Bài giảng luận của Ê-li-hu là bạn trẻ tuổi hơn hết của Gióp
1 Bấy giờ, ba người ấy thôi đáp lời với Gióp, vì người tự thấy mình là công bình. 2 Ê-li-hu, con trai của Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, về dòng dõi Ram, lấy làm tức giận Gióp, bởi vì người tự xưng mình là công bình hơn là Đức Chúa Trời. 3 Ê-li-hu cũng nổi giận ba bạn của Gióp, bởi vì họ chẳng tìm được lẽ đáp lại, mà lại định tội cho Gióp. 4 Vả, Ê-li-hu có đợi Gióp luận xong đặng nói với Gióp, bởi vì các người đó đều lớn tuổi hơn mình. 5 Vậy, khi Ê-li-hu thấy chẳng còn câu trả lời chi nơi miệng của ba người kia nữa, cơn thạnh nộ người bèn phừng lên. 6 Ê-li-hu, con trai Ba-ra-kê-ên, người Bu-xi, bèn cất tiếng lên nói rằng: Tôi đang trẻ, còn các anh là ông già; Vì vậy, tôi nhát, không dám tỏ cho các anh biết ý tưởng tôi. 7 Tôi nghĩ rằng: Ai đã sống lâu ngày sẽ nói, Số năm cao sẽ dạy sự khôn ngoan. 8 Nhưng có thần linh ở trong loài người, Và hơi thở của Đấng Toàn năng cho chúng sự khôn sáng. 9 Người tôn trọng chẳng phải khôn ngoan, Bực lão thành chẳng thông hiểu sự công bình. 10 Bởi cớ ấy tôi nói rằng: Hãy nghe tôi; Phần tôi cũng sẽ tỏ ra ý tưởng của tôi.
11 Kìa, tôi đã chờ đợi nghe các lời của các anh, Lắng tai nghe những lời luận biện các anh, Cho đến khi các anh đã tra xét đều cho xong. 12 Thật, tôi có chăm chỉ nghe các anh, Thấy chẳng một ai trong các anh thắng hơn Gióp, Hoặc đáp lời của người được. 13 Chớ nói rằng: Chúng ta tìm được khôn ngoan; Đức Chúa Trời thắng hơn người được, loài người chẳng làm đặng. 14 Vả, Gióp không có tranh luận với tôi, Vậy, tôi sẽ chẳng dùng lời các anh mà đáp lại người.
15 Họ sửng sốt không đáp chi nữa; Đã cạn lời hết tiếng rồi. 16 Tôi há phải chờ đợi, vì họ hết nói, Không còn trả lời gì nữa sao? 17 Theo phiên tôi cũng sẽ đáp lời chớ; Tôi cũng tỏ ra ý tưởng mình chớ; 18 Vì tôi đã đầy dẫy lời nói, Trí trong lòng tôi cảm giục tôi nói. 19 Nầy, lòng tôi như rượu chưa khui, Nó gần nứt ra như bầu rượu mới. 20 Tôi sẽ nói và được nhẹ nhàng; Tôi sẽ mở môi miệng ra và đáp lời. 21 Tôi sẽ chẳng tư vị ai, Không dua nịnh bất kỳ người nào. 22 Vì tôi chẳng biết dua nịnh; Nếu dua nịnh, Đấng Tạo Hóa tôi hẳn trừ diệt tôi tức thì.
32
Ê-li-hu Trách Ba Bạn của Gióp
1Bấy giờ ba người bạn của Gióp không đáp lời ông nữa, vì ông cứ cho rằng ông là người ngay lành. 2Nhưng Ê-li-hu con của Ba-ra-kên người Bu-xi thuộc gia tộc Ram nổi giận với Gióp, vì Gióp cứ cho rằng ông công chính hơn cả Ðức Chúa Trời. 3Ê-li-hu cũng nổi giận với ba người bạn của Gióp, vì họ không tìm được lời lẽ nào để đáp lại Gióp, mặc dù họ vẫn giữ lập trường rằng Gióp có tội nên mới bị như vậy. 4Lúc ấy Ê-li-hu đợi cho ba người kia tranh luận với Gióp xong, bởi vì họ lớn tuổi hơn ông. 5Khi Ê-li-hu thấy ba người ấy không còn lời lẽ nào để đáp lại Gióp nữa, ông nổi giận. 6Ê-li-hu con của Ba-ra-kên người Bu-xi nói: Tôi còn trẻ và quý vị là những bậc cao niên trưởng thượng, Nên tôi ngại và sợ phát biểu ý kiến trước mặt quý vị. 7Tôi thầm nghĩ, “Ai sống lâu sẽ ngỏ lời chỉ bảo; Người cao niên trường thọ sẽ dạy dỗ lẽ khôn ngoan.” 8Nhưng tôi thấy tâm linh trong con người, Tức hơi thở của Ðấng Toàn Năng mới cho họ sự thông sáng. 9Người có địa vị cao trọng không hẳn là người khôn ngoan; Người cao tuổi chưa chắc đã quyết đoán mọi sự đều đúng. 10Vì thế tôi nói, “Kính xin quý vị nghe tôi phát biểu; Cho tôi được trình bày ý kiến của tôi.” 11Tôi đứng đợi và nghe những lời quý vị nói; Tôi lắng nghe những lý lẽ quý vị trao đổi với nhau; Tôi suy nghĩ trong khi quý vị tìm lời lẽ để đối đáp với nhau. 12Tôi chăm chú nghe khi quý vị trao đổi ý kiến với nhau; Tôi thấy không lập luận nào của quý vị thắng hơn ông Gióp; Không ai trong quý vị bác bẻ được ông ấy điểm nào. 13Hy vọng quý vị sẽ không nói, “Chúng tôi đã tìm ra lẽ khôn ngoan nầy: Chỉ Ðức Chúa Trời mới bắt phục được ông ấy, chứ người ta có lẽ phải chịu thua.” 14Nhưng nếu như ông ấy tranh luận với tôi, Tôi sẽ không dùng các luận cứ như quý vị đã dùng để đáp lại ông ấy.
15Quý vị đã sững sờ và không biết trả lời thế nào với ông ấy; Ðúng là quý vị không còn lời lẽ nào để phát biểu nữa rồi. 16Chẳng lẽ tôi cứ đứng đây đợi, trong khi quý vị im hơi lặng tiếng; Quý vị cứ đứng im đó và không thốt lên được một lời đáp nào chăng? 17Giờ đây cho tôi xin được trả lời ông ấy, Cho tôi được trình bày ý kiến của tôi, 18Vì trong tôi đang đầy những lời muốn nói; Tâm linh ở trong tôi đang kiềm chế miệng tôi. 19Này, lòng tôi như chai rượu đầy hơi chờ khui nút, Như rượu mới trong bầu da căng ra gần làm vỡ bầu ra. 20Tôi phải nói ra để lòng tôi được thơi thả; Tôi sẽ mở môi để cất tiếng trả lời. 21Tôi sẽ không thiên vị một người nào cả; Tôi sẽ không dùng lời nói của mình để nịnh hót ai. 22Vì tôi không biết nịnh bợ; Nếu tôi có ý nịnh nọt, nguyện Ðấng Tạo Hóa của tôi cất lấy mạng sống của tôi.