯没有用言语与我争辩;
  我也不用你们的话回答他。

  15“他们惊惶不再回答,
  一言不发。
  16我岂因他们不说话,
  因他们站住不再回答,仍旧等候呢?
  17我也要以我的一番话回答,
  我也要陈述我的意见。
  18因为我满怀言语,
  我里面的灵激动我。
  19看哪,我的肚腹如酒囊没有气孔,
  又如新皮袋快要破裂。
  20我要说话,使我舒畅;
  我要张开嘴唇回答。
  21我必不看人的情面,
  也不奉承人。
  22我不懂得奉承;
  不然,造我的主必快快除灭我。”